Mặc dù đã bị nam nhân trêu chọc đến mức tiểu huyệt không ngừng phun tao thủy, nhưng đột nhiên bị một cây nhục bổng to như vậy chen vào vẫn khiến mỹ phụ ngượng vô cùng, nàng không nhịn được cào lên lưng hắn, xấu hổ vặn mình muốn giãy ra, nhưng chỉ mới giãy giụa một chút, nam nhân đã không kiêng nể nhéo lấy núʍ ѵú nàng không ngừng mυ'ŧ, khiến nàng thật sự rối loạn ~
"Ngọc lang ~ A, Ngọc lang ~ Ngươi mau rút ra, a ưm~"
Nuốt lấy từng ngụm sữa của mỹ nhân trong lòng, nam nhân chỉ thấy ngây ngất mất hồn, tiểu phụ nhân này ngoài miệng luôn kháng cự, nhưng chỉ cần hắn mυ'ŧ vυ' nàng vài cái, dùng dươиɠ ѵậŧ lớn nhấn vào tiểu bức là đã khiến nàng mềm nhũn cả người, giãy giụa không nổi. Nam tử trẻ càng hưng phấn mυ'ŧ nước sốt của nàng, côn ŧᏂịŧ thô dài lại đỉnh thật sâu vào tiểu huyệt chặt chẽ ấm nóng.
"Hưm~ không, đừng~ quá, quá sâu ô ô ~" nhi tử tuy đã lớn nhưng trước nay nàng vẫn thủ thân như ngọc, không dám qua lại với nam nhân bên ngoài, gần nửa năm nay cũng chỉ bị mỗi nam nhân này cắm tiểu bức, lúc này đây lại bị dươиɠ ѵậŧ lớn của Ngọc lang cắm vào, tiểu mỹ nhân không chỉ thẹn thùng quẫn bách mà tiểu huyệt cũng bị nhét căng vô cùng. Tô Yên run rẩy dựa vào ngực nam nhân, mềm mại cầu xin hắn. "Ngọc lang~ Ngọc lang ~ ngươi, ngươi đừng mà ưm~"
Nhưng nàng càng kháng cự, càng khẩn trương thì kiều huyệt lại càng cắn chặt cây gậy lớn của nam nhân, câu dẫn hắn càng ra sức cắm huyệt mình.
"Yên Yên... Yên Yên...hừ... ngươi chặt quá, ấm quá... cắn gãy của ta mất, thả lỏng một chút, đừng sợ..." Ôm chặt mỹ phụ trong lòng, đã nhiều ngày không thao nàng, kiều huyệt khó khăn lắm hắn mới thao mở giờ lại trở nên chặt chẽ, thậm chí khiến cự căn của hắn mới chọc vào một nửa đã khó di chuyển. Kiều huyệt nữ nhân ngượng ngùng bóp chặt thật sự bức hắn khó nhịn, nam nhân dứt khoát bế nàng lên, treo hai chân thon dài trắng nõn của mỹ phụ trên khuỷu tay mình, hung hăng mà thao lộng nàng.
"A ô~ ngươi, ngươi đừng mà ~ đừng làm vậy, cầu xin ngươi a~ không, đừng a ha ~" bị Ngọc lang bế lên thao huyệt, mỹ phụ xấu hổ không ngừng van xin, lại vì sợ rơi xuống mà phải ôm chặt cổ hắn, mềm mại dựa vào l*иg ngực rắn chắc kia.
Thân thể nhỏ xinh của nàng cứ vậy bị treo lên lơ lửng, theo động tác trừu sáp của nam nhân mà nảy lên nảy xuống, côn ŧᏂịŧ thô dày không ngừng đẩy sâu vào hoa huyệt, hai túi tinh vừa căng lại thô đập từng cái nặng nề vào mị thịt của nàng, vang lên âm thanh "ba ba ba" mập mờ. Tô Yên vừa như rơi vào mây mù lại tựa như đang ngồi trên xích đu, thân thể nhỏ xinh theo động tác ra vào của nam nhân không ngừng lắc lư qua lại, thật sự quá thẹn thùng ~
"Yên Yên, Yên Yên... ngươi thật đẹp..." Vừa say mê cắm da^ʍ huyệt mỹ phụ vừa không ngừng hôn lên khuôn mặt ửng đỏ như nắng chiều của nàng, nam nhân hưng phấn vô cùng, cự vật chôn trong kiều huyệt nàng lại nở to một vòng, qυყ đầυ thô tròn không ngừng đỉnh vào miệng tử ©υиɠ mềm mại, đâm đến mức nàng không nhịn được phải rêи ɾỉ yêu kiều.
"A hưm ~ đừng~ đừng~ quá, quá trướng, sắp, sắp bị đâm hỏng mất ~ Mau, mau dừng lại a ha ~
Editor: Lạc Rang