Thập Niên 70 Đi Ngàn Dặm Gả Chồng

Chương 49: Dao động

“Tới là tốt rồi, ta đoán muội hẳn là sẽ tới sớm, trong lòng gấp hoảng, liền gọi tới thử xem.”

“Cũng là trùng hợp, ta vừa mới đi vào nhà khách thì tỷ điện thoại tới.”

Nghe được lời này, Điền Vũ đầu kia điện thoại ha ha cười, còn nghĩ nói chuyện phiếm vài câu lại nghe thấy Trần Cương bên cạnh nhẹ giọng thúc giục: “Mau lên, không thể tán gẫu lâu.” Tình huống đặc thù có thể châm chước, nhưng làm quân nhân, cũng không thể lúc nào cũng chiếm dụng tài nguyên quốc gia.

Điền Vũ đã ở bộ đội ở 8 năm, rất có giác ngộ tư tưởng của gia đình quân nhân, lập tức phối hợp nói vào trọng điểm: “Nhị muội, tỷ nói mấy câu ngắn gọn, tiết kiệm thời gian a.”

Nghe vậy, Điền Mật nắm thật chặt ống nghe: “Được, tỷ ngươi nói trước.”

“Cái kia bức bách muội, họ gì?.... Ai nha, cái này không quan trọng, dù sao hắn tạm thời có phải không còn uy hϊếp đến muội không?”

Lời này Điền Mật kinh ngạc, nhưng cũng không phải hoàn toàn kinh ngạc: “Là tỷ phu nhờ người hỗ trợ sao?”

“Tỷ phu thật ra có nhờ người hỗ trợ, nhưng lúc tỷ phu gọi điện nhờ người hỗ trợ thì được nói là sự tình đã giải quyết, sau đó mới biết được là Lâu đoàn ra tay.” Nói đến cái này, trong gọng nói Điền Vũ giấu không được vui mừng, mặc kệ như thế nào, nam hài tử chủ động, lại thật sự làm vẫn khiến người xem trọng vài phần.

Điền Mật không nghĩ tới là Lâu Lộ Hồi giúp đỡ, giật mình sững sờ vài giây, há miệng thở dốc muốn nói chuyện, rồi lại không biết nên nói cái gì.

Nhưng... Nữ nhân ước chừng đều thích anh hùng cứu mỹ nhân, nếu không, cô vừa rồi vì cái gì trong lòng đột nhiên dao động lợi hại.

Lúc cô còn nghĩ nên báo đáp nhân gia như thế nào, bên tai lại nghe được âm thanh đại tỷ: “Nếu cái kia họ Trương hay họ Lưu không còn uy hϊếp, muội nghĩ như thế nào? Muốn cùng Lâu đoàn xem xét không?”

Về đích đến trong tương lai, suy nghĩ của Điền Mật vẫn không thay đổi, lúc này đại tỷ hỏi ra, cô cũng không làm ra vẻ, rốt cuộc hiện tại mới năm 71, vẫn còn chịu khổ dài dài.

Trong lúc này, ai cũng không biết Lưu Hướng Đông có thể đứng lên hay không.

Hơn nữa, ngoại trừ Lưu Hướng Đông, có thể xuất hiện thêm Trần Hướng Đông hoặc là Lý Hướng Đông hay không?

Cô không nghĩ lấy mình ra đánh cược với hoàn cảnh hiện tại: “Đại tỷ, ta trước tiên có thể đi bên kia ở mấy tháng không? Ta đối với Lâu đoàn ấn tượng khá tốt nhưng vẫn muốn tiếp xúc gần gũi nhìn xem, dù sao cũng là chuyện cả đời.” Mới là lạ, nếu thật sự không thích hợp, kết hôn cũng có thể ly hôn.

Điền Vũ mạc danh: “Lần trước không phải nói đồng ý tới chỗ ta bên này ở rồi sao?” Vì sao còn muốn hỏi lại một lần?

Điền Mật... Nói lúc nào?

Hai chị em im lặng một lúc, ngầm hiểu đã để lộ điều này ra.

Điền Vũ vui rạo rực: “Muội chừng nào thì tới? Ta kêu trượng phu nhờ người mua cho muội một phiếu giường nằm, bằng không một tuần ngồi ghế cứng, người ngồi lâu cũng muốn tàn phế, ta cũng không tiết kiệm chút tiền này.”

Điền Mật nghĩ kiếm nhiều sinh hoạt phí, tình huống của bộ đội cô không hiểu biết, có thể kiếm tiền hay không là một vấn đề.

Nếu tính ở nhà tỷ tỷ, cô cũng không thể ăn không uống không.

Còn nữa, bao vàng kia, cô cũng phải nghĩ biện pháp đem nó xử lý xong.

Tính toán trong chốc lát, cô mới đáp: “Còn chưa xác định, nhanh nhất cũng phải một tuần đi, chờ ta xác định xong sẽ gọi điện thoại cho đại tỷ được không?”

“Cũng đúng, có chuyện gì nhớ rõ bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ, tìm ta hay tỷ phu đều được.”

“Được, ta hiểu rồi.”

“...”

Sau khi treo điện thoại, bởi vì muội muội muốn lại đây, đại đệ cũng bình an về nhà, tâm tình Điền Vũ phiền muộn hồi lâu bằng mắt thường cũng có thể thấy được tươi đẹp lên.

Cô duỗi tay ôm lấy khuê nữa trong ngực trượng phu, ôm nha đầu béo lắc lắc: “Ta không quấy rầy công tác nữa, buổi tối kêu Lâu đoàn tới trong nhà ăn cơm, ăn một nồi thịt dê.”

Trần Cương gật đầu, đi theo thê tử cùng nhau ra văn phòng.

Điền Vũ khó hiểu: “Không cần đưa ta.”

“Đi tìm lão Lâu, tiện đường.”

“Hiện tại phải đi sao?”

“Có chuyện về công việc.”

Vừa nghe là chuyện công việc, Điền Vũ liền không hỏi, trước khi ra ngoài, cô đem mũ đội lên đầu tiểu khuê nữ, cho người che kín mít, chỉ chừa cái mũi nhỏ có thể hô hấp.

Hôm nay tuy rằng không có tuyết rơi, nhưng liên tục một tuần trước đó tuyết rơi dày đặc, lúc này nhiệt độ bên ngoài thấp dọa người.

Đột nhiên bị che đi khuôn mặt, tiểu gia hỏa rầm rì giơ tay muốn mở ra, tuy nhiên quần áo ăn mặc quá nhiều, giãy giụa một hồi lâu mà tay nhỏ cũng chưa thể từ trong tay áo vươn ra ngoài chứ đừng nói đến lấy mũ ra.

Nha đầu béo tức giận “Ba ba, mụ mụ.” la hét gào khóc lên.

Mà cha mẹ vô lương tâm lại thích thú với khuê nữ béo đáng yêu và vụng về giống như một con cua nhỏ, liền cười ha ha.

“Ta đi trở về.” Hai vợ chồng đồng hành một đoạn đường ngắn, nhìn thấy văn phòng Lâu đoàn, Điền Vũ liền ôm khuê nữ chạy chậm.

“Đi chậm một chút.” Tuyết rơi làm đường trơn, cho dù quét tuyết, trên mặt đất vẫn còn một tầng băng mỏng, Trần Cương thật sự sợ hai người té ngã, không yên tâm ở phía sau đuổi theo vài bước lớn tiếng kêu.

“Đã biết!”