Giang Bình bắt lấy bàn tay giấu sau lưng của cô, cong môi cười xấu xa, nhanh chóng buông lời tàn nhẫn: “Không được.”
Vừa dứt lời, cậu kéo hai tay của cô ra, dây lưng bị buông lỏng, ngực mất đi chỗ dựa lập tức nhảy ra, chiếc cúp ngực tuột ra để lộ núʍ ѵú hơi run rẩy.
Giang Bình nhìn đỏ cả mắt, bàn tay bao bọc toàn bộ bầu ngực, xúc cảm tuyệt vời khiến người ta không nhịn được thở hắt ra một hơi.
Ngực cô không lớn, sờ vào cực kỳ mềm mại, còn trơn trượt hơn cả pudding bơ. Cậu co năm ngón tay, da thịt lập tức tràn ra từ kẽ ngón tay, khẽ sử dụng lực sẽ để lại vết đỏ, vừa ái muội vừa đẹp mắt.
Cậu vô cùng phấn khích, không khống chế được lực. Trình Hựu An nhíu mày: “Cậu nhẹ một chút.”
Giang Bình nâng mắt nhìn cô: “Đau sao?”
Cậu nghiêm túc dò hỏi, Trình Hựu An do dự, cũng không đến mức đó, cô không rõ đó là cảm giác gì, cảm giác vừa đau vừa thoải mái cùng kết hợp lại.
Nhưng cô nên nói với cậu kiểu gì? Má cô càng đỏ hơn.
Giang Bình không thích cô chậm chạp như vậy, cúi đầu nhìn ngực cô: “Tôi thổi cho cậu.”
Thổi?
Hơi thở nóng rực phả lên núʍ ѵú của cô, còn hơi lạnh một chút. Trình Hựu An cảm thấy thoải mái lạ thường, cô đè đầu vai muốn đẩy cậu ra nhưng lại không đẩy được.
Giang Bình nhìn chằm chằm núʍ ѵú phấn hồng run rẩy của cô, đột nhiên há miệng ngậm lấy, Trình Hựu An không kịp phòng bị phát ra tiếng a nho nhỏ.
Đầu lưỡi ấm nóng đảo một vòng quanh đầu ngực, nhũ hoa bị liếʍ ướt như hoa khô được tưới nước, lập tức tươi mềm tròn đầy, cũng trở nên nhạy cảm hơn.
Đầu lưỡi thô ráp mang đến cảm giác tê dại khiến Trình Hựu An khẽ thở dốc, cậu vừa liếʍ vừa mυ'ŧ, cô không nhịn được khẽ hừ một tiếng: “Đừng, đừng như vậy... ngứa...”
Giang Bình ngẩng đầu lên từ ngực cô: “Ngứa ở đâu? Ngực ngứa hả?”
Cậu học hành không có chút tích cực nào, nhưng lại rất khát khao học hỏi chuyện này.
Trình Hựu An không thể nhìn thẳng vào mắt cậu, cô bèn nghiêng đầu, mái tóc xõa sau tai trượt xuống bờ vai, rơi trước ngực Giang Bình, cô khẽ ừ một tiếng.
Ở cạnh nhau nửa tháng, Giang Bình rất không thích sự thẳng thắn của cô, nó hệt như một thanh sắt đâm vào tim cậu, ngay lúc này, cậu hưởng thụ sự chân thành của cô, gậy thịt bị cô quấn đến phát đau.
“Ngứa cũng phải nhịn cho tôi.”
Cậu vùi đầu ngậm lấy toàn bộ ngực cô, dùng răng cắn, đầu lưỡi ma sát nhũ hoa, khi có khi không vừa ngậm vừa kéo.
Trình Hựu An hơi ấm ức, lại nghĩ tính tình cậu như vậy, cô càng khó chịu, cậu càng làm tới.