"Làm sao gặp! Khi cô ấy đang bên Max và bỏ mình đây?"
"Cô ấy không bỏ ai cả mà chỉ là do em gái của cô ấy là Cry bị trúng độc thôi. Cậu phải chữa trị cho mau hết bệnh đi."
"Sao cậu lại nói với mình. Cậu nên dấu tình địch chứ."
"Cái thằng này. Bởi vì chúng ta là bạn thân, mình sẽ cho cậu cơ hội cạnh tranh công bằng."
Cuối cùng Rer cũng chấp nhận để bác sĩ điều trị cho mình. Anh bình phục một cách mau chóng. Chỉ hai tuần lễ mà anh đã có thể xuất viện trở về.
Cả nhóm tụ tập ăn mừng cậu xuất viện ở một nhà hàng sang trọng. Đức vỗ vai Rer chúc mừng:
"Ha ha ha…Nghe tin cậu bị tai nạn trong lúc đua xe, mình cứ tưởng người hùng xa lộ của chúng ta đã bị đánh bại bởi một tay ghê gớm nào đó…Ai dè cậu lại bị đánh gục bởi một cái thùng rác."
Rer nghe Đức trêu ghẹo, anh chỉ cười nhạt, thờ ơ hút thuốc.
"Tôi đã điều tra rồi. Là bọn thằng Kelvin làm, tụi nó bị thua cậu mấy phen nhục nhã nên muốn trả thù. Tụi nó cố ý để mấy cái thùng rác ở ngay giữa đường để nếu các cậu vượt qua chúng thì dễ bị tai nạn.” – Đức nói với vẻ căm tức. “Bọn khốn, anh đã cho chúng một trận thay cậu rồi. Đố chúng lần sau dám giở trò nữa."
"Thật ra là do mình không chú ý lắm nên không tránh kịp."
"Có gì phiền não à?"
"Một chút…"
"Nói xem, có chuyện gì mình có thể giúp không."
"Chuyện của tôi, tôi tự lo được, cậu yên tâm!"
"Cậu đã nói vậy thì tôi cũng không hỏi nữa nhưng có cần gì thì cứ nói. Nhưng đàn ông phiền não thường có hai nguyên nhân: Tiền và phụ nữ. Cậu thì không cần tiền, vậy thì là phụ nữ. "
"Phụ nữ nào vậy hả Đức?!"
Một giọng quát đanh đảnh vang lên không ai khác chính là Ngọc Anh, cô tới véo tai Đức.
“Aaaaa...”
“Haha....”
Đức kêu lên làm cho mọi người cười cậu làm cho cậu xấu hổ không kém gì con gái.
"Thôi! Thôi định làm trò cười gì ở đây nữa vậy Ngọc Anh hai đứa có thôi ngay không." - Tuấn vừa cười vừa nhìn Ngọc Anh và Đức.
"Nhưng mà hắn..." - Ngọc Anh ngập ngừng.
"Có gì nể mặt tụi anh tha cho nó đi Ngọc Anh." - Lúc này Rer mới ra mặt thay cho Đức.
"Vâng anh!"- Ngọc Anh nhỏ nhẹ đáp.
"À mà Runa đâu Ngọc Anh? Cry có sao không." - Tuấn hỏi.
"Cry bị trúng độc thế nên Runa và Mai đi Ai Cập rồi anh."
"Sao lại đi Ai Cập?"- Đức thắc mắc.
"Em không biết thấy bảo thuốc giải gì đấy."- Ngọc Anh nhún vai.
"Thuốc giải ư?"
Cô ấy tới một nơi xa xôi hẻo lánh để kiếm thuốc giải hay còn nguyên do nào khác? Tuấn và Rer cùng lúc điên đầu vì cách xử sự này của Runa.
"Mà em thấy chị ấy lạ lắm?"- Ngọc Anh đăm chiêu.
"Lạ?"- Cả ba người con trai đều thốt lên.
"Lúc đi chị ấy mang cả lựu đạn kích nổ, dây thừng da rắn có độc và súng băng tuyết nữa. Những thứ này không cần chị ấy sử dụng đến đâu tại vì trước nay chị ấy không bao giờ mang theo cả ba thứ này đi cùng một lúc chỉ sử dụng một trong ba món thôi."
"Có gì lạ đâu Hồ Ly Tinh này."- Đức gõ đầu Ngọc Anh.
Không chắc chắn là có vấn đề nếu không chỉ là đi lấy thuốc giải bình thường thì sẽ không đi lấy như là gϊếŧ hoặc cướp đoạt. Trừ phi là có một lý do nào khắc khiến cô ấy giấu giếm mọi người.
"Mà Cry bị trúng loại độc gì vậy?" - Tuấn hỏi.
