Có lẽ bởi vì người đàn ông cảm thấy có chút áy náy với đứa nhỏ mà mình đã nhận nuôi nên cho dù Như Hạ có nói còn tiền hay không, chú ấy cũng sẽ đặt vào hộc bàn của cô một sấp tiền mặt. Số tiền tuy không nhiều nhưng đủ để cô đặt cơm tiệm gần nhà ăn đổi món mỗi ngày cả nửa tháng tới.
Tất nhiên, Như Hạ sẽ không đặt cơm tháng. Mới đầu cô cũng ăn cơm tiệm cả tuần liền, sau đó ngán không chịu được mấy món dầu mỡ lập lại của mấy quán cơm bình dân gần nhà.Như Hạ mười ba tuổi rưỡi lò mò tự đi chợ, tự nấu cơm nhão, tự chiên trứng khét cho mình ăn. Dần dà tay nghề của cô cũng nâng cao, thậm chí thỉnh thoảng chú ấy ở nhà Như Hạ còn nấu một bữa thịnh soạn, cả hai vừa coi tivi vừa ăn cơm, không khí rất hài hòa.
Ngôi nhà có hai người thì ấm áp, một người thì lạnh lẽo, Như Hạ cũng đã quen với tiết tấu cuộc sống của hai người như thế này rồi. Đã gần bốn năm nói ngắn không ngắn dài không dài, đủ để một cô gái nhỏ trưởng thành thành một thiếu nữ cấp ba xinh đẹp.
Như Hạ đưa tay cầm lấy bông tắm chà nhẹ lên da mình, bọt xà bông nở bung phủ lên cơ thể cô, phủ lên đôi gò nhỏ trắng trẻo như hoa mai trắng che đi hai nụ anh đào nhỏ xinh. Như Hạ ngắm nhìn hai đóa hoa anh đào nhỏ e ấp trên ngọn đồi tươi mát được tưới nước ấm áp của mình trước gương. Bất giác cô đưa tay lên chạm vào đồi núi xinh tươi mân mê nụ hoa trên ấy. Anh đào nhỏ bị cô vuốt ve đến run rẩy dưới làn nước ấm, lại khiến cả vườn hoa bên dưới reo hò.
Như Hạ như trở về đêm hôm đó.
Cô nghe thấy âm thanh nước chảy, xen kẽ âm thanh ngọt ngào cùng tiếng thở dốc nặng nề đầy kiềm chế. Tấm kính cũ kỹ không thể che dấu được gì, mọi thứ tưởng như kín đáo lại bị phơi bày, dưới ánh đèn mờ bóng hình tấm lưng dày rộng của người đàn ông trưởng thành được bàn tay thon dài xinh đẹp của người phụ nữ ôm lấy, móng tay được sơn bóng lưỡng ánh lên dưới ánh đèn nhạt màu tạo nên những vết xước hoa mỹ, tựa như dấu vết cố tình khắc sâu không thể xóa nhòa mà người phụ nữ xinh đẹp ấy để lại trên cơ thể người đàn ông đó, để lại vết xước không bao giờ phai nhạt.
Như Hạ mím môi. Không kiềm được âm thanh trong cổ họng của chính mình.
"Ưm ~"
Tiếng rên khe khẽ xen lẫn tiếng nước từ vòi sen rơi xuống sàn tạo nên một tiết tấu gấp gáp khó kiềm chế.
Đôi môi Như Hạ bị nước ấm hun đến đỏ ửng, sắc da trắng trẻo cũng hiện lên màu hồng nhạt ngại ngùng. Bên dưới đôi chân dài thon thả chảy một dòng trắng đυ.c nhanh chóng bị nước cuốn trôi xuống miệng cống thoát nước dưới chân như xóa tan hết dấu vết xấu hổ của thiếu nữ đang dần trưởng thành.
Như Hạ khóa vòi nước, lấy khăn tắm lau qua loa người, rồi lại lấy một cái khăn bông khác lau đầu. Lúc bàn tay chạm vào nắm cửa cô sực nhớ ra lúc nãy chạy vào vội vàng quên mất lấy cả đồ để thay.
Như Hạ lau qua loa đầu mình cô nhíu mày phụng má, trùm cái khăn lông lên đầu, mở nhẹ cửa lấp ló cái đầu quan sát.
Ừm, chú chắc chắn hôm nay không về thật, nhà chỉ có mình cô, cô cả nghĩ quá rồi.
Vì thế, Như Hạ lấy khăn tắm quấn khăn quanh khắp người, rồi gút một cái trước ngực. Cái khăn trắng mỏng manh quấn một vòng quanh cơ thể cô, cơi lên vòng một đang phát triển cũng che đi vòng eo thon nhỏ, tiếc là khăn quá ngắn chỉ có thể che được đến nửa mông cô nàng.
Như Hạ lấy tay kéo kéo cái khăn đằng sau ý đồ che thêm chút nào hay chút nấy, tiếc là mông tròn cong vểnh có kéo cũng vô ích. Cô nàng cắn răng chấp nhận còn nửa cái tròn trịa của mình bại lộ trong không khí. Như Hạ nghĩ nhà có mình cô che cho ai coi chứ, trong lòng chẳng hiểu vì sao có chút bực bội vì thế quẳng khăn tắm lại ung dung bước ra khỏi phòng tắm.
Nhà nhỏ chỉ có hai phòng ngủ, một phòng khách được chia ra làm phòng bếp và phòng tắm. Phòng Như Hạ nằm cách phòng tắm không xa, cô nàng cứ thế khỏa thân đi trong nhà, nhưng vừa đi được hai bước tiếng lạch cạch vang lên, là tiếng vật gì đó đột ngột rớt xuống. Như Hạ giật thót tim hoảng hốt theo phản xạ ngu ngốc mà quay đầu lại, có lẽ vì xoay người đột ngột mà tim cô đập lệch nhịp, gò bồng đảo theo đó cũng nẩy lên, hai hạt anh đào vì sợ hãi mà run rẩy. Trong căn phòng khách chật hẹp và ẩm ướt, tất cả đường cong của thiếu nữ hoàn toàn phơi bảy trước ánh mắt sững sờ của người đàn ông.
Cái người đàn ông vốn đi công tác chưa về vậy mà lại xuất hiện trong nhà, anh ta con đứng lù lù giữa phòng khách nhìn cô chằm chằm. Cơ thể nõn nà bị phơi bày trước mắt người khác khiến Như Hạ như bị thiêu đốt, hơi nước còn sót lại trên làn da cũng vì xấu hổ mà muốn bốc hơi.
Như Hạ đỏ bừng mặt, theo bản năng đưa tay lên che ngực hét toáng lên, không thèm nhặt cả khăn lên cứ thế chạy vọt vào phòng mình đóng cửa cái rầm.