Làm Em Đến Ngoan

Chương 2: Muốn tìm người phá thân, lại sợ dươn* vật của người đàn ông đó quá lớn sẽ đau

Rời khỏi ngôi nhà vốn không thuộc về mình kia, việc đầu tiên Đàm Hạ làm là tìm một nơi để khóc, đợi nước mắt cạn khô, cô đã khóc sưng húp cả hai mắt, tìm một khách sạn, ngủ một giấc đến trời đất tối tăm, hôm qua cô cả đêm không ngủ, bây giờ cô đã độc thân nhẹ nhõm, cuối cùng đã có thể ngủ một giấc thật ngon.

Sau đó chính là thuê một căn phòng rồi quét tước vệ sinh, làm xong những việc này, Đàm Hạ mới bừng tỉnh hiểu ra, mấy năm nay bản thân ngoại trừ danh xưng Cố phu nhân, kỳ thật mọi việc đều tự tay mình làm lấy, cho nên bây giờ cô rất bình tĩnh, còn may cô không vì điều kiện vật chất của Cố Hằng rất ưu việt, lại chưa từng bạc đãi mình trên phương diện vật chất, mà biến mình thành phu nhân hào môn, bằng không bây giờ nhất định cô sẽ vừa khóc vừ lau dọn.

Sau khi tìm được nơi ở, Đàm Hạ không vội vã đi tìm việc, mà là đến trung tâm thương mại mua sắm, rồi đi thẩm mỹ viện cắt tóc, đúng vậy, sau khi ly hôn, cô không còn bối rối gì nữa, cô cũng muốn một lần sông vì bản thân mình.

Cô đổi mái tóc dài ngang lưng thành tóc dài uốn xoăn, đồng thời đem tất cả những bộ quần áo trang trọng đổi thành quần áo thoải mái giản dị hoặc gợi cảm nóng bỏng, đã không còn thân phận Cố phu nhân, cô không cần phải tham dự những bữa tiệc thương mại đó nữa, cũng không cần phải mặc những trang phục ưu nhã khéo léo nữa.

Cô cũng không cần phải vì ba đi làm sớm, cô phải ở một mình với mẹ, sợ chọc phiền toái mà không dám trang điểm, cô vẫn luôn rất hiểu chuyện, mẹ cô cũng từng nói, cô giống như không có tuổi dậy thì cũng chưa từng phản nghịch, thật ra đều không phải như vậy, trong xương cốt cô có gien phản nghịch, cô cũng muốn sống một cuộc đời hạnh phúc, chỉ là cô không thể.

Trước đây, cô là con gái ngoan của mẹ, cô không thể khiến mẹ thương tâm, sau khi kết hôn, cô là vợ của Cố Hằng, cô phải giữ thể diện cho anh, cử chỉ ưu nhã làm việc khéo léo.

Nhưng hiện tại, cô chỉ là Đàm Hạ, 24 tuổi, cô cuối cùng đã có thể làm chính mình.

Trong thẻ vẫn còn một ít số dư, Đàm Hạ quyết định trước khi tìm, phải chiêu đãi bản thân một lần, đặt một chuyến du lịch tự do trọn gói ở Maldives, cũng cố ý chọn một hòn đảo tương đối vắng vẻ.

Sau khi đáp xuống đảo và nhận phòng, cảnh sắc hợp lòng người trời biển một đường, lọt vào trong mắt đều là màu xanh say đắm lòng người, Đàm Hạ lúc này sớm đã đem cuộc hôn nhân thất bại vứt ra sau đầu, thay Bikini nằm ở bể bơi bên ngoài phòng, uống rượu vang đỏ và phơi nắng, mấy năm nay, dường như cô chưa bao giờ thoải mái như lúc này.

Khách du lịch nội địa trên đảo rất nhiều, trong quán bar của khách sạn và các khu vực dịch vụ khác đều có nhân viên phục vụ nói được tiếng Trung, mặc dù tiếng Anh của Đàm Hạ không thành thạo, cũng không ảnh hưởng đến việc vui chơi của cô.

Mấy ngày này cô được trải nghiệm lặn biển, lướt sóng và câu cá trên biển, sau khi nếm thử rất nhiều món ăn mà cô chưa từng thử qua, cô bỗng nhiên cảm thán cuộc sống trước kia của mình quá uổng phí rồi, trời cao đất rộng không thiếu người có duyên, thế giới này to lớn như vậy, lạc thú nhiều như thế, cô hà tất phải nắm mãi một Cố Hằng không bỏ?!

Khoảnh khắc ấy, cô cảm thấy bản thân đã buông bỏ Cố Hằng, thậm chí cảm thấy mình không yêu anh!

Tiếc nuối duy nhất lúc này của cô, chính là đã 24, cô vẫn là một thân xử nữ, chưa từng trải qua tìиɧ ɖu͙©, trong tiểu thuyết AV, làʍ t̠ìиɦ giống như là chuyện nhẹ nhàng vui vẻ sung sướиɠ nhất trên thế gian, trước đây cô đã rất muốn nếm thử, cô thậm chí còn mặc nội y ren, thử đến phòng Cố Hằng dụ dỗ anh, kết quả có thể nghĩ, anh lạnh nhạt uyển chuyển từ chối cô.

Cô cũng có lòng tự trọng, từ đó về sau, cô cố gắng kiềm chế du͙© vọиɠ, thậm chí tiểu thuyết tình sắc cùng AV cũng không muốn xem, cô sợ mình bị khơi ra du͙© vọиɠ không chỗ phóng thích, mà sau khi kết hôn còn phải tự mình an ủi giải quyết, không phải quá đáng buồn sao.

Hiện tại cô muốn phóng túng bản thân một lần, buổi tối đi quán bar, nếu có thể tìm được một soái ca vừa ý, bất luận anh ta là người trong nước cũng được, người nước ngoài cũng tốt, cô đều không sao cả.

Điều lo lắng duy nhất chính là, nghe nói vật kia của người nước ngoài khá lớn, đều là 18 centimet trở lên, ngộ nhỡ nhìn trúng người nước ngoài, phá thân quá đau thì làm sao bây giờ? Nghĩ tới nghĩ lui, Đàm Hạ vẫn quyết định lần đầu tiên tìm một người dàn ông vóc dáng thấp bé một chút, nhưng diện mạo anh tuấn.