Nghĩ lại có chút không đúng.
Càng khó hơn chính là, ông trời không chiều lòng người, anh vừa mới ôm lấy hai chân cô, ôm cô đến tầng hầm để xe vừa đem người đặt vào bên trong xe, mở radio lên liền nghe được tình hình giao thông hiện tại.
Bên trong radio nữ phát thanh đang dùng tiếng Trung rõ ràng thông báo: Các tuyến đường giao thông trong thành phố hiện tại đang bị ngập nước vượt quá 50mm, đề nghị các chủ xe không ra đường.
Trận mưa này lớn đến mức không bình thường, xem ra thật sự không thể ra ngoài.
Trần Dịch tháo dây an toàn, nhìn qua cô gái nhỏ bên cạnh, mặt cô đã nhuốm đỏ, dù sao cô cũng đã bị xoa nắn đến cao trào phun nước 2 lần, sau khi cao trào đỏ mặt cũng là phản ứng tự nhiên.
Anh thử cùng cô nói lý: "Nước ngập, chúng ta không thể ra ngoài."
"Vậy thì không thuê phòng chứ sao." giọng nói của cô rất đắc ý, nói xong còn tinh quái liếc nhìn Trần Dịch.
Trần Dịch liếc mắt liền nhìn ra cô là đang cố tình kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh, phì cười, bàn tay lần mò đến bên dưới váy cô tách chân cô ra, ngón tay trực tiếp đâm vào bên trong tiểu huyệt của cô trêu chọc, bên trong không ngừng ra vào tiểu huyệt "Không thuê phòng nữa thì không cho anh đυ. đúng không?"
"Ừm...!" Lê Khuynh hừ một tiếng, hai chân run rẩy bởi vì ngón tay không báo trước bất ngờ xâm nhập vào.
Cô không nghĩ anh trực tiếp mạnh tay đâm vào, trong lúc nhất thời cảm giác trướng lên truyền tới, không còn cảm giác sung sướиɠ như ban nãy nữa.
Cô dù sao vẫn còn là trinh nữ, màn trinh vẫn còn chưa bị đâm thủng, vừa rồi Trần Dịch xoa nắn ở bên ngoài âm đế mới khiến cô có cảm giác kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ mãnh liệt đến như vậy.
Mà lúc này ngón tay anh trực tiếp xâm nhập vào, cô lúc này chỉ cảm thấy nơi đó thật trướng, không hề còn cảm giác kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ.
"Anh Trần Dịch, đừng như vậy, người ta vẫn là lần đầu tiên." Lê Khuynh nũng nịu cầu xin tha thứ.
"Cho nên em muốn lần đầu tiên là tay của anh cấm vào hãy là dùng dươиɠ ѵậŧ của anh tiến vào?" Anh vừa nói vừa vuốt ve bên trong tiểu huyệt của cô, để cô dễ chịu một chút.
Cô gái nhỏ này chính là như vậy, thế nào cũng phải cho cô nếm trải được ngọt bùi, bằng không cô vẫn không chịu nghe lời, "Tự mình chọn. Rốt cuộc hôm nay muốn anh dùng cách nào phá trinh cho em."
Anh nói xong lại ở bên tai cô bồi thêm một câu: "Chảy chút máu, quay về phòng anh cả đêm nay anh khiến em sướиɠ đến bay."
Lê Khuynh vì bị anh xoa nắn trong chốt lát tiểu huyệt lại nếm được một luồn kɧoáı ©ảʍ, giữa lúc mơ mơ màng màng cô liền gật đầu: "Đừng, không muốn dùng tay, phải làm bằng đại dươиɠ ѵậŧ lớn của anh."
Trần Dịch bị một câu "Đại dươиɠ ѵậŧ" của cô làm cho kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nghe vậy liền hướng đến bầu vυ' của cô bóp mấy cái, bất đắc dĩ cười: "Ai dạy em nói đại dươиɠ ѵậŧ? Em biết đại dươиɠ ѵậŧ là gì không? Cô nhóc không có lông."
Lê Khuynh bất mãn đánh một cái vào người anh, trong lòng thầm mắng, em có mọc lông hay chưa còn không phải đều bị anh xoa nắn qua, liếʍ qua rồi sao, hừ.
Thời khắc này, trong lòng cô chính là đang bất mãn, tiểu huyệt chỉ cảm thấy cảm giác trướng đầy khó chịu.
Phản xạ theo tự nhiên cô "A" lên một tiếng, vừa mới qua mấy giây, Lê Khuynh phát hiện có cái gì không đúng.
Cô nhìn xuống bên dưới trông thấy Trần Dịch đem ghế của cô chỉnh ngã ra băng ghế phía sau, nâng một chân cô lên, dươиɠ ѵậŧ cương cứng bên dưới của anh đã gấp gáp chen vào lỗ nhỏ ẩm ướt của cô.
Suốt 22 năm, nơi riêng tư tuyệt đối kia chưa từng bị tiến vào, hiện tại đang bị dươиɠ ѵậŧ thẳng tấp đâm vào.
Rất to, rất lớn, rất dài
=====
Từ chương sau chính thức có nguyên một nồi thịt đậm đà nha các bạn đọc thân yêu 😆😆