Mình Là Vợ Chồng Mà!

Chương 46

Thời gian cứ thế từng ngày trôi qua, rồi cũng đến ngày sanh của thiên thiên, lúc đó tôi đang ở công ty họp, không có ở nhà, ở nhà chỉ có cô ba và em mà thôi. Em đang loay hoay dưới bếp cùng cô ba, bỗng dưng bụng em đau rất nhiều. Cô ba lấy tay bấm xem là đến ngày sanh chưa?? Quả thật đúng là ngày hôm nay!



Cô ba vội kêu tài xế chở vào bệnh viện, cô ba tức tốc gọi điện thoại cho tôi.

- Con nghe đây cô!

- Vợ con sắp sanh rồi đang nằm trong bệnh viện!

- Dạ, con đến ngay!



Vừa nghe tin là tôi rối cả lên, bỏ ngang cuộc họp chạy ngay đến bệnh viện, em đang nằm trên giường la thất thanh, tôi sót ruột chạy ngay đến bên em, nắm lấy tay em kêu cố gắng chịu đựng , bác sĩ lập tức đưa em vào phòng sanh lúc đó tôi cũng vào theo, vì em sanh thường không có mổ.



- A…………A……………A …… đau quá!

- Cố lên em! Ráng lên!

- Sắp ra rồi ráng lên! ( bác sỉ nói)

- A….A………

- Kiếm cái gì để vào miệng cô ta đi, cô ta cắn lưỡi là mệt đó! ( bác sĩ nói)



Lúc đó lúng túng tôi không biết tìm cái gì để cho em cắn, thấy em đau quá chiu không nổi, tôi đã đưa tay vào cho em cắn, trời ơi em cắn tôi mà tôi đau điếng cả người. Rồi từ từ đứa bé cũng được chào đời.



- Oa oa…. Oa … oa …. ( tiếng khóc của đứa bé)

- Nó khóc rồi!!! ( tôi vui mừng)

- Chúc mừng anh chị là một bé gái!



Em vì sanh em bé quá kiệt sức em đã ngất đi, các bác sĩ nhanh chóng tìm cách để cho em hồi sức lại, thật may mắn là cả mẹ và bé đều mạnh khỏe.

Đứa con của chúng tôi là một bé gái, nó thật xinh xắn đáng yêu làm sao, đứa bé được đưa vào phòng ấp, nhìn nó mà tôi mỉm cười.

Thế là vợ tôi cũng đã sanh xong, mẹ tròn con vuông, nhẹ nhõm cả người, em được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt vì do tôi yêu cầu bác sĩ làm thế, tôi muốn em có được căn phòng tốt nhất cho việc sanh em bé của em. Tôi đang ngồi kế bên giường của em, khi em tỉnh dậy nhìn xung quanh, rờ vào bụng của mình.



- Con em đâu caca? ( em hoảng hốt, vì lúc sanh xong em ngất đi mà )

- Hì hì…. Nó đang ở trong phòng ấp.

- Là trai hay gái caca?

- Là gái?

- Em muốn được nhìn thấy mặt của con.

- Uhm, để anh nói bác sĩ ẳm em bé ra cho em xem mặt.



Tôi đi kiếm bác sĩ bảo sanh nói rằng vợ tôi muốn xem mặt em bé, bác sĩ đã ẳm em bé đến cho em, hì hì… khuôn mặt em đầy hạnh phúc khi được thấy mặt mũi của đứa bé, đứa bé lành mạnh không bị gì hết, nó chưa mở mắt, mắt nhắm lại, cái miệng bé xíu thật xinh xắn, tay chân ngọa ngoạy, tóc nó đen và xoăn tít, đứa bé trắng hồng.



Em ôm ấp đứa con hạnh phúc, nhìn tôi mìm cười, tôi đến bên em ngồi cùng em trên giường, ôm đứa em và con vào lòng của mình. Tư giờ trở đi tôi đã là cha rồi, một người cha đặc biệt hơn tất cả người cha khác.



- Con mình dể thương quá anh ha!

- Uhm, đứa bé giống em!

- Anh nghĩ ra tên cho đứa bé chưa?

- Anh để tên cho em đặt đó.

- Tên gì ta? Nó là con gái! Đặt tên co dịu dàng một chút!

- Uhm, giống em đi. Hì hì….

- Tên là Thiên Kì nha anh?

- Thiên Kì ah. Được đó. Hì hì…con gái của cha tên con sẽ là Thiên Kì đó, mẹ con đặt tên hay thật đó.

- Thiên Kì con gái của mẹ!



Tên con gái chúng tôi nó có tên là Thiên Kì hì hì…. Tên nghe cũng dể thương đấy chứ, đứa bé được Thiên Thiên cho bú. Nhìn nó dể thương làm sao thành viên mới của gia đình chúng tôi đó. Cả nhà tôi ai cũng có mặt đầy đủ,có cả Chi, Mai và Phúc, ai cũng muốn được xem mặt đứa bé như thế nào, cả nhà tôi chẳng ai quan tâm nó giống tên Thắng hay không?



