Tác giả: Khâm Hàn Nguyệt Noãn
Editor: Ninh Ninh
________________________________
Ung Thân Vương ăn cơm xong liền đi tiền viện xử lý chính vụ.
Tuy rằng mới vừa rồi, Vương gia nói sẽ tổ chức lễ tắm ba ngày, nàng không phải lo, nhưng trên thực tế tự nhiên không thể thật sự mặc kệ không làm gì cả. Ô Lạp Na Lạp thị phân phó Ngâm Uyển cho người đi các Hoàng tử phủ cùng các vị Phúc tấn chào hỏi một cái, thỉnh các nàng nhất định phải tới tham dự.
Sự tình liên quan đến tiểu a ca, Ô Lạp Na Lạp thị chỉ hận không thể việc lớn việc bé đều tự tay làm lấy.
Trong vương phủ đều là người khôn khéo, hiện giờ Phúc tấn đã sinh hạ đích tử, nên vài vị đã sinh hạ thứ tử, thứ nữ không quan trọng là Trắc Phúc tấn hay là Cách cách, đều không dao động được địa vị của Phúc tấn.
Lễ tắm ba ngày của đích tử, mọi người đều muốn dùng sức biểu hiện chính mình.
Từ trên xuống dưới đều đem chuyện này coi là chuyện quan trọng nhất.
Đang đi học ở tiền viện, Hoằng Khi, Hoằng Lịch cùng Hoằng Trú, tam huynh đệ nghe thấy động tĩnh của bọn hạ nhân trong Vương phủ tới tới lui lui bận rộn, chờ thời điểm phu tử cho bọn họ nghỉ giải lao, liền tụ ở một chỗ nhỏ giọng thảo luận.
Hoằng Trú còn chưa đến tám tuổi, tuổi nhỏ nhất, tính cách cũng hoạt bát nhất.
“Tứ ca! Đích ngạch nương hôm qua sinh hạ lục đệ, ta bây giờ không còn là nhỏ nhất nữa. Nhưng mà ta còn chưa được thấy lục đệ.”
Sờ sờ đầu đệ đệ, chỉ lớn hơn một tuổi nhưng Hoằng Lịch thoạt nhìn lại như ông cụ non.
“Lục đệ còn nhỏ, chờ đệ ấy lớn lên một ít, chúng ta tự nhiên là có thể thấy.”
Hoằng Trú có chút không vui, “Nhưng là chờ đệ ấy lớn lên còn cần rất nhiều thời gian, ta không thể nhìn thấy lục đệ sớm một chút sao?”
Hoằng Khi là trưởng tử, năm nay đã mười sáu, hắn luôn tự cho mình đại ca.
“Hoằng Trú, đệ nếu thật sự muốn nhìn lục đệ, tam ca mang ngươi đi ra viện đích ngạch nương xem được không?”
Hoằng Trú nhảy từ trên ghế xuống dưới, hưng phấn mà chạy đến bên cạnh án thư của tam ca Hoằng Khi, nắm lấy hắn cánh tay, ánh mắt sáng lấp lánh.
“Tam ca thật tốt! Ca thật sự nguyện ý mang ta đi sao?”
Hưởng thụ ánh mắt sùng bái của ấu đệ, Hoằng Khi có chút lâng lâng.
“Này có là cái gì, chúng ta chính là đi thỉnh an đích ngạch nương, thuận đường nhìn xem lục đệ, đích ngạch nương làm người hiền lành, khẳng định sẽ không cự tuyệt.”
“Vậy khi nào chúng ta đi? Tam ca!”
Hoằng Lịch há miệng thở dốc, tưởng ngăn cản bọn họ, hắn luôn cảm thấy như vậy không tốt lắm.
Hoằng Khi lập tức liền nói: “Chờ lát nữa tan học thì đi luôn.”
Hắn nhìn nhìn Hoằng Lịch, căn cứ theo lẽ thường làm đại ca phải chiếu cố đệ đệ, liền nói với Hoằng Lịch: “Hoằng Lịch, đệ có muốn cùng đi không, tam huynh đệ chúng ta cũng đã lâu chưa đi thỉnh an đích ngạch nương.”
Hoằng Lịch nghĩ nghĩ, đích ngạch nương xác thật đối chính mình rất tốt, vì thế hắn gật gật đầu.
Phu tử giao bài tập về nhà xong liền rời đi ngay.
Thời điểm Huệ ma ma tới bẩm báo nói ba cái a ca tới thỉnh an, Ô Lạp Na Lạp thị còn có chút kinh ngạc.
“Cho bọn họ vào đi.”
Hoằng Khi dắt Hoằng Lịch cùng Hoằng Trú đi đến, ba cái hài tử thành thành thật thật mà ở trước giường nàng hành lễ.
“Thỉnh an đích ngạch nương.”
“Hài tử ngoan, mới vừa tan học sao? Có đói bụng không?”
