…Gặp giai nhân trong mộng...
Những làn khói xanh xanh từ lư hương bách hợp mạ vàng uốn lượn bay lên, rèm sa màu xanh trơn rủ xuống, chiếc giường lớn chạm trổ điêu khắc bằng gỗ đàn hương rung lắc trong màn đêm yên tĩnh, nếu cẩn thận lắng nghe, còn có thể nghe thấy tiếng rêи ɾỉ khe khẽ kèm theo tiếng thở dốc của người đàn ông.
Làn da người phụ nữ trắng nõn tinh tế, non nớt mịn màng, y như trứng gà bóc, mái tóc xoăn đen dài buông xõa xuống eo, bàn tay to lớn màu đồng ôm chặt lấy vòng eo thon nhỏ mảnh khảnh của cô. Dường như chỉ cần hơi dùng sức là có thể bóp vỡ nát. Hai người đang trong tư thế đối diện nhau. Đôi chân trắng nõn của người phụ nữ uốn cong lại, quỳ trên giường, hai tay ôm chặt lấy cổ người đàn ông, bầu ngực đầy đặn như quả cầu bằng nước dính sát trên l*иg ngực hắn, cơ bắp chân rắn chắc cuộn tròn quanh cặp mông căng tròn của người phụ nữ, đôi bàn tay không hề trung thực, một tay xoa nắn lên xuống vòng eo thon thả của cô, tay còn lại nhào nặn cặp mông đầy đặn.
“Ưm, ưm, nhẹ chút, không thể chịu nổi, đừng dùng sức như vậy mà.”
Chiếc cổ thiên nga thon dài của người phụ nữ ngẩng lên, miệng nhỏ phát ra từng đợt âm thanh cầu xin yêu kiều, nhấp nhô lên xuống theo động tác của người đàn ông, lắc lư lảo đảo, hai tay ôm chặt lấy hắn.
Vũ văn Tuyệt vươn đầu lưỡi thô ráp ra, mang theo nước bọt hôn lên cổ người phụ nữ, sau đó xuống xương quai xanh, cuối cùng đến trước ngực cô, Vũ Văn Tuyệt dừng động tác xâm nhập lại, một tay ôm lấy vòng eo thon nhỏ của người phụ nữ, tay kia trực tiếp úp lên bầu ngực đầy đặn, trắng nõn, tinh tế của cô, đưa lưỡi liếʍ qua liếʍ lại, nhũ hoa vốn nhỏ nhắn hồng hào bị người đàn ông hôn trở nên đỏ ửng như trái dâu tây, đến nỗi đầṳ ѵú còn to lên một chút, Vũ Văn Tuyệt mυ'ŧ lấy đầu ngực người phụ nữ y như một đứa trẻ đang bú sữa, người phụ nữ rêи ɾỉ một tiếng, vô cùng mê hoặc, nghe thấy vậy vật dưới háng người đàn ông căng chặt, gậy thịt vốn đã to lớn khó tin nay lại phồng to hơn nữa, Vũ Văn Tuyệt dùng sức siết chặt vòng eo mảnh mai của người phụ nữ, ép chặt dưới háng khiến người phụ nữ kêu lớn một tiếng, qυყ đầυ của người đàn ông chạm vào tử ©υиɠ của cô khiến cô vừa đau vừa sướиɠ, sau khi Vũ Văn Tuyệt lần lượt mυ'ŧ đủ hai bầu ngực, nước bọt của người đàn ông còn sót lại trên đầu nhũ hoa đỏ ửng, trông rất dâʍ đãиɠ.
Bàn tay to lớn của Vũ Văn Tuyệt giữ lấy đầu người phụ nữ, cô gái này xinh đẹp tựa tiên nữ, nghiêng nước nghiêng thành, lúc này trong tìиɧ ɖu͙© đuôi mắt lại càng ngập tràn xuân sắc, gợi cảm quyến rũ, y như hồ yêu chuyên hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ đàn ông vậy, Vũ Văn Tuyệt cảm thấy côn ŧᏂịŧ dưới háng trướng đau vô cùng, chỉ có hung hăng đâm thọc người phụ nữ trước mặt này mới có thể thuyên giảm.
Vũ Văn Tuyệt duỗi thẳng eo săn chắc của mình, nhanh chóng nâng eo thon của người phụ nữ lên, lại nhanh chóng hạ xuống, tốc độ rất nhanh, người phụ nữ giống như đang cưỡi ngựa, vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại sảng khoái, miệng nhỏ phát ra tiếng thở hổn hển rung động lòng người, có lẽ vì kêu gào một hồi lâu khiến đôi môi có chút khô, cô vươn đầu lưỡi hồng hào mềm mại ra liếʍ liếʍ môi, vừa hay bị Vũ Văn Tuyệt nhìn thấy, Vũ Văn Tuyệt thầm mắng một tiếng yêu tinh, trực tiếp đưa môi lấp đầy môi nhỏ của người phụ nữ, nước bọt hoà quyện, trong chốc lát, chiếc giường lớn rung lắc không ngừng, tiếng môi lưỡi cùng tiếng giao hợp nhấp nhô bành bạch vang lên, một lúc sau, người đàn ông phát ra một tiếng gầm gừ nhỏ, chiếc giường dần dần ngừng rung lắc, mọi thứ đều yên tĩnh trở lại.
Sáng sớm, Vũ Văn Tuyệt mở mắt ra, nhìn trời vừa hửng sáng, lúc này mới phát hiện ra mình vậy mà lại mơ thấy mộng xuân, trong mơ hắn và Cố Khuynh Quốc lăn qua lộn lại, vô cùng sung sướиɠ, mà hắn cũng có thể cảm nhận được cự vật dưới chăn đang dần căng phồng lên, Vũ Văn Tuyệt nằm tại chỗ hồi tưởng lại sự sảng khoái trong mơ, bàn tay to lớn thò vào trong qυầи ɭóŧ di chuyển lên xuống, chẳng mấy chốc, bàn tay của người đàn ông dừng lại, ngồi dậy khỏi giường, gọi người hầu chuẩn bị nước tắm, thay quần áo, hắn bây giờ tuy đã giải phóng được ra nhưng kèm theo đó là sự trống vắng và cô đơn đến vô tận.