Kẻ Vượt Qua Khái Niệm Về Cấp Độ

Chương 39 - Bí kíp của Kiếm thánh

Với sự hướng dẫn của Alron, chúng tôi đã đến nhà của ông ấy. Vì là nhà của Thánh Kị Sĩ, tôi nghĩ là nó phải lớn như một dinh thự, nhưng sai bét. Đó chỉ là một ngôi nhà giản dị được xây bằng gạch nung.

「Hahahhah, chẳng lẽ cậu đang nghĩ ‘phải là căn nhà xa xỉ hơn’ à」

「Thành thực thì, đúng là tôi đã nghĩ vậy」

「Tốt, rất thành thật. Còn nhà của cô gái này thì đằng kia, mong cô hài lòng với nó, nhỉ」

Alron hỏi và nhìn Mine, nhưng cô ta lại ‘Hmph’, hất mặt đi và làm ngơ.

「Oya, hình như tâm trạng không được tốt cho lắm」

「Ngài không cần quan tâm đâu. Mine lúc nào cũng như vậy hết」

「Vậy à…...」

Alron mở cửa căn nhà với vẻ hơi đáng tiếc và thúc giục chúng tôi vào trong.

Đây không phải là lần đầu Mine không quan tâm đến mọi người. Cùng đi du hành với cô ta nhưng tôi chưa bao giờ thấy cô ta nói chuyện đàng hoàng với người khác. Chỉ có những người chủ nhân của kĩ năng Đại tội như tôi mới có thể nói chuyện được. Về tôi thì, tôi thấy Mine giống như một chiến binh cô độc chỉ tin vào sức mạnh của bản thân. Chắc chắn đó cũng là cách chiến đấu của cô ta.

Sau khi vào nhà của Alron, tôi thấy trong phòng chẳng có gì giống như là dự kiến của mình. Thấy tôi như vậy, Alron cười và nói.

「Căn nhà này là do dân làng cố tình xây cho ta. Vốn dĩ nơi đây không phải là một ngôi làng. Khi ta đánh bại ma thú và mọi chuyện trở nên yên ổn, không biết từ bao giờ mà những người đã mất đi nơi nương thân đã ích kỷ tập hợp lại, từ đó mới tạo nên ngôi làng. Và sau đó, ta thành người đứng đầu và bảo vệ ngôi làng khỏi sự sụp đổ」

Ông ta bảo họ là lũ rắc rối, nhưng không hề có ý xấu. Ông chỉ chờ cái chết ở đây, nên nó trở thành một công việc gϊếŧ thời gian.

Trong khi pha trà cho chúng tôi, Alron tiếp tục nói chuyện.

「Ta đã nói cho dân làng rồi. “Bằng tuổi này rồi, ta chẳng biết có thể bảo vệ tụi mầy đến bao giờ đâu”. Nhưng mà họ bảo là cũng không còn nơi nào để đi nên muốn ở đấy đến cuối cùng」

「Vậy là những người dân trong làng muốn chết cùng với Alron-sama?」

「Không cần thêm sama đâu. Gọi là Alron là được rồi. Nhưng nhìn thì đúng thế, đây toàn là những chuyện khó khăn. Sau khi ta chết, ta biết là dân làng sẽ bị ma thú thịt hết mà」

Ta không thể làm gì được chuyện này rồi, bản thân Alron nói như đang bỏ cuộc.

「Chắc ngài sẽ không bảo tôi thay ngài bảo vệ ngôi làng này đâu nhỉ?」

「Hahahhah, không có chuyện đó đâu. Đề nghị một người chỉ ghé thăm làng như cậu thì kì quá」

「Thế thì tại sao phải giúp tôi đến mức này?」

Huấn luyện miễn phí cho một kẻ không quen không biết, thật không thể hiểu được. Điều này lại tăng lên sau khi nghe câu chuyện ít phút trước.

Ngay sau đó, Alron nhìn tôi bằng ánh mắt nghiêm túc và nói.

「Đây là lòng ích kỷ của ta. Nhưng xin cậu hãy bỏ qua, ta chỉ muốn để lại bằng chứng rằng ta đã từng tồn tại. Cậu sẽ đáp ứng mong ước của lão già chỉ còn ít thời gian này chứ」

「Bằng chứng à…...」

Vừa nói thế, tôi vừa nhìn xung quanh căn nhà và tôi đã thấy một bức ảnh được đặt gọn gàng trên cái kệ cạnh giường. Đó là một bức ảnh gia đình. Người bố chắc hẳn là Alron khi còn trẻ. Còn người vợ tóc đen thì đúng là tuyệt đẹp.

Ở giữa là một cậu bé với khuôn mặt chiến thắng. Trên tay cầm một món đồ chơi nhìn tựa như Thánh kiếm.

