Lê Khuynh mờ mịt gật gật đầu, lại lắc đầu.
Trần Dịch xoa nắn vυ' cô, rất nhanh đã buông lỏng cả người cô: “Cầu anh, anh lập tức ăn em.”
Cổ họng cô vì ban nãy rêи ɾỉ mà trở nên có chút khô khan, lời "Cầu xin" bị chặn trong cổ họng hồi lâu, kết quả vẫn là không nói ra thành lời.
Sau cùng, Lê Khuynh trốn trong toilet tắm rửa sạch sẽ cả người, dùng nước lạnh rửa mặt, sau đó liền trốn trong phòng bạn thân cố gắng trấn an bản thân, chờ bạn thân trở về toàn bộ đều ổn thôi.
Nhưng mà khi nào thì bạn thân cô mới về đây?
Lê Khuynh đang chờ lễ phục của cô đến cứu mạng đây.
Sáng mai là cuộc họp thường niên ở bệnh viện của bọn họ, với tư cách là thực tập sinh, cô đã hứa với trưởng khoa sẽ đến đúng giờ.
Hơn nữa đến lúc đó cô còn đại diện thực tập sinh lên phát biểu cảm ơn đào tạo, mà hiện tại cô chỉ mới tham gia công tác, căn bản không có lễ phục phù hợp.
Nếu sớm biết Trần Đan Đan không đáng tin như vậy, cô dứt khoát tự mình đi mua, nhưng hiện tại đi mua e là cũng không kịp.
Lê Khuynh bèn gọi điện thoại cho Trần Đan Đan.
Ngay khi có người nghe máy, cô lập tức vào thẳng vấn đề hỏi: “Đan Đan, rốt cuộc khi nào cậu mới về vậy? Tớ hiện tại đang ở nhà cậu đây. Cậu có biết suýt chút nữa tớ đã bị anh trai cậu đè..."
Lê Khuynh thiếu chút nữa đem câu “Tớ suýt chút nữa đã bị anh trai cậu đè dưới thân đυ.” nói ra.
Nhưng là nghĩ lại vẫn là không nói thì tốt hơn, nói không chừng cô nàng Đan Đan miệng rộng không kín này lại lỡ miệng đi nói với người khác.
Lại nói đến Trần Đan Đan tuy rằng là em gái ruột của Trần Dịch, hai người hơn kém nhau 6 tuổi nhưng tính cách lại khác xa nhau một trời một vực.
Nếu không phải cô từ nhỏ quen biết Đan Đan, quả thực không thể tin được cô ấy có người anh trai như vậy.
Cô cũng không biết nên dùng từ ngữ như nào để miêu tả Trần Dịch, trước kia anh luôn cho cô cảm giác hình tượng người anh lớn ôn nhu tao nhã.
Trải qua việc vừa rồi, cô cảm thấy bản thân không có cách nào đối diện với Trần Dịch trong một khoảng thời gian dài.
Suy cho cùng anh đã sờ cả người cô, không chỉ có sờ, anh còn dùng lưỡi liếʍ nơi đó. Còn nói mùi vị của cô rất tốt.
Tóm lại, mọi thứ đều đang phát triển theo hướng sai lệch.
Lê Khuynh nhất thời nhìn ngoài cửa sổ mưa mãi không thấy tạnh, cô cảm thấy tất cả đều là lỗi của cơn mưa này.
Dù sao cô cũng không sai, Trần Dịch mặc dù không đứng đắn, còn liếʍ huyệt sờ vυ' cô, nhưng mỗi một hành động của anh đều được cô gật đầu, cho nên Trần Dịch cũng không sai.
Sai lầm lớn nhất của anh bị cô phát hiện chính là ngủ với Lương Như Ý người yêu của bạn anh.
Chuyện này làm Lê Khuynh cảm thấy như bị nghẹn ở cổ họng.
Lê Khuynh nói chuyện điện thoại với Đan Đan hồi lâu, vẫn luôn không nghe được Đan Đan trả lời câu hỏi của cô, cô dừng lại không nói, cẩn thận nghe động tĩnh bên kia điện thoại truyền tới.
Ngay sau đó, cô nghe thấy một tiếng thở gấp không đúng lắm, không sai, tiếng thở dốc này là của Đan Đan!
Âm thanh này có hóa thành tro cô cũng có thể nhận ra.
Cho nên, Đan Đan là đang ở cùng đàn ông làʍ t̠ìиɦ sao?
Nhưng mà bạn thân của cô có bạn trai từ khi nào vậy?
Ngay lúc Lê Khuynh còn muốn nghe rõ ràng hơn một chút, cô nghe được tiếng thở dốc thô ráp tiếng của người đàn ông, cùng với âm thanh "Phốc phốc" dươиɠ ѵậŧ đam vào rút ra tiểu huyệt cọ xát tiếng nước tạo thành……
Lê Khuynh nhất thời bị dọa sợ tới mức thiếu chút nữa làm rớt di động, cho nên cô là đang cắt ngang Trần Đan Đan cùng bạn trai hăng hái hoạt động sao?
Chưa kịp chờ Trần Đan Đan nói chuyện, Lê Khuynh vội vàng cúp máy, không dám gọi lại.
Dẫu sao quấy rầy người khác lúc hăng hái, cũng không phải chuyện lễ phép.
Qua một lúc, Trần Đan Đan có lẽ cảm thấy có lỗi với chị em tốt của mình nên gửi cho cô một nhắn tin:
【 Khuynh Khuynh, váy treo bên trong cùng của tủ quần áo, nếu cậu tìm không thấy thì nhờ anh tớ tìm giúp cậu, tớ đang bận gặp mặt bạn trai hẹn hò qua mạng, tớ đang bị hắn đυ., hắn thật mạnh thật hung, không được phép gọi điện tới nữa, lão nương vậy mà đang bị hắn đâm đến sướиɠ…】