Nhưng ngày ngày nhìn cô lượn lờ trước mặt thật khó chịu, vì ngày nào anh cũng có thể cương khi nhìn thấy thân hình nóng bỏng của cô.
- Dạ Cao tổng, chiều nay chỉ có một cuộc họp, buổi tối có một buổi tiệc quan trọng mừng lễ ký kết dự án tháng vừa rồi, anh cần tham gia.
- Được, cô đi cùng tôi!
- Nhưng mà....
Bình thường Lâm Mộng Thư không uống được nhiều rượu, mà công việc này đòi hỏi chuyện đó. Vì thế mọi bữa tiệc hay ăn uống là Cố Khải đi cùng anh, hắn là thư ký nam duy nhất cũng kiêm lái xe cho anh luôn. Nhưng tại sao anh lại yêu cầu cô đi cùng cơ chứ!
- Không nhưng gì hết, chiều tan làm sớm chuẩn bị tối đi cùng tôi.
- Dạ!
Cô chính là giỏi thích ứng nhất, lương cao như vậy cô có thể vừa uống rượu vừa cười với khách hàng nha. Chẳng qua sau đó cô không dám chắc sẽ xảy ra chuyện gì khi mình say nữa.
----------------------------------
Tối đến bữa tiệc đã bắt đầu, ngoài sảnh một đám phóng viên đang chờ người quan trọng nhất xuất hiện. Chiếc xe sang trọng cuối cùng cũng xuất hiện, một người đàn ông tự lái xe oai phong bước xuống, sau đó mở cửa xe cho người phụ nữ đằng sau.
Lâm Mộng Thư có chút khẩn trương, cô lại dám để tổng tài mở cửa xe cho cô cơ đấy. Nhưng bộ lễ phục đen tuyền đắt tiền lại làm lộ ra rãnh ngực khiến cô có chút xấu hổ, liền khoác chặt tay sếp mà bước theo anh. Cùng với đó bộ ngực mềm mại không ngừng cọ sát cánh tay khiến Cao Lãnh đỏ mặt nhịn xuống du͙© vọиɠ.
Mọi nghi lễ hình thức đều diễn ra suôn sẻ như dự định. Chỉ có điều Lâm Mộng Thư thực sự tệ hại trong việc uống rượu, cô thậm chí bắt đầu nhìn thấy hai người Cao tổng, sau đó liền ngã vào ngực anh sau 3 ly rượu.
Sáng sớm hôm sau thư ký Lâm có chút ngái ngủ mở mắt, cô chỉ cảm thấy một vật ấm áp nằm cạnh đang được cô ôm lấy. Mở mắt ra cô liền hoảng hốt. Vật này sao giống người như vậy, hình như còn rất giống tổng tài nhà cô nha.
- Á.....
Cao Lãnh nhìn cô gái hốt hoảng thét lên, anh có chút vui vẻ trêu đùa.
- Thư ký Lâm hôm qua vậy mà dám đè tôi xuống giường! Say rượu làm càn!
Chết! Cô dám đè Cao Lãnh xuống giường ư, một loạt ký ức xẹt qua đầu cô, hình như đúng là cô đã đè sếp mình xuống giường rồi!
Lâm Mộng Thư lập tức vui đầu xuống chăn chối chết, cô thực sự không thể ngờ bản thân lại làm ra chuyện như vậy. Đây là Cao Lãnh a, là vị tổng tài có thể đuổi việc cô đó. Trời ạ lương của cô, số tiền cao ngất ngưởng đó đã làm cô sống an nhàn quen rồi, cô không thể mất việc được.