Mình Là Vợ Chồng Mà!

Chương 36

- Hì hì…. Thì thuê thêm người! có sao đâu!

- Thui! Để em làm được mà!

- Anh nói rồi, không có cãi! ( tôi nhìn bụng vợ tôi rồi nói) con của cha, con không được lì như mẹ con nghe chưa?

- Anh này! Vậy em đi lên nhà trước!



Lay hoay đóng chén dĩa xong, tôi đi lên phòng khách thấy vợ đang gọt trái cây, tôi đi đến dành gọt, không để cho vợ làm, vợ tôi không chịu, vì chuyện nhỏ như vậy mà cũng không cho vợ làm, dành qua dành lại, con dao chạm vào tay vợ, làm đứt tay cô ấy, tôi đi lấy băng keo cao cá nhân dán vào tay cô ấy.



- Caca! ( cô ấy nhìn tôi khi tôi đang băng lại ngón tay cô ấy)

- Hả? ( tôi chăm chú băng lại vết thương)



Cô ấy nhìn cái vẻ mặt khi băng lại chỗ đứt tay của tôi, làm xong tôi nhìn cô ấy, cô ấy nhìn tôi mìm cười hạnh phúc, cô ấy ngắm nhìn khuôn mặt của tôi thật lâu, đưa tay vuốt mái tóc đen ngắn của tôi, vuốt đôi mắt đã từng nhìn cô ấy căm giận, vuốt sóng mũi của tôi, hai tay cô ấy đặt lên hai gò má của tôi, tôi cảm nhận được hơi ấm tay cô ấy, tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì nữa, rồi cô ấy rơi nước mắt, tôi vội ngăn không cho những hàng nước mắt nó rơi xuống, nhưng không kịp rồi, nó đã rơi.



- Có chuyện gì vậy Thiên Thiên sao em nhìn anh rồi khóc?

- Không có gì cả caca ah! ( cô ấy lại rơi nước mắt)

- Thật sao? Bây giờ đứa con trong bụng em, anh không quan tâm đứa bé là của ai gây ra cho em, nó là con em cũng là con anh, anh sẽ xem đứa bé như con ruột của mình.

- Còn cha thì sao anh?

- Cha cũng phải chấp nhận thôi, vì cha không muôn mọi sự thật về anh bị gia đình phát hiện.

- Caca ah, anh tốt với em quá, em đã phạm sai lầm nghiêm trọng dẫn đến hậu quả khó lường như vậy, anh vẫn tha thứ cho em sao?

- Tụi mình là vợ chồng mà! Anh biết em vô tội!

- Caca! Em thấy mình không xứng đáng để nhận tình yêu thương của anh dành cho em.

- Nói bậy nè! Em có biết trên đời này rất khó tìm một người con gái để yêu anh như em không?

- Nhưng mà….

- Anh thật sự là gái! Đâu phải con trai, nhưng em chấp nhận anh, chịu làm vợ anh, đó là món quà quý nhất ông trời dành cho anh rồi, Vì điều đó, anh biết anh không để mất em được.

- Caca! Em….

- Hì hì… anh yêu em!



Khuôn mặt tôi tiến lại gần từ từ cô ấy, hai đôi môi bắt đầu chạm vào nhau, thật nhẹ nhàng, nó đang cảm nhận sự yêu thương tuyệt vời, chúng tôi đang dành cho nhau, tôi không muốn mất em, còn em cũng không muốn phải rời xa tôi, nhưng trong đầu em nghĩ gì làm sao tôi biết được, em lâu lâu lại khóc, em dường như đang nghĩ em không xứng đáng để tôi yêu thương chăm sóc cho em, có khi nào em có ý định đi thật xa không? Nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ bằng mọi giá tìm kiếm em cho bằng được.



Buổi sáng tôi đi làm, em đòi đi theo, em không muốn ở nhà hoài như vậy, chán lắm, em muốn được trở lại làm thư kí của tôi như trước kia, em làm nũng với tôi, làm sao tôi có thể từ chối được lời yêu cầu đó của em chứ, thế là tôi đồng ý. Em rất vui vì điều đó, đến công ty ai ai cũng nhìn em, vì vắng bóng một thời gian dài em mới quay lại công ty để làm việc mà, các nhân viên hỏi thăm em quá chừng, được tin em có thai, ai cũng chúc mừng chúng tôi, em nhìn tôi, tôi đáp lại ánh mắt như muốn nói “không sao hết, con em cũng là con anh thui”, thế là em yên tâm đi với tôi.



Công ty có một số thay đổi nhỏ, khiến em buổi đầu làm việc thấy hơi khó khăn một tý, em đã trở lại như xưa khi tôi mới đầu gặp em, vẻ nhanh nhẹn của em. Mai và Lâm bây giờ đi đâu cũng như bóng với hình không rời nhau đươc nữa bước. Một buổi làm việc khi có em bên cạnh, khác như mọi ngày. Tôi bây giờ không trách em, không giận em, chỉ cảm thấy yêu em nhiều hơn lúc nào khác.

Khi tôi đưa em về nhà, thì xảy ra chuyện bé Thảo con chú 3 nó đang đứng ở trước nhà tôi, khóc sướt mướt mà không hiểu chuyện gì hết? Tôi và Thiên Thiên lấy làm lạ? ai làm gì nó mà nó khóc dữ vậy nè? Thiên Thiên và tôi nhanh xuống xem, có chuyện gì vậy nè!



