Trong lúc tôi say tôi mơ thấy em, tôi thấy em đang trao cho tôi một nụ hôn ngọt ngào tôi cũng nhẹ nhàng đáp lại, trời ơi chuyện gì xảy ra bên đời thực thế này, trong giấc mơ tôi làm Thiên Thiên ra sao, thì cái thực tôi cũng làm Ngân y như vậy, tôi cứ nghĩ tôi đang ở cùng bên em, chứ đâu phải bên cô ta.
Khi cô ta chạm vào môi của tôi, tôi cũng hôn đáp trả, đè cô ta xuống hôn xung quanh vùng cổ đó, từ từ đi xuống ôm lấy cặp ngực nóng bỏng, tôi dùng miệng cắn, mυ'ŧ, dùng tay xoa xoa xoa xao, nhưng tôi xỉn quá rồi nên đến khúc đó tôi nằm lun trên người cô ấy, ngủ luôn. Cũng may tôi không đυ.ng gì đến phần dưới của cô ta hết. tên thắng thích thú khi được xem phim trực tiếp như thế.
Buổi sáng thức dậy tôi rất chóng mặt, nhưng tôi chợt mìm cười cứ nghĩ rằng em đang nằm trong vòng tay của tôi, đêm qua tôi và em đã có một đêm tuyệt vời. Khi tôi quay lại, trời ơi cái gì vậy nè , sao cô ta lại ở đây, lại còn nằm trên giường của mình, không còn mãnh vãi che thân, nhìn tôi lại tôi thấy người tôi là ngực trần. Tôi liền rút tay lại, ngồi dậy quát vào mặt cô ta.
- Cô đang làm cái trò gì vậy hả?
- Trò gì đâu, đêm qua em và anh có một đêm thật vui vẻ với nhau, coi bộ anh cũng biết làm ra phết ấy nhỉ, làm em mún chết cùng anh luôn!
- Thứ đê tiện! ( tôi tát vào mặt cô ta thật mạnh)
- Haha… anh đã ngủ với tôi, anh phải có trách nhiệm với tôi.
- Cái gì? Haha…. Trách nhiệm gì, tôi chẳng làm gì cô cả,vì tôi là gái!
- Anh….
- Haha… sao? Cứng họng rùi hả?
- Không cứng anh nhìn lại ngón tay anh đi!
- Sao ngón tay tui có vấn đề gì nào? ( tôi đưa lên nhìn)
- Anh không thấy máu trên đó đã bị khô đi sao?( cô ta dùng màu chét lên tay tôi)
- Cô…..
- Anh phải cưới tôi thôi.
- Không bao giờ, tôi đâu có làm cho cô có bầu đâu, tại sao tui phải cưới cô.
- Anh….
- Đừng tưởng tôi là con nít! Cô cút ra khỏi nhà tôi!
- Đợi đó! Tôi sẽ cho anh biết tay!
- Cứ việc! nếu cô thực hiện được.
Cô ta leo xuống giường không một mãnh vải che thân, để cả thân thể tôi nhìn thấy hết từ trên xuống dưới.
- Công nhận cô hấp dẫn thật đấy! ( tôi nói với giọng mĩa mai)
- Kệ tôi! Anh im đi!
- Cảm ơn đã cho tôi buổi tối vui vẻ! ( tôi chọc tức cô ấy) áo ngực này mặc vào đi!
Cô ta nhanh chóng mặc vào mà lòng tức tối không làm gì được tôi cả. Bước ra cửa đóng thật mạnh vào, còn tôi thì cũng nhanh chóng mặc áo vào, tôi nhìn lên thì thấy tấm hình cưới tôi và Thiên Thiên chụp với nhau. “Thiên Thiên em đang ở đâu? “
Tôi lấy album cưới ra xem, những tấm hình tôi và em chụp ngoại cảnh, chụp studio,, nụ cười của em và tôi thật hạnh phúc khi ở bên nhau, bất chợt tôi nhìn thấy tấm hình chúng tôi chụp chung với Chi. Trời đất tại sao tôi lại quên mất Chi chứ, Chi bạn thân nhất của Thiên Thiên , chắc hẵn Chi sẽ biết Thiên Thiên ở đâu.
Tôi nhanh chóng đạp xe phóng thật nhanh đến nhà của Chi, nhưng tôi không gặp được Chi, chỉ gặp được chủ nhà, chủ nhà bảo rằng Chi đi với một người phụ nữ mang thai, hình như đi về một vùng quê nào đó, nghe lạ lắm, hình như Chi có cô chú nào ở dưới đó , nên chuyển về đó. Tôi cố gắng hỏi thêm chỗ đó là ở đâu, nhưng người chủ nhà cũng đành bó tay.
Nhưng dù gì tôi cũng biết được, cũng an tâm một phần nào thui, bên cạnh em cũng có Chi, tôi cho người đi khắp đi tìm các vùng quê, phải mất cả tuần lễ tôi mới biết được em đang ở đâu, nhưng tôi chưa kịp đến thì đã có người đến trước tôi rồi.
