Mạt Thế: Không Có Ngày Mai

Chương 11: Trở lại căn cứ thời kỳ phát sốt lại đến.

Bùi Châu cùng Tinh Nhu xuống xe việt dã. Trước tiên Bùi Châu chuyển nước cùng đồ ăn xuống, đại bộ phận lưu lại ở nhà kho căn cứ, một phần nhỏ với tư cách ban thưởng cho cá nhân cống hiến được hắn chuyển trở về phòng.

Trong phòng, lại chỉ còn có Tinh Nhu cùng Bùi Châu, Tinh Nhu nhìn phía sau lưng cường tráng cùng cánh tay cơ bắp nhô lên của Bùi Châu, sắc mặt ửng hồng, trái tim kinh hoàng không ngừng.

Cô nhớ lúc trước bản thân cũng không có cái dạng này.

Bùi Châu không rõ tâm tư của thiếu nữ, hắn buông nước cùng đồ ăn, xoay người, liếc mắt đã thấy vẻ mặt cô gái nhỏ ửng lên, cho rằng cô mệt mỏi, dụ dỗ nói: "Em nghỉ ngơi thật tốt trước đi." Sau cuộc đi săn kinh hoàng này, hắn cảm thấy Tinh Nhu nhất định vừa mệt mỏi lại sợ hãi.

Thiếu nữ nhẹ gật đầu, cắn môi dưới, tiếp theo lại nâng mí mắt hơi mỏng lên hỏi: "Vậy còn anh?"

"Tôi đi nói rõ tình huống cùng những người khác, Zombie biến dị có thể tự do hành động vào ban ngày, cái này rất bất lợi đối với chúng ta." Hắn vừa nói vừa đưa một cái bao cùng một lọ nước cho Tinh Nhu, "Ăn một chút gì ngủ tiếp đi."

"Ưm, vậy anh đi đi." Cô gái nhỏ ngoan ngoãn tiếp nhận đồ vật hắn đưa tới, nói xong không khỏi cảm thấy xấu hổ, luôn cảm giác lời mình nói mới rồi như là người vợ với nói người chống muốn đi ra ngoài làm việc.

Bùi Châu không hiểu tâm tư của cô, hắn mở cửa rời phòng, thẳng đến phòng họp căn cứ, Phùng Thanh cùng vài người khác sớm đã chờ ở nơi đó.

Bùi Châu cẩn thận nhớ lại lần chiến đấu này, có hai điểm đáng chú ý, đầu tiên đương nhiên là Zombie vốn ban ngày ẩn nấp ban đêm mới ra vì sao có thể hành động vào ban ngày, tiếp theo là lúc Zombie không còn lối thoát, làm thành một vòng ngửa mặt lên trời thét dài phát ra sóng âm, cái này là chiêu gì đây?

Đám người Phùng Thanh nghe xong hoặc là kích động, hoặc là trầm mặc. Nếu như Zombie biến dị, ban ngày cũng có thể đi ra, như vậy căn cứ phải đưa ra sách lược thay đổi tương ứng, có lẽ sẽ từ phòng ngự chuyển thành tiến công chủ động.

"Đợi lão đại trở về rồi nói sau." Sau một lúc trầm mặc Bùi Châu mở miệng, mà Phùng Thanh nghe được hai chữ "Lão đại" tức thì lộ ra nụ cười dịu dàng, trên mặt nổi lên đỏ ửng, làm cho cả người cô càng lộ ra vẻ quyến rũ.

Lão đại là người đàn ông của cô.

Hội nghị lần này chấm dứt rất nhanh, Bùi Châu trở về, mở cửa phòng ——

"A!" Tinh Nhu kinh ngạc kêu lên một tiếng, vô thức nâng cánh tay lên ngăn trước ngực mình, cô đang dùng khăn mặt lau người, núʍ ѵú thiếu nữ trắng nõn mềm mại, cánh tay của cô ngăn không được mấy, bầu vυ' trắng nõn như ẩn như hiện, làm cho người muốn đi cắn một cái.

Bùi Châu nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, "Xin lỗi, không biết em đang tắm."

Tinh Nhu đỏ mặt mặc quần áo vào. Căn cứ có phòng tắm, mấy ngày nay đều là Bùi Châu mang cô qua, thời điểm cô đi vào tắm rửa, Bùi Châu sẽ canh giữ ở cửa phòng tắm nữ, hôm nay cô cân nhắc Bùi Châu phải đi nói chuyện, không biết lúc nào trở về, mà phòng tắm mười giờ sẽ hết nước, bởi vậy cô mới muốn lau người qua loa trong phòng.

Chưa từng nghĩ, bộ dạng bản thân không mặc quần áo lại bị người đàn ông thấy được.

Tinh Nhu cúi đầu cắn môi không nói lời nào, Bùi Châu đành phải nói sang chuyện khác: "Tôi đi phòng tắm tắm nước lạnh, em ngủ trước đi." Hắn nhìn cô gái nhỏ nhẹ gật đầu, cũng như chạy trốn rời phòng lần nữa.

Chờ hắn tắm trở về, Tinh Nhu đã nằm xuống nghiêng mặt về phía bức tường, Bùi Châu cho rằng cô ngủ, đang muốn sửa sang lại chăn đệm nằm dưới đất, trong không khí lại truyền đến một tiếng rêи ɾỉ như có như không.

"... A." Thanh âm của thiếu nữ vừa mềm vừa nhẹ, toàn thân cô nóng lên, sắc mặt ửng hồng, một cặp chân dài nhịn không được xoắn xuýt, cô đã không phải là cô gái chưa trải qua việc đời, giờ này khắc này, tìиɧ ɖu͙© tựa như một tấm lưới khổng lồ, nghiêng trời lệch đất bao cô ở trong đó.

Cô lại nóng lên. Nhưng rõ ràng ban ngày đã phát sốt một lần ở trung tâm thương mại, buổi tối nằm ở trên giường cảm nhận được sự tồn tại của Bùi Châu, thân thể của cô lại ngăn không được nóng lên.

Một thân thể dương cương cực nóng dán lên phía sau lưng Tinh Nhu, đèn phòng đã hoàn toàn dập tắt, trong bóng tối tay của đàn ông với vào vạt áo phông của cô, lưu luyến vuốt ve nơi phần eo nhỏ mềm, bàn tay dán lên da thịt băng ngọc, cầm chặt cái vυ' bên phải nhẹ nhàng vuốt ve.