"Là Hocki nó là chất độc từ bảy loại độc tạo nên và cần phải bảy thứ độc khác là thuốc giải cần phải làm theo một trình tự nhất định." - Ngọc Anh.
"Hocki ư? chẳng phải là loại độc thời Mông Cổ bị mất tích hàng thập kỷ năm nay rồi sao sao lại có trong tay Vicky được chứ?"- Đức nghi vấn chau mày.
"Đúng vậy Vicky chắc hẳn không phải là người sống từ thời Mông Cổ chứ?" - Ngọc Anh.
Mông Cổ? Cả Tuấn và Rer đều vẫn suy nghĩ về việc này hai anh đã nhận ra sự khác biệt nào đó rồi. Các đầu mối dần dần hiện lên từng mấu chốt nhỏ.
Mông Cổ?
Cả Tuấn và Rer đều vẫn suy nghĩ về việc này hai anh đã nhận ra sự khác biệt nào đó rồi. Các đầu mối dần dần hiện lên từng mấu chốt nhỏ.
"Theo bản tin dự báo thì hôm nay cô Hà Phương con gái duy nhất của ông trùm nhiều vợ nhất thế giới không hề có con trai đó là ông Vicky…Đã đưa xác ông về Ai Cập cổ đại để chôn cất. Theo như dự đoán cô sẽ thừa kế toàn bộ tài sản từ ông và sẽ là người thay mặt ông trong buổi lễ ngày hội Vampire của thế giới ngầm trong ngày mai." - Tivi đưa tin
"Hà Phương về nước rồi sao?" - Đức hỏi.
"Cô ta là ai? Sao anh quen à?” - Ngọc Anh lại nổi ghen.
"Ấy ấy cô ấy là bạn hồi nhỏ của bọn anh, rồi cô ấy sang nước ngoài sinh sống cùng gia đình nên từ đấy trở đi không gặp nữa."- Đức hốt hoảng trả lời.
Hà Phương đang ở Ai Cập! Runa cũng ở Ai Cập lý do hoàn toàn rõ ràng rồi không gì khác chính là...
"Trả thù." - Tuấn và Rer đều đồng thanh thốt lên.
“Đêm nay chính là giao mùa xang Ngày Hội Máu - Vampire của thế giới ngầm…Chẳng nhẽ cô ta muốn ra tay với Runa?” - Tuấn nhìn Rer trợn mắt.
"Hả gì cơ?"- Ngọc Anh và Đức.
"Ngọc Anh! Hai người họ đi lâu chưa?” - Rer quát lên.
"Dạ…Dạ từ ba tiếng trước? Sao vậy anh…"
"Chết tiệt!"
Rồi cả Rer và Tuấn cùng chạy đi.
**
22:30 - AI CẬP.
Ai Cập cổ đại là một nền văn minh cổ đại nằm ở đông bắc châu Phi, tập trung dọc theo hạ lưu của sông Nile thuộc khu vực ngày nay là đất nước Ai Cập. Nó là một trong sáu nền văn minh phát sinh một cách độc lập trên thế giới. Nền văn minh Ai Cập được thống nhất lại vào năm 3150 TCN (theo trình tự thời gian của bảng niên đại Ai Cập) với sự thống nhất chính trị của Thượng và Hạ Ai Cập dưới thời vị pharaoh đầu tiên.
Ai Cập đạt đến đỉnh cao của quyền lực của nó vào giai đoạn Tân Vương Quốc, trong thời kỳ Ramesside. Vào thời điểm đó nó sánh ngang với đế quốc Hittite, đế quốc Assyria và đế chế Mitanni, trước khi bước vào giai đoạn dần suy yếu.
Sự thành công của nền văn minh Ai Cập cổ đại một phần đến từ khả năng thích ứng của nó với các điều kiện của thung lũng sông Nile cho sản xuất nông nghiệp. Từ việc có thể dự đoán trước lũ lụt và việc điều tiết thủy lợi ở khu vực thung lũng màu mỡ đã tạo ra nhiều nông sản dư thừa, giúp nuôi dưỡng một lượng dân số đông hơn, tạo điều kiện phát triển xã hội và văn hóa.
Những thành tựu của người Ai Cập cổ đại bao gồm khai thác đá, khảo sát và kỹ thuật xây dựng hỗ trợ cho việc xây dựng các công trình kim tự tháp, đền thờ và cột tháp tưởng niệm; một hệ thống toán học, một hệ thống thực hành y học hiệu quả, hệ thống thủy lợi và kỹ thuật sản xuất nông nghiệp, những tàu thủy đầu tiên được biết đến trên thế giới, công nghệ gốm sứ và thủy tinh của Ai Cập, những thể loại văn học mới, và các hiệp ước hòa bình được biết đến sớm nhất, được ký kết với người Hittite.