Khoảng cách đến công ty ngày càng gần, Thẩm Băng Đàn nhìn thời gian trên di động, đến trạm kế rồi xuống xe.
Sắp tới giờ làm việc, những thành phần tri thức khoác lên mình bộ quần áo ngăn nắp xinh đẹp nhanh chóng bước về phía khu thương vụ, khung cảnh hiện rõ nét vội vàng.
Thẩm Băng Đàn dừng chân tại giao lộ, cách đó không xa cô thấy tòa cao ốc của một tập đoàn, cô chần chừ một hồi, quay người về hướng ngược lại rời đi.
Thẩm Băng Đàn tìm được công việc tại một ngân hàng, hôm nay là ngày tới nhận chức.
*HR giúp cô hoàn thành thủ tục nhận chức, đem giấy chứng minh công tác cùng thẻ nhân viên đưa cho cô: “Hoan nghênh gia nhập Quân Nghị, về sau mọi người đều là đồng nghiệp.”
*HR (Human Resources) là ngành quản trị nhân sự. Các công việc của HR liên quan đến các hoạt động tuyển dụng, lên kế hoạch triển khai các chính sách phù hợp để duy trì nguồn nhân lực cho công ty và có kế hoạch bồi dưỡng phát triển năng lực các cá nhân, phòng ban để có thể hoàn thành công việc một cách hiệu quả nhất.
Thẩm Băng Đàn lễ phép gật đầu,cùng với cô bắt tay.
HR đưa cô vào thang máy, ấn tầng 47: “Vị trí thư ký được chia làm bí thư hành chính và thư ký riêng, cô là thực tập sinh, thuộc bí thư hành chính, về sau sẽ do Văn tỷ hướng dẫn cô.”
“Hôm nay sẽ có ông chủ mới cùng với đoàn đội từ tổng bộ cùng nhau tới, Văn tỷ là thư ký của ông chủ mới.”
HR nói với Thẩm băng Đàn: “Ông chủ mới là người rất kén chọn, người ở bên cạnh dù là thư ký hay trợ lý đều là nam, chỉ có Văn tỷ nhưng cũng là người đã kết hôn có con, cho nên cô là người đặc biệt nhất đó.”
Thẩm Băng Đàn nghe xong nội tâm có chút khó nói, ông chủ của công ty này chẳng lẽ còn kỳ thị giới tính?
HR đại khái cũng nhìn ra được suy nghĩ của Thẩm Băng Đàn: “Ông chủ chỉ là không thích nữ thư ký mượn công việc để tiếp cận ngài ấy, ghét nhất là tiếp xúc tay chân, cho nên đối với vị trí thư ký mới có yêu cầu này. Sau này thời điểm làm việc cô cũng nên tận lực chú ý một chút, cùng với ông chủ duy trì khoảng cách cần thiết.”
Thẩm Băng Đàn nghe xong cả người thả lỏng, xem ra vị này không thích nữ mà thích nam, đây được gọi là sở thích đặc biệt.
Mẫn Phong còn lo lắng cô bị dùng quy tắc ngầm, đúng là suy nghĩ nhiều rồi.
Người nên lo lắng bị dùng quy tắc ngầm phải là nhóm thư ký nam kia mới đúng.
Văn phòng thư ký đối diện với phòng của tổng tài, không gian bên trong rất lớn, được chia làm hai khu, theo thứ tự là khu thư ký riêng rồi tới khu của bí thư hành chính.
Lúc bước vào văn phòng, cô nhìn thấy một người nam trạc tuổi mình ngồi bàn làm việc.
HR giới thiệu: “Người này cũng là thực tập sinh đến nhận chức, hai người làm quen một chút.”
Người đó khuôn mặt sáng sủa, vóc dáng cao gầy, nhìn thấy đồng nghiệp mới liền đứng dậy chào hỏi: “Xin chào, tôi tên Dương Hiên.”
Thẩm Băng Đàn đơn giản chào hỏi giới thiệu tên mình.
Sau khi HR rời đi, Thẩm Băng Đàn đến bàn làm việc của mình.
Để túi xách lên bàn, lấy ra một tờ khăn giấy ướt đem bàn cùng ghế lau qua một lần.
Vị trí lúc đầu của Dương Hiên cách cô một khoảng, thấy cô liền dời tới đây, ngồi ngay bên cạnh: “Tôi ngồi đây cậu không ngại chứ?”
Thẩm Băng Đàn lắc đầu,không nói chuyện, chỉ lo dọn dẹp bàn của mình.
Nhìn cô có vẻ ngại tiếp xúc, Dương Hiên cũng không để ý, còn chủ động bắt chuyện với cô: “Lúc nhận chức tôi có thấy qua CV của cậu, đại học A không phải ở An Cầm sao, ở đó cách đây rất xa,cậu mới năm tư sao lại tới Trường Hoàn thực tập vậy?”
“Tôi là người Trường Hoàn.”
“Quá ra là cùng quê, thật đúng dịp, vậy cậu học trung học nào?”
“Trường trung học phụ thuộc C.”
“Trách không được tôi chưa từng gặp qua cậu, tôi học ở Nhị Trung.”
Dương Hiên lại nhìn Thẩm Băng Đàn: “Gương mặt của cậu rất giống với một minh tinh vũ đạo trước đây, tên là gì tôi quên mất rồi, xuất đạo lúc nhỏ tuổi, có một nam sinh ở ký túc xá của chúng tôi rất thích cô ấy, ở đầu giường của cậu ta ở dán cả hình của cô ấy.”
Thẩm Băng Đàn mím môi không nói, chuyên chú lau xong cái bàn, đem khăn giấy ném vào thùng rác, kéo ghế ra ngồi xuống.
Cô không tiếp lời, Dương Hiên lại nói nhiều, miệng không ngừng hoạt động cùng Thẩm Băng Đàn trò chuyện, từ chuyện phỏng vấn đến mấy chuyện vụn vặt lúc nhận chức hôm nay.
Chỉ là toàn bộ câu chuyện chỉ mình cậu ta nói, Thẩm Băng Đàn chỉ ngồi nghe.
Thẩm Băng Đàn thật sự không ngờ người này lại nói nhiều như vậy.
Ông chủ mới không gần nữ sắc, lại thiên vị nam thư ký, không biết có thích kiểu nam sinh này không?
Nếu như là thích thì vị đó cũng thật đặc biệt.
Dương Hiên không có ý dừng lại, Thẩm Băng Đàn cảm thấy nhàm chán, đứng dậy đi rót một cốc nước.
Dương Hiên cười ngây ngô nhìn qua: “Cậu cũng thật nhiệt tình, còn giúp tôi lấy nước, tám chuyện lâu như vậy đúng là có chút khác.”
“Đây là tôi lấy cho tôi.” Thẩm Băng Đàn không nghĩ nhiều, bật thốt.