- Thảo! Sao em khóc dữ vậy nè! ( Thiên Thiên lau nước mắt cho Thảo)

- Em không dám về nhà! Về nhà mẹ sẽ gϊếŧ em!

- Hả? có chuyện gì mới được? Em ngoan lắm mà, em có làm gì đâu mà gϊếŧ em chứ! ( tôi thắc mắc)

- Hix hix…. ( nó khóc mà nói không nổi luôn)

- Thôi,chị em mình vào nhà nói chuyện nè!



Oh oh… chuyện gì thế nhỉ? Cô 3 của tôi định gϊếŧ đứa con gái mình sao? Nó ngoan, nó có quậy phá gì đâu, sao lại muốn gϊếŧ nó? Một đứa con gái, ngoan hiền, làm việc giỏi, hòa đồng với mọi người. oh Oh … chờ chap sau sẽ rõ.



Tôi và Thiên Thiên cùng lắng nghe câu chuyện của Thảo, Thảo nó là con gái nhưng nó đem lòng thương một đứa con gái khác, con gái đó giống như một thằng con trai vậy, cả hai âm thầm quen nhau, không cho ai biết, vì sợ này nọ, Thảo rất sợ ba mẹ mình, nhưng hai đứa tình cảm đã gắn chặt với nhau hơn, tụi nó không thể sống thiếu nhau được, tụi nó đành liều về nhà gặp ba mẹ để xin phép được quen nhau, ba mẹ của Thảo rất kị mấy cái dụ này, gái và gái yêu nhau thật là trái với tự nhiên hết sức, cả hai đứa đi gặp ba mẹ.



Nhưng rồi họ không đồng ý về chuyện này, kêu chấm dứt quan hệ với nhau ngay lập tức, họ đuổi người yêu Thảo ra khỏi nhà không thương tiếc, dùng những từ ngữ khó nghe nhất để tống khứ cái tên đó đi. Nó yêu Thảo nó không muốn Thảo và gia đình như vậy với nhau, nó nói sẽ chấm dứt ngay lúc này, không làm phiền Thảo nữa. Cả hai đứa đau nhói, nó bỏ đi, Thảo chạy tìm nó khắp nơi nhưng không thấy đâu. Rôi Thảo đến tìm chúng tôi.



Nghĩ lại tôi và Thiên Thiên được như thế này, bởi vì gia đình tôi nghĩ tôi là trai, nếu họ biết sự thật sẽ như thế nào đây? Thảo chỉ mới như vậy thôi, còn bị ngăn cắm, còn muốn cắt đứt tình cha con, mẹ con. Nghe xong câu chuyện lòng tôi đầy nặng trĩu, vì tôi cũng là một trường hợp đó, nhưng chưa ai hay chưa ai biết. Tính ra tụi nó còn dũng cảm hơn tôi nhiều, tôi phải trốn tránh đến bao giờ đây.



- Anh Caca, Chi Thiên Thiên bây giờ em không biết phải làm sao?

- Em cứ bình tỉnh đã! Từ từ mọi chuyện sẽ ổn thôi!( Thiên Thiên ôm lấy Thảo)

- Hai anh chị không phản đối về chuyện này sao?

- Anh chị có phản đối cách mấy thì cũng có làm được gì đâu? Tụi em yêu nhau thì thế nào cũng dùng đủ mọi cách để đến với nhau thui! ( Thiên Thiên nói)

- Em không biết bây giờ bạn ấy ở đâu nữa?

- Chắc là đi vòng vòng đây thui, bạn ấy không dứt được tình cảm với em đâu! ( tôi nói nghiêm túc)

- Hồi xưa, nam nữ yêu nhau còn bị cấm đoán dữ dội, huống chi là tụi em là con gái với nhau nưã. Càng bị cấm đoán nhiều hơn! ( Thiên Thiên nói tiếp)



Thiên Thiên và Thảo ngồi nói chuyện với nhau, còn tôi thì ra ngoài hít thở một chút không khí, tôi nhức đầu quá, tôi một nữa muốn cho Thảo nó biết tôi là gái, một nữa thì lại không muốn cho biết, nếu không cho nó biết thì những gì mình khuyên nói chỉ là bằng lời thôi, chứ không nói lên được gì cả, vì Tôi và Thiên Thiên cũng giống như nó thôi, có khác gì nhau đâu. Còn nói ra thì không ổn, mọi chuyện sẽ bể hết.



Tôi đi qua đi lại trước nhà, thấy có một tên cứ núp núp nó nó nhìn vào nhà của tôi, tên này nhìn giống con gái, ăn mặc, hớt tóc kiểu cách là như một đứa con trai, nó giống tôi thế nhỉ, nhưng tôi thì không ai nhận ra, còn nó một người bình thường cũng nhận ra. Tôi quan sát kỉ nó, nhìn từ trên xuống dưới, tóc ngắn gọn gàng không có lỉa chỉa lỉa chỉa, áo thun cổ tròn trắng, bên ngoài có khoác một chiếc áo sơ mi sọc xanh ca ro, quần jean, mang giầy pata trắng.