Thập Niên 70: Sau Khi Mẹ Ruột Pháo Hôi Trọng Sinh

Chương 6: Cốt truyện máu chó (2)

Sau khi Trình Diễm chết, tình hình của hai đứa trẻ càng thêm gay go. Vốn là một cặp song sinh, hai người tuy rằng tính cách khác nhau, nhưng kỳ lạ lại cùng yêu một cô gái.

Cô gái đó là nữ chính, cũng chính là con gái của Liêu Yến – nhân vật xuyên sách khiến cho Thẩm Vi Vi gặp phải tai nạn xe lúc trước.

Chỉ vì lúc nhỏ nữ chính cho bọn họ một viên kẹo, hai người không tự chủ được yêu cô ấy. Bất kể nữ chính muốn gì, bọn họ đều nghĩ mọi biện pháp giúp cô ấy có được.

Nhưng nhân vật phản diện chính là nhân vật phản diện. Cho dù thế nào cũng không có được nữ chính, chỉ có thể làm hòn đá kê chân cho tình cảm của nam nữ chính. Sau khi hai anh em phát hiện mình cùng yêu một người con gái, càng thêm trở mặt thành thù, nghĩ mọi cách gài bẫy đối phương. Cuối cùng một người chết thảm, một người ngồi tù.

Đối mặt với kết cục này, tất cả độc giả đều vỗ tay tán thưởng, còn có người nói: “Mặc dù hai kẻ phản diện này đã chịu tội xứng đáng, nhưng đáng hận nhất là cha mẹ pháo hôi của bọn chúng. Bởi vì bọn họ giáo dục con không tốt, mới hại nam nữ chính chịu khổ nhiều như vậy.”

Đọc đến đây, bà mẹ pháo hôi Thẩm Vi Vi kinh hãi rồi, cô muốn nói không có khả năng. Hai đứa trẻ không thể rơi vào kết cục như thế được. Nhưng sau khi hệ thống nói cho cô biết chuyện gì đã xảy ra trong bốn năm cô hôn mê, sau lưng Thẩm Vi Vi toát ra một tầng mồ hôi lạnh.

Bởi vì việc xảy ra trong bốn năm này giống hệt với tình tiết gốc của truyện.

Trình Diễm bận nhiệm vụ quân đội, Tiếu Cúc Hoa đến quân khu, bà ta đối xử với hai đứa trẻ rất nghiêm khắc. Mối quan hệ giữa hai đứa trẻ ngày càng tệ đi, quan hệ với Trình Diễm cũng bắt đầu chuyển biến xấu.

Từng bước từng bước, các sự kiện dần trùng khít lên nhau, tựa như bước tiếp theo gia đình họ sẽ chia cắt và tan rã giống trong nguyên tác.

Không được! Tuyệt đối không được!

Cốt truyện chó má gì vậy, cái gì mà phản diện pháo hôi, cho dù thế nào cô cũng không thể để bi kịch diễn ra một lần nữa.

Không chỉ phải nuôi dưỡng hai đứa trẻ thành người, Trình Diễm cũng phải sống sót. Gia đình của họ chỉ có thể ngày càng tốt, tuyệt đối không thể có kết cục thê lương như trong nguyên tác!

Thẩm Vi Vi càng nghĩ càng tức, đập bàn cái rầm, đang muốn chửi hai câu, lại phát hiện khung cảnh trước mắt đột ngột thay đổi, bức tường ố vàng, chiếc chăn cũ kỹ...

Cô chớp chớp mắt, nhanh như vậy đã xuyên qua rồi?

Không đợi cô phản ứng lại, bên tai đã vang lên tiếng hô của y tá. Tiếp theo đó bác sĩ nhanh chóng đến và thực hiện nhiều cuộc kiểm tra khác nhau cho cô.

Bởi vì không phải hôn mê thật, cơ thể của Thẩm Vi Vi căn bản không có vấn đề gì. Cô không những không bị suy nhược mà tinh thần còn trở nên sảng khoái dưới sự giúp đỡ của hệ thống.

Nhưng cô không vui nổi, trong đầu chỉ toàn bi kịch của hai đứa trẻ. Sau khi thích ứng được với hoàn cảnh trước mắt, cô ngay lập tức bắt đầu nghĩ cách giải quyết tình hình khó khăn hiện tại, ngay cả lời bác sĩ cũng không nghe thấy.

Mãi cho đến khi có tiếng bước chân vội vã truyền tới, Thẩm Vi Vi mới cảm nhận được điều gì đó. Cô vừa ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy một bóng người mặc quân phục.

Trình Diễm?

Thẩm Vi Vi hơi nheo mắt, đánh giá người đàn ông cao lớn trước mắt này.

Bốn năm, bất kể là ai đều sẽ thay đổi rất nhiều.