Chanh Mật Ong

Chương 65

Bình thường Trường rất nhường tôi, hồi bé, trừ những lần chúng tôi đánh nhau ra thì nó vẫn luôn là người bảo vệ tôi, nhờ có nó mà quãng thời gian cấp 1 và cấp 2 của tôi luôn vô lo vô nghĩ, chưa bao giờ phải ưu phiền vì bất cứ chuyện gì. Nhưng chỉ cần tôi làm một cái gì đấy vượt qua giới hạn của nó, nó sẵn sàng trở mặt với tôi ngay lập tức.

Tôi vẫn nhớ có lần nào đấy tôi trêu dai quá nên thằng Trường vứt tôi lên cây lộc vừng nhà nó, xong nó còn buộc con Becgie dưới gốc cây canh không cho tôi xuống, mãi đến khi mẹ nó phát hiện ra thì tôi mới được giải cứu; còn một lần khác, không nhớ tôi chọc nó kiểu gì mà nó xách tôi ném thẳng vào thùng rác trường cấp hai, tất nhiên nó đã nhân đạo chọn cái thùng ít rác và ít bẩn nhất cho tôi, nhưng tâm lý tôi vẫn bị sang chấn không nhẹ.

Chết mất thôi... có khi nào lần này nó sẽ buộc tôi lên cột cờ luôn không...

Tôi quơ tay níu lấy góc tường trong vô vọng, thử giãy giụa lần cuối:

"Nguyễn Công Trường... thả tao ra đi... mình chọn cách giải quyết khác nhẹ nhàng, văn hóa, phù hợp với môi trường sư phạm hơn có được không ạ..."

Không biết có phải tôi gặp ảo giác hay không, nhưng mà lực kéo đằng sau lưng tôi chợt biến mất, ngay sau đó, cả người tôi rơi vào một vòng ôm ấm áp, khoang mũi ngập tràn mùi hương nước xả vải dìu dịu.

"Công Trường..." Gia Khánh nhẹ nhàng chỉnh lại tóc cho tôi, mỉm cười nhìn Trường, nói từ tốn "Đừng bắt nạt Châu Anh của tao nhé."

------------------

Rấc may là tớ kịp lên chương mới vào 1/6 =))) Chúc các cháu u18 Tết thiếu nhi vui nhé :>

Trong khi mọi người nô nức nghỉ hè thì tớ lại chuẩn bị thi mid-term và còn phải làm report + slide cho một số môn nữa, dự kiến sẽ comeback sớm nhất vào tháng 7 :>

Love u all