Chính là Thắng và Ngân, hai cái tên đó đã đến trước tôi hai ngày.
- Trời ơi! Cái vùng quê gì mà khỉ ho cò gáy! Nhìn thấy phát chán! Xìn không!
- Cô có im ngay không? Suốt từ đường đi cô cứ lãi nhãi hoài vậy! ( đàn em của hắn)
- Làm sao mà tôi im được, khi phải đi trên ruộng hết nữa tiếng đồng hồ, biết như thế này , tôi không thỏa thuận.
- Haha.. ai bảo cô không biết cách, tôi cũng giúp cô, bây giờ cô phải giúp lại tôi đi! ( Thắng lên tiếng)
- Đai ca! Sắp đến nơi rồi đại ca! bây giờ mình qua con sông đó, là nơi thiên thiên ở.
- Uhm, mày kiếm cái ghe đi, rồi chúng ta qua đó!
- Dạ, có rồi, lên ghe thôi đại ca.
Thế là cả bọn cùng lên ghe, qua sông đi đến nhà Thiên Thiên, Thiên Thiên cô ấy đang lấy nước từ giếng đem đổ vào mấy cái lu đựng nước. , em ở với tôi chưa bao giờ tôi bắt em làm mấy chuyện nặng nhọc đến như vậy.
- Oh! Tiểu thư Thiên Thiên đây sao? ( hắn nói với giọng tội nghiệp)
- Hả? ông là ai? ( cô ấy giật minh làm đổ nước xuống đất)
- Đại bàng của em đây! Em đang mang thai mà làm việc nặng như vậy , chắc caca sẽ đau lòng lắm. ( hắn tiếng lên nựng càm em)
- Đừng đυ.ng vào tôi! ( em giật tay hắn ra)
- Có người kiếm em nè! ( hắn chỉ tay về Ngân)
- Cô là ai? Kiếm tôi có việc gì?
- Ah! Xin tự giới thiệu, tôi là ngân, thư kí của caca, đồng thời là người yêu của anh ấy!
- Sao cô nói sao? Cô là người yêu của anh ấy sao?
- Đúng rồi! anh ấy kêu tôi ra mắt chị đó!
- Cô nói láo! Caca không phải là người như vậy!
- Chúng tôi đã có một đêm thật thân mật với nhau đó, như thế cô tin chưa? ( cô ta hài lòng mãn nguyện)
- Làm sao như thế được?
- Đây! Hình nè! Nhiều lắm, chúng tôi làm đủ kiểu hết ah!
cô ta đưa một sắp hình cô ta đã chụp chung với tôi vào đêm hôm đó, Thiên Thiên vội cầm lấy cô ấy xem mà lòng đau thắt lại, lúc đó em không còn lí trí gì để mà nghĩ tốt cho tôi nữa, em nghĩ tôi đã hết yêu em và tìm cho mình một người con gái khác, nhưng sự thật đâu phải vậy, chúng đang tìm cách phá tôi và em mà. Em quăn hết tất cả những tấm hình vào đống lửa, đốt sạch nó đi.
- Mấy người đi ra khỏi đây mau! ( em quát lên trong tiếng khóc)
- Sao không mời người ta uống nước gì hết, đã đuổi về rồi sao?? ( Ngân lên giọng)
- Cô muốn uống nước, thì đây mời!
cô ấy cầm cái góc múc nước cho vào mặt cô ta, toàn thân ướt nhẹp, không chỉ riêng cô ta mà cả tên Thắng cũng được mời uống nước như thế, lúc đó có mấy người cùng xóm thấy vậy chạy ra xem coi có chuyện gì.
- Mấy người này là ai vậy Thiên Thiên?
- Họ đến phá tôi!
- Mấy người đi dìa hết đi, ở đây không ai chứa mấy người đâu! Đi dìa hết đi!
- Các người dám…. ( tên tay sai tính xử lí nhưng Thắng can lại)
- Đất này không phải của ta, ta về thôi. Chào em, khi nào em hạ sinh ta sẽ đến đón đứa bé nhé!!! Haha….
- Không! Không bao giờ tôi để anh đυ.ng đến con tôi, anh là đồ khốn nạn!
- Chửi cũng vô ích thui, tôi sẽ đến bắt con của em đó!
Hắn báo trước cho em như thế, em thấy sao mình khổ như thế này chứ, cứ nghĩ rằng xuống một nơi xa như thế này, sẽ không ai tìm được em, sẽ không ai kiếm được em, em sẽ có một cuộc sống thôn quê. Những người ở dưới quê rất là thương em, họ sớm tối qua lại có nhau.
Tối hôm đó, Chi nghe bà con trong xóm kể lại, có bọn đó đến phá Thiên Thiên, thiên thiên kể cho chi nghe về việc báo tin của hắn. Chi bắt đầu lo sợ về việc đó.