Mạt Thế: Không Có Ngày Mai

Chương 12: "Đừng ngừng!"

"Ưʍ... Đừng..." Thiếu nữ phát ra tiếng thở dốc, nhưng mà thân thể cũng rất thành thật, tay kia của Bùi Châu tiến vào qυầи ɭóŧ a cô, ngón tay mở nở hoa môi, trực tiếp vươn vào trong khe huyệt ướŧ áŧ nhẹ nhàng đút vào.

Tinh Nhu bị hắn công kích trên dưới, khiến cho toàn thân loạn chiến không ngừng, cái mông của cô dán lên thân dưới sớm đã cứng rắn của người đàn ông, dưới hai tay trêu đùa của người đàn ông cô lấy được một ít bình tĩnh, khôi phục một chút tỉnh táo, dựa vào điểm tỉnh táo ấy, cô nhắm mắt rồi lại mở ra, giống như đã quyết định cái gì.

Cô gái nhỏ đột nhiên quay người, trực tiếp mặt đối mặt cùng Bùi Châu, trong bóng tối ánh mắt của cô tràn đầy ánh sáng, giống như những ngôi sao trên bầu trời.

Bùi Châu không nghĩ tới cô sẽ quay tới, động tác trên tay dừng một cái, ngay sau đó, hắn đột nhiên mở to hai mắt, bởi vì một tay cô gái nhỏ chui vào quần đùi hắn, lục lọi cầm lấy dươиɠ ѵậŧ rất trướng của hắn.

"Buông tay." Bùi Châu nhíu mày, nhẹ nói với Tinh Nhu.

Một hơi thở nóng rực phun lên lông mi Tinh Nhu, dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông thật lớn, một tay cô cũng sắp cầm không được rồi, còn có, mặt của cô nhất định đỏ au, làm sao sẽ làm ra loại chuyện này.

Nhưng mà hết thảy đều như tên đã trên dây, Tinh Nhu căn bản không nghe lời Bùi Châu, cô cầm chặt cán, thử tuốt lên xuống vài cái.

"Hự, Tinh Nhu!" Người đàn ông phát ra thanh âm vừa kiềm chế lại sung sướиɠ, hiển nhiên động tác của cô gái nhỏ đã lấy lòng hắn. Tinh Nhu cảm thấy kinh ngạc, hóa ra Bùi Châu cũng giống như mình, cũng sẽ cảm thấy thẹn thùng cùng ngượng ngùng.

Nhận thức như vậy cổ vũ cô, tay kia của cô cũng thăm dò vào bên trong quần đùi của Bùi Châu, hai tay nắm côn ŧᏂịŧ cương cứng của người đàn ông, phối hợp vuốt ve.

Người đàn ông cách cô rất gần phát ra thở dốc trầm thấp, tay vuốt ve ngực cùng nơi riêng tư của cô dừng lại một lát, tiếp theo vào thời điểm Tinh Nhu chưa kịp phản ứng lại bắt đầu chuyển động.

Tiểu huyệt ướŧ áŧ bị đốt ngón tay vừa thô vừa to của người đàn ông căng ra từng chút, nếp uốn hồng non nơi lối vào bị người đàn ông không ngừng xoa nắn, đầṳ ѵú bị ngón tay gắt gao nắm lạo, lại nhẹ nhàng mơn trớn vuốt ve.

Toàn thân Tinh Nhu phát run, tay cầm chặt côn ŧᏂịŧ Bùi Châu cũng không có kết cấu, móng tay trong lúc vô tình xẹt qua mã mắt, làm cho người đàn ông run rẩy một hồi.

"Ồ?" Cô gái nhỏ như là đạt được cổ vũ, hoặc như là muốn phân cao thấp cùng Bùi Châu, mấy ngày nay chỉ có Bùi Châu làm cô run rẩy hết cả người, cho tới bây giờ hắn đều là một bộ dáng thành thạo, cô cũng muốn nhìn bộ dạng hắn bởi vì mình mà mê loạn không thôi.

Tinh Nhu kìm nén kɧoáı ©ảʍ cực lớn mà ngón tay Bùi Châu mang đến, tốc độ hai tay cô nhanh hơn, mà Bùi Châu cũng chuyển bàn tay vuốt ve vυ' cô tới phía dưới, nắm chặt viên thịt nhỏ, dùng vết chai trên tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"A... Không muốn..." Kɧoáı ©ảʍ nơi riêng tư quá mức mãnh liệt, Tinh Nhu lên tiếng hô, mà Bùi Châu mặt đối mặt với cô cũng thở dốc càng ngày càng nặng.

Thân thể Bùi Châu kéo căng đến mức tận cùng, trong bóng tối, bên mặt hắn giống như một ngọn núi cứng rắn, rốt cuộc, từng luồng dịch đυ.c phun lên trên ngón tay trắng nõn của Tinh Nhu, Tinh Nhu bị như thế lại càng hoảng sợ, muốn buông tay ra.

"Đừng, lại tuốt thêm một chút." Bùi Châu đột nhiên bắt lấy tay Tinh Nhu, làm cho cô gái nhỏ không nhúc nhích được, chỉ có thể tiếp tục động tác lúc đầu.

Đồ vật người đàn ông bắn ra vừa đặc vừa nhiều, làm đầy tay Tinh Nhu. Sắc mặt thiếu nữ ửng hồng, toàn thân run rẩy, cô không hiểu, rõ ràng là mình đang trêu chọc Bùi Châu, vì sao sau khi làm người đàn ông bắn ra rồi, bản thân ngược lại có một loại cảm giác bị hắn bắt nặt?

Tinh Nhu mím môi, nhìn lén Bùi Châu, người đàn ông cũng đang nhìn cô chăm chú, dùng một loại ánh mắt giống như dã thú.

Bờ môi Bùi Châu khẽ nhúc nhích, dùng tiếng nói trầm thấp dễ nghe nói ra lời làm cho người ta xấu hổ giận dữ, cô nghe thấy Bùi Châu hỏi: "Thích dươиɠ ѵậŧ của tôi sao?"