Không đợi bọn họ nói chuyện, lại đối với Huệ ma ma nói: “Đi lấy chút điểm tâm cho các a ca ăn lót bụng.”
“Vâng, Phúc tấn.”
“Đúng rồi, gần nhất các ngươi việc học thế nào? Phu tử dạy có nghe hiểu được không?”
Ô Lạp Na Lạp thị luôn làm đúng bổn phận đích mẫu đối với thứ tử của Vương gia.
Hoằng Khi lớn tuổi nhất, hắn trả lời trước: “Bọn đệ đệ có nhi tử chăm sóc, đều tốt cả, đích ngạch nương người cứ yên tâm đi.”
Ô Lạp Na Lạp thị cười nhạt không nói.
Hoằng Lịch quan tâm mà nhìn đích mẫu: “Đích ngạch nương thân thể còn khỏe chứ? Lục đệ có ngoan không? Nghe ngạch nương nói, thời điểm sinh ta nàng rất vất vả.”
Ô Lạp Na Lạp thị nghĩ thầm, không uổng phí nàng phía trước đối Hoằng Lịch một phen quan tâm, yêu thương. Thân ngạch nương hắn, Nữu Hỗ Lộc thị cũng không được Vương gia sủng ái, nhưng đãi ngộ của Hoằng Lịch lại cùng Hoàng Khi được Trắc Phúc tấn Lý thị sở sinh ra không khác biệt mấy, trong đó không thiếu được bàn tay của đích ngạch nương, là nàng.
“Đích ngạch nương rất khỏe, lục đệ cũng rất ngoan.”
Hoằng Trú kìm nén không được, liền lên tiếng nói: “Đích ngạch nương, lục đệ ở đâu vậy? Hoằng Trú đã là ca ca, có thể nhìn xem lục đệ hay không?”
Hoằng Trú là Cảnh thị sở sinh ra, Cảnh thị cùng Nữu Hỗ Lộc thị đều là lão nhân trong vương phủ, tính cách với bổn phận, hẳn là không có ý xấu, không cố tình kêu hai đứa nhỏ tới tìm hiểu tin tức. Nhưng thật ra Hoằng Khi, mẹ đẻ hắn Lý thị vẫn luôn không an phận.
Ô Lạp Na Lạp thị tâm tư tuy rằng luân chuyển trăm ngàn lần, trên mặt vẫn là cười nói: “Các ngươi ba cái đều là huynh trưởng của tiểu lục, tất nhiên là có thể đi xem hắn, chỉ là hắn lúc này còn đang ở chỗ nhũ mẫu, sợ là phải chờ trong chốc lát, ba người các ngươi ba trước tiên ăn chút điểm tâm đi.”
“Dâng trà cho ba vị a ca.”
Đều là tiểu tử choai choai, đang là thời điểm thân thể phát triển, đã sớm đói bụng, điểm tâm thơm ngon ngào ngạt vừa lên bàn, ba cái hài tử liền ăn lấy ăn để.
“Ta còn đang thắc mắc hôm nay lại không phải ngày mùng một, mười lăm, như thế nào đột nhiên lại đến thỉnh an ta, nguyên lai các người các ngươi là nhớ thương điểm tâm của ta.”
Thấy bọn họ thích ăn , Ô Lạp Na Lạp thị nhịn không được trêu ghẹo nói.
Hoằng Trú đắc ý nói: “Nếu không phải hôm nay tam ca đáp ứng nói mang ta tới xem lục đệ, ta còn chỉ có thể ở trong lòng tưởng tượng mùi vị điểm tâm chỗ nghĩ đích ngạch nương!”
Ô Lạp Na Lạp thị bất động thanh sắc mà rũ xuống đôi mắt, nhàn nhạt nói: “Nguyên lai là Hoằng Khi chủ động mang bọn đệ đệ tới, thật là hiểu chuyện, ngươi là trưởng tử của Vương gia, làm huynh trưởng, là nên quan tâm, chiếu cố bọn đệ đệ.”
Hoằng Khi rốt cuộc là còn trẻ con, mới mười sáu tuổi, sắc mặt có chút mất tự nhiên.
Khô cằn mà nói một câu: “Đích ngạch nương nói đúng.”
______________________________
Tác giả có lời muốn nói: Nói một chút về mối quan hệ của các nhân vật trong Ung Thân Vương phủ:
• Đích phúc tấn Ô Lạp Na Lạp thị__đích tử Chiêu Chiêu, một ngày tuổi
• Trắc phúc tấn Lý thị__thứ trưởng tử Hoằng Khi, mười sáu tuổi
• Trắc phúc tấn Niên thị__đang hoài thai
• Cách cách Nữu Hỗ Lộc thị__thứ tử Hoằng Lịch, tám tuổi
• Cách cách Cảnh thị__thứ tử Hoằng Trú, bảy tuổi
• Cách cách Tống thị ( chưa xuất hiện )
Ung Thân Vương lúc này không có nữ nhi, con nối dõi tương đối đơn bạc.