「Ano…… bức ảnh ở đằng đó là?」

「Là gia đình ta. Hồi xưa, lúc còn hữu ích ở Vương đô, ta toàn làm việc đến mức không có thời gian để về lãnh địa. Lúc ta đến Gallia thì không may, lãnh địa đã bị ma thú xâm nhập, và tất cả đã bị gϊếŧ chết. Bây giờ, ta đặt nó ở bên cạnh giường như thế để có thể dùng những ngày của mình để ăn năn. Một câu chuyện kì lạ đúng không」

「Không…… tôi đâu thấy gì kì lạ đâu」

Cậu bé trong bức ảnh đó, tôi có cảm giác như giống tôi ở điểm nào đó. Chẳng lẽ Alron đang tự đè nặng đứa con trai đã chết lên tôi? Có lẽ tôi đã quá suy nghĩ, nhưng…… không phải ông ta muốn chuộc lỗi bằng cách nói cho tôi những điều ông ấy muốn truyền đạt đến con trai.

Nhưng khi Alron đột nhiên nhìn tôi bằng khuôn mặt đáng thương, tôi không còn suy nghĩ được gì nữa.

★ ☆ ★ ☆

Ngày tiếp theo, Mine đang ngáp dài dưới bóng râm. Vẫn vô tư như thường. Nhưng tôi thì không được như thế.

Chỉ còn hai ngày nữa nên Alron đang hăng hái huấn luyện cho tôi từ sáng sớm.

Guhah…… Đây là phát thứ ba tôi ăn vào giữa người.

「Vẫn còn liếc sang chỗ khác sao, thừa thãi quá đấy」

「Chậm lại, chậm lại một chút được không」

「Hồ, miệng vẫn còn lèo nhèo được mà, còn khỏe chán」

Ara, hình như tôi vừa bật một cái công tắc kì lạ rồi. Để luyện tập không chế Status, bắt cặp đối chiến tay không 1vs1 là cách tốt nhất, nhưng có khả năng sẽ nhận những vết thương nặng trong những tình huống xấu.

Theo Alron, cảm giác căng thẳng gần với thực tế sẽ tăng cường hiệu quả luyện tập. Mà, thông thường thì việc vất vả này tốn ba năm mà giờ nhét vào ba ngày, nhưng không có cách nào khác.

Bởi thế, phong cách ông ta hiện tại là “ăn đòn học nhanh hơn nói mồm”.ý là thực hành hay hơn lí thuyết...

Tôi có cảm giác như đầu tôi đang không theo kịp những phản xạ của cơ thể. Vào lúc thích hợp nhất, phản xạ sẽ tự ý kiểm soát Status.

Hơn nữa, việc tấn công và phòng thủ sẽ không dừng lại khi chưa đến ban trưa.

「Fumu, tư thế khá tốt rồi. Quả nhiên là nhanh hơn giảng bằng miệng thật. Cậu đã được cứu bởi sức bền đấy」

「Không đâu, tôi sắp chết đến nơi rồi này」

Trong khi cảm ơn món quà từ kĩ năng Tự động hồi phục, tôi tiếp tục luyện tập nhưng cơn đau vẫn không ngừng kéo đến.

Tsk-, vào lúc như thế này sao. Hồi trước, tôi đã được huấn luyện để lấn át trạng thái Cuồng thực và đã có thể thấy được nhiều điểm cải thiện, nhưng khi mất tập trung, nó vẫn sẽ hiện lên trên mặt trong chốc lát.

Cảm giác này là, mắt phải lại nhuộm đỏ nữa rồi. Tôi nhắm một mắt lại, cố gạt vấn đề này đi nhưng…… không, thế thì không thể làm đối thủ của Alron. Với một mắt thì không thể chặn được những đòn tấn công dữ tợn từ ông ta. Không còn cách nào khác…...

「Hm? Có gì đó. Kì lạ…… màu mắt đã thay đổi. Màu đó, giống như màu mắt của Mine nhỉ…...」

「Khi phấn khích, màu mắt tôi sẽ thay đổi đó」

「Khi thành thế này, Mine luôn bị kích động và……」 (Fate)

Nghe thấy điều này, Mine đang từ từ nắm lấy Hắc phủ. Tôi luôn bị kích động là thế nào? Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt như thế.

Uwaaaaaa. Phần nào, đó không phải là lời nói đùa nhỉ. Tôi thúc giục Alron đang làm khuôn mặt khó nhọc tiếp tục.

「Nào, xin hãy tiếp tục」

「Muốn làm cũng là một điều tốt. Thế thì lên thôi」

Đây là…… Tôi có thể thấy những chuyển động của Alron như những thước phim. Trong trạng thái Bán Cuồng thực lúc nào cũng có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Kết quả của những buổi luyện tập đã xuất hiện rồi sao.

「Cái gì, đột nhiên chuyển động tốt lên sao」

「Nhờ sự dạy dỗ của Alron quá tốt mà. Nào, bên này cũng sẽ tấn công đấy」

Trong trận chiến với con người cần những cách di chuyển đặc trưng. Bằng những chuyển động của nửa thân dưới, ta có thể dự báo trước được phần nào.

Những bài học Alron đã dạy cho tôi giờ quay lại phản ngược ông ta. Giẫm mạnh xuống nghĩa là một đòn tấn công hết sức. Ngược lại, giậm hời hợt thì có nghĩa là đang kiểm tra hoặc là đang dụ. Nhưng điều quan trọng nhất chính là nhìn ra những chuyển động của chân bắt đầu từ đâu.

Thấy được rồi, là ở đây!

「Ồ…… làm được rồi sao」

Tôi lách sang tránh nắm đấm của Alron, lao vào ngực ổng và dừng nắm đấm phải lại trước đầu mũi ông ta.

Mà, có thể làm được thế này là do trạng thái Bán cuồng thực. Lúc bình thường thì vẫn không đạt đến trình thế này. Nhưng trong trạng thái Bán cuồng thực mà đã làm được như thế, không biết khi trong trạng thái Cuồng thực, sử dụng toàn bộ Status thì sẽ thế nào…… có lẽ là chiến đấu vượt qua giới hạn con người.

「Hình như, khi màu mắt thay đổi thì con người cậu cũng thay đổi, làm cho độ sắc bén của chuyển động tăng lên. Đó là sức mạnh thật sự của cậu sao. Ta đoán nó sẽ gây gánh nặng lên tâm trí…… nhưng nó cũng đang trong quá trình rèn luyện nhỉ?」

「Đúng vậy」

Trong khi cười để đánh trống lảng, tôi đột nhiên nhớ đến Status của Alron.

Đằng ấy cũng có kĩ năng Giám định và cũng đã sử dụng lên tôi. Dùng lại cũng không sao đâu nhỉ.

Phát động《Giám định》.

Alron Barbatos Lv180

Thể lực: 3244000

Sức mạnh: 3856000

Ma lực: 3948000

Tinh thần: 3874000

Linh hoạt: 4098000

Kĩ năng:

~

Mạnh….... Tất cả đều trên ba triệu. Mạnh hơn tôi bây giờ luôn sao!

Kĩ năng có vẻ như đã bị kĩ năng Ẩn danh ẩn mất.

Dù thế nhưng, Status này thì là của Thánh Kị Sĩ bậc cao rồi.

Khi tôi đang tập trung nhìn Staus, Alron ngạc nhiên và khuyên bảo tôi.

「Không nên sử dụng kĩ năng Giám định trước mặt đâu. Đặc điểm của kỹ năng đó là nhãn cầu sẽ chuyển động một chút, với những người có hiểu biết thì họ sẽ nhanh chóng phát hiện ra đấy」

「Vậy sao…...」

「Mà, đương nhiên là cậu không biết rồi. Lúc ta nhìn thẳng vào cậu và Giám định, cậu chẳng có một chút phản ứng nào cả」

Trở thành một chiến binh có cấp độ hạng Top thì có thể nhìn thấu cả Giám định sao. Lần sau, hãy vừa nhìn vào gương vừa sử dụng kĩ năng Giám định để xem mắt chuyển động ra sao nào.

Ngoài ra, Alron còn dạy tôi một kĩ thuật hữu dụng.

「Có phương pháp để ngăn chặn tạm thời kĩ năng Giám định」

「Tôi cực kì muốn biết」

Tôi biết ơn vì tôi mang một status khác người. Trong trận chiến, tôi không muốn cho đối thủ biết về thông tin của bản thân.

「Hãy thử sử dụng kĩ năng Giám định lên ta xem」

Tôi nghe theo và sử dụng kĩ năng《Giám Định》.

Ủa!? Đột nhiên hoa mắt. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy…...

「Cùng lúc với khi cậu sử dụng kĩ năng Giám định, ta đã bắn ra ma lực trong cơ thể. Nếu có thể căn chuẩn thời gian và làm như thế, đối thủ sẽ bị choáng váng và trong thời gian đó không thể sử dụng Giám định được」

「Cám ơn ngài rất nhiều」

「Giờ thì đi ăn trưa thôi」

「Vâng」

Tôi đã học rất nhiều. Greed dạy tôi cách sử dụng ông ta để chiến đấu, nhưng ông ta không nói một chút nào về căn bản cả.

Chính vì thế, tôi sẽ tiếp thu những chỉ dẫn từ Alron. Tôi tin rằng tích lũy những căn bản này sẽ trở thành sức mạnh vào những lúc khó khăn.