Thế Thân Như Tôi Càng Lúc Càng Đẹp

Chương 42

Ông có linh cảm rằng người cô bé này nói chính là thiếu gia nhà mình.

Tuy tư liệu ghi là đứa nhỏ này thích Thịnh Minh Huyên.

Nhưng trong buổi tiệc hôm đó, cô bé kia rõ ràng nói thiếu gia nhà ông ưu tú hơn Thịnh Minh Huyên vô số lần.

Quản gia mỉm cười nhìn màn hình, chờ xem điệu nhảy tình yêu vừa mãnh liệt vừa thuần khiết của người trẻ tuổi mà cô bé xinh đẹp, lại còn cực kỳ tinh mắt, rất có khiếu thẩm mỹ sẽ tặng thiếu gia nhà ông.

Ừm ừm, động tác vươn tay này, cái xoay tròn này đều cực kỳ đẹp!

Đứa nhỏ này nhất định là rất thích thiếu gia nhà ông nhỉ?

Quản gia nghiêm mặt đứng đó, trong lòng lại biến thành fan của Khanh Hoan, điên cuồng say mê.

Mãi đến khi cánh tay mảnh khảnh của Khanh Hoan nhẹ nhàng rơi xuống, chẻ đôi đống ván gỗ cao nửa thước.

Cằm quản gia rơi xuống.

Trên màn hình, Khanh Hoan cười tươi tắn, đáng yêu mà bắn tim: “