- ấy cha!!! Cháu của tôi kìa!!! ( cô ba vui mừng)

- Nó trông dể thương quá, coi cái miệng nó đang chu ra kìa. ( cô 4 cũng hý hững)

- Hì hì… ba mẹ em mua quá trời đồ bổ cho chị luôn nè , em mang muốn gãy tay lun. ( Thảo lên tiếng)

- Mấy chú mua đồ mới cho baby nữa nè.

- Hi hì… mọi người tốt với con quá! (em xúc động)

- Trời gia đình không ah, con còn khách sáo sao? ( cha tôi lên tiếng) để ông bồng cháu ông tý nào!



Cả nhà tôi ai cũng vui mừng, truyền cháu ẩm bồng, nhân cơ hội đó gia đình tôi chưa bao giờ vui đến thế này, tôi lấy máy chụp hình chụp hình cả nhà đón chào thành viên, chụp cả nhà, ông nội ẵm cháu nội của mình xung quanh cả nhà. Chụp tấm hình tôi và em đang bồng đứa bé, khi tôi quá hạnh phúc vì đều đó, tôi đã hôn lên tráng em khi em đang bồng đứa bé, Phúc nó thấy thế liền nhân cơ hội chụp luôn, hì hì,.,, một tấm hình đẹp nhất. Đứa bé thay phiên chụp hình với cùng gia đình.



Em phải cho con bú rồi đưa về phòng ấp, để những bà bảo mẫu chăm sóc baby. Cả nhà tôi thay phiên nhau chăm sóc em, tôi thì cứ xong việc là chạy vào bệnh viện chăm sóc cho em, có hôm tôi ngủ ở bệnh viện rồi sáng dậy đi làm luôn.



Khi em gần xuất viện bỗng dưng, có một giỏ trái cây được gửi tới em, cùng với một bức thư, không biết ai đã gửi đến nhưng để là gửi cho cô Thiên Thiên.



Cô bây giờ chắc đang hạnh phúc lắm nhỉ. Hè hè… đứa bé chắc xinh xắn không biết nó có giống tôi không nhỉ??? Haha…. Cô chăm sóc đứa bé thật tốt thật cứng cáp nha, một ngày nào đó tôi sẽ đem nó đi đấy! để cho mẹ con cô gần gũi với nhau một chút đã, đem đi liền thì kì quá! Kí tên: Đại Bàng Thắng!



Em sock khi nhận được lá thư đó, em làm đổ cả ly nước đang để trên bàng, tôi đi vào không biết em làm sao cả,

- Em sao vậy? em mệt hả?

- Caca!!! ( em khóc)

- Sao vậy có chuyện gì? Hay anh kêu bác sĩ nha?

- Không! ( em đưa lá thư cho tôi)

- Chết tiệt! hắn muốn làm cái trò gì đây. ( tôi tức giận)

- Caca em không muốn mất con của em!

- Uhm, anh sẽ bảo vệ con của tụi mình. Anh sẽ không cho hắn làm gì được đứa bé hết!



Từ khi bức thư hắn gởi đến, tôi phả nhờ đến Bảo, người bạn đã cùng tôi sống chết ở bên Malaysia, Bảo hứa sẽ giúp tôi, chưa đầy hai ngày là Bảo đang sang đây, để cùng tôi bảo vệ đứa bé. Bảo và Jerry đã kết hôn với nhau ở bên đó rồi.Bảo về cùng với Jerry luôn. Tôi đã nói cho cả nhà nghe về chuyện này, chú tôi có quen bên những người làm bên công an, xin hỗ trợ việc này, công an cũng sẵn sàng giúp hết mình, vì hắn bay giờ là một tên tội phạm nguy hiểm cần truy lùng mà, cảnh sát tin sẽ có thêm manh mối cho việc này..



Bảo và Jerry xuống sân bay mà không cho tôi biết để mà ra đón, hai người đến khách sạn luôn, rồi mới gọi điện thoại cho tôi, tôi nhanh chân đến ngay khách sạn. Đi lên phòng của họ, họ mới cưới nên vẫn còn đằm thắm với nhau, lúc tôi lên phòng thì họ quên đóng cửa, họ đang hôn nhau thắm thiết, tôi bước vào họ cũng không biết, đành phải lấy tay gõ cửa, họ giật mình.



- Anh đến rồi sao Caca!!! ( Bảo cười khi nhìn tôi)

- ờ,, đến mà cả hai cũng không biết. Tôi có làm phiền không?

- Hì hì… vào đi!



Bảo có vẻ rất vui khi gặp lại tôi, Jerry cũng vậy cũng vui không kém. Cô ấy rót trà cho tôi và Bảo rồi đi ra ngoài mua một chút đồ gì đó, như thế cũng tốt cũng dể để tôi và Bảo bàn bạc với nhau hơn.