Editor: Sel
Triệu Đình cùng đám người chạy tới, liền nhìn thấy Kiều Nguyệt ghé vào trong l*иg ngực Thương Yến, đồng tử hắn ta co rút lại, rượu cũng tỉnh phân nửa.
Nhìn động tác của Kiều Nguyệt, mọi người không ai dám hé răng.
Trên áo bị nước mắt dính vào, dán vào trên làm da, còn mang theo nhiệt độ từ cô.
Tim Thương Yến đập có chút không xong, hắn kinh ngạc với động tác của mình, không những không đẩy cô ra mà còn ôm lấy cô, theo bản năng mà che chở.
Chậm rãi cúi đầu, lần đầu tiên Thương Yến cẩn thận đánh giá phụ nữ. Cô thậm chí còn chưa được gọi là phụ nữ, gọi là cô gái nhỏ thì thích hợp hơn.
Thiếu nữ nhỏ xinh một đoàn, run bần bật bắt lấy tay của hắn, gương mặt trắng nõn che kín kinh hoảng, đôi mắt nhìn hắn vừa mờ mịt vừa câu nhân.
Chỉ liếc mắt một cái, Thương Yến liền phát hiện mình cư nhiên...cứng???
Kiều Nguyệt trong lòng đã là kinh sợ tới cực điểm, lại lần nữa mở miệng cầu hắn:
"Thương Yến...tôi...tôi vẫn còn là học sinh, anh cứu tôi được không?"
Thanh âm lại mềm mềm mại mại, làm cảm giác của hắn càng thêm mãnh liệt.
Thương Yến trầm mặc một hồi, quay sang nhìn chị Trần đứng bên cạnh, ngữ khí lãnh đạm:
"Mang cô ấy đi!"
Thân thể Kiều Nguyệt mềm nhũn, nức nở nói: "Cảm...cảm ơn."
-
Vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, trong lòng Kiều Nguyệt vẫn còn sợ hãi, chết lặng đi theo chị Trần.
Chị Trần nhìn cô gái mới 17,18 tuổi này, cũng bằng tuổi con gái của mình, trong ánh mắt hiện lên phức tạp.
Bị người đàn ông như Thương Yến coi trọng, không biết là nói cô đen đủi hay là may mắn nữa.
Có thể làʍ t̠ìиɦ nhân của Thương Yến, phí chia tay sau này có thể giúp cô sống thoải mái cả đời. Nhưng cũng chỉ là tình nhân không danh không phận, nhỡ đâu Kiều Nguyệt động lòng...
Chị Trần rũ mi mắt, cảm thấy bản thân quản quá nhiều.
"Kiều Nguyệt, cô chờ ở đây đi."
Kiều Nguyệt mơ mơ hồ hồ gật đầu, thẳng đến lúc tiếng đóng cửa vang lên, cả người cô mới dần dần thanh tỉnh.
...
Thương Yến lắc lắc ly rượu, hiếm có khi thất thần, hắn nghĩ tới nữ sinh ban nãy.
Nhớ đến gương mặt kia, thân thể hắn không thể hiểu được mà nổi lên phản ứng.
Tiệc rượu tan, Thương Yến có chút say. Trợ lý Hạ Trình cẩn thận đỡ lấy hắn, cung kính nói:
"Thương tổng, Kiều Nguyệt tiểu thư vẫn đang ở trong phòng của ngài. Ngài muốn về công ty hay tới gặp cô ấy?"
Thương Yến không nói một lời, nhắm mắt xoa xoa huyệt thái dương.
Nheo mắt, Hạ Trình lại bổ sung:
"Kiều Nguyệt tiểu thư chính là cô gái vừa đυ.ng phải ngài."
Thật lâu sau, Thương Yến mới lãnh đạm mở miệng:
"Tôi hơi mệt."
Hạ Trình không nhịn được ngẩn người. Đi theo Thương Yến nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cậu ta thấy hắn gần gũi với phái nữ.
-
Tay chân Kiều Nguyệt vẫn còn mềm nhũn, cô nhìn thoáng qua căn phòng này, chỉ cảm thấy nơi này trang hoàng vô cùng xa hoa. Cô động cũng không dám động, sợ làm hỏng, bản thân lại không có tiền để đền.
Cửa phòng bị mở ra, cô khẩn trương đứng lên. Chờ tới khi thấy rõ người đến, ánh mắt của cô hơi trệ.
Cô chưa từng gặp qua người đàn ông nào đẹp như hắn, sắc mặt của hắn lạnh lẽo, khí chất trên người lại càng lạnh hơn, làm cô cảm nhận được khí thế áp bách.
Kiều Nguyệt cúi đầu, thanh âm vừa mềm vừa kiều:
"Thương...Thương tổng, cảm ơn anh vừa rồi đã cứu tôi."
Mùi rượu dâng lên, Thương Yến lại cảm thấy nơi nào đó cứng đến phát đau, nhu cầu cấp bách muốn giải quyết.
Hắn cẩn thận nhìn thiếu nữ trẻ tuổi trước mặt, gương mặt của cô rất phù hợp với thẩm mĩ của hắn. Dưới bộ đồng phục màu đen là thân thể vừa trắng vừa mềm, đẹp không tả nổi.
Tầm mắt đi xuống, bộ đồng phục phác hoạ rõ ràng chỗ lồi cần lồi, chỗ lõm cần lõm. Hắn là một người đàn ông có nhu cầu sinh lý bình thường, chỉ là tịch mịch đã lâu, không thể tránh khỏi bắt đầu muốn phụ nữ.
Dưỡng một cô gái thuận mắt bên người, có vẻ là ý kiến không tồi.
Giọng nói của hắn khàn khàn: "Bao nhiêu tuổi rồi?"
Kiều Nguyệt khẩn trương chớp mắt, cảm thấy người đàn ông này rất kì quái, cô thành thật trả lời:
"18"
Sắc mặt lạnh nhạt của Thương Yến có chút hoà hoãn, hắn nới lỏng cà vạt:
"Có kinh nghiệm không?"
Cô gái nhỏ trước mắt vô cùng hợp khẩu vị của hắn, khiến hắn sắp chịu không nổi mà muốn làm cô. Xử nữ phải mất công dạy dỗ, giờ phút này hắn không có tâm tình dỗ dành cô.
Cảm giác quái dị trong lòng Kiều Nguyệt càng ngày càng tăng, cô suy nghĩ một hồi, có lẽ Thương Yến hỏi cô có kinh nghiệm làm việc hay không.
Cô thường xuyên đi làm thêm, đương nhiên là rất có kinh nghiệm.
Kiều Nguyệt nhỏ giọng nói:
"Có kinh nghiệm."
Nghe cô nói vậy, không hiểu sao Thương Yến lại cảm thấy không dễ chịu, sắc mặt vừa hoà hoãn lại trầm xuống, lạnh lùng hỏi lại:
"Rất có kinh nghiệm?"
Kiều Nguyệt rõ ràng cảm nhận được người đàn ông này không cao hứng, sắc mặt cô mờ mịt hoảng loạn, ấp úng nói:
"Rất...rất có kinh nghiệm."
Thương Yến cảm thấy bản thân đáng lẽ ra phải thật vừa lòng mới đúng.
Chính là hắn tưởng tượng cô gái nhỏ nằm dưới thân một người đàn ông khác khóc lóc kiều suyễn, bị tuỳ ý đùa bỡn, một cổ tức giận liền nảy lên trong lòng.
Cô nhìn đơn thuần ngây thơ, hoá ra cũng chỉ là giả dối.
Thương Yến kéo xuống cà vạt, trên mặt không có biểu tình.
"Thương...Thương tổng...anh còn việc gì nữa không? Nếu...nếu không, tôi phải về nhà."
Kiều Nguyệt trực giác cảm nhận được Thương Yến lúc này rất nguy hiểm, cô cẩn thận lùi về phía sau.
Tháo cà vạt, cởϊ áσ khoác, Thương Yến lãnh đạm nhìn Kiều Nguyệt một hồi, môi mỏng khẽ mở:
"Lại đây!"
Hắn hiện tại chỉ muốn làm cô.
Sel: mình nhắc lại là cả nam nữ chính đều sạch 100% nhé:)) nam chính chuẩn ông chú 30 năm chưa bóc tem, lần đầu biết yêu mất hết liêm sỉ =))) nữ chính đã nghiện còn ngại =)) nên đừng bạn nào hỏi nam nữ chính có sạch hay không nữa. Và những ai đọc bản convert rồi thì nhẹ nhàng lướt qua, đừng vào truyện mình spoil:) mình không thích!