“Đúng thế, chúng tôi có độ xứng đôi rất cao, nhưng vì giấu diếm thân phận nên báo cáo này đã bị hủy.”
“Để bảo mật thông tin nên ngay từ đầu tôi không hề biết omega đó là ai, cho đến một lần tôi đang làm công ở phòng y tế thì gặp được cậu ấy, chỉ một cái liếc mắt tôi đã cảm thấy chúng tôi rất có duyên..”
“Khi cậu và một người khác có độ xứng đôi rất cao, chỉ cần đi qua thôi cậu sẽ biết người đó là ai, đó là một cách giác rất đỗi kỳ lạ và dễ chịu, tôi không thể khống chế trái tim mình..”
Chuyện này Kha Dương Húc đã từng nghe qua, thông thường khi Omega và Alpha có độ xứng đôi cao hơn 90, chỉ cần ngửi được tin tức tố sẽ sinh ra cảm giác yêu thích đối phương, nếu như vượt qua 95 thì chỉ một cái liếc mắt cũng có thể say đắm một đời. Cho nên ngay từ khi Vu Hồng Văn nhìn thấy Hạ Tinh Hỏa, có lẽ đã nhận ra cậu ấy rồi.
“Tôi không hề biết cậu ấy là ai nên đã hỏi một người, người đó bảo cậu ấy đã có hôn ước, hai người họ có độ xứng đôi cao đến 98%”
Gương mặt Vu Hồng Văn buồn bã thẫn thờ:”Đó là bản báo cáo của tối”
Những ngày sau đó, mỗi lần gặp mặt Hạ Tinh Hỏa Vu Hồng Văn sẽ không tự chủ quan sát gương mặt cậu, anh ta muốn trở nên mạnh mẽ hơn, muốn thoát ra những rào buộc đáng ghét kia, và muốn được gặp cậu nhiều hơn nữa.
Đã có lần Vu Hồng Văn nghĩ nếu khi ấy mình không che giấu tung tích thì tốt rồi, thế nhưng tình thế bây giờ của anh ta quá đỗi nguy hiểm, tinh thần lực của anh ta còn chưa ổn định, nếu như việc anh là Alpha lộ ra ngoài thì sẽ gặp nguy hiểm. Sau khi nghe xong câu chuyện, Kha Dương Húc cũng không biết nên an ủi bạn thân như thế nào cả...
“Xin lỗi”
“Tôi sẽ điều chỉnh tâm trạng một chút sau đó xin lỗi Tác Tử Du”
Dù sao Hạ Tinh Hỏa là người Tác Tử Du yêu thương nhất, anh ta nhớ mỗi lần Tác Tử Du nhắc đến tên Hạ Tinh Hỏa, trong đôi mắt của hắn sẽ hiện lên những nụ cười hạnh phúc..
Nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện đó, trái tim của Vu Hồng Văn vô cùng đau đớn và tuyệt vọng.
Tại sao chuyện này lại xảy ra cơ chứ?
Tại sao lại là anh?
Tại sao anh ta phải chịu đựng cảm giác này?
“Ừm..”
Kah dương húc không biết nên an ủi bạn thân như thế nào nữa, lúc này cậu ta cảm thấy may mắn khi bản thân không dính vào câu chuyện tình tay ba cẩu huyết này.
Đợi đến khi Tác Tử Du dẫn Hạ Tinh Hỏa về sơn động thì Kha Dương Húc vội vàng đi tìm đồ ăn. Tác Tử Du không chủ động nói chuyện với Vu Hồng Văn, bầu không khí hai người vô cùng xấu hổ và áp lực.
Điều này khiến Hạ Tinh Hỏa có chút khó hiểu, hai người kia đang làm chuyện gì thế này? Tại sao không nói chuyện với nhau như lúc trước.
Lúc này Hạ Tinh Hỏa nhớ ra mình đã ôm tinh thần thể của Vu Hồng Văn, và từ đó lần hai người kia đã như thế này. Chi nên bọn họ đang giận dỗi sao? Tình cảm đúng là yếu ớt quá đi mất
Hạ Tinh Hỏa không nói nên lời, cậu nhìn chằm chằm hai người đàn ông kia, hóa ra đây là chân ái sao, trước kia Tác Tử Du cũng không như thế này. Lúc này cậu không hề biết rằng, mỗi lần Tác Tử Du nhìn Vu Hồng Văn đều hận không thể gϊếŧ chết tên alpha này, ánh mắt đó giống như một con dã thú đang trông chừng lãnh thổ của mình, cho dù là ai đi chăng nữa nếu dám thương nhớ vợ của hắn thì đều là kẻ thù.
Sau khi kều trại làm xong, thì việc ngủ như thế nào cũng là một vấn đề. Cuối cùng sau một hồi thảo luận, Tác Tử Du vẫn để Hạ Tinh Hỏa ngủ gần hắn, cho dù có túi ngủ đi chăng nữa hắn cũng cảm thấy không quá an tâm. Mà Hạ Tinh Hỏa lại nghĩ rất thoáng, sau khi chui vào túi ngủ, cậu đã chìm vào trong mộng đẹp. Trong lúc mơ mơ màng màng, cậu cảm giác có thứ gì đó ấm áp đang chui vào trong túi ngủ, thứ đó đang liếʍ láp tay cậu. Sau đó một thứ gì đó lại chui vào trong, nó phát hiện có kẻ khác đã đến đây thì vô cùng tức giận thế nhưng giờ đây bọn chúng không dám đánh nhau, chỉ có thể nhìn đối phương bằng ánh mắt uất hận và căm thù, hận không thể gϊếŧ chết đối phương ngay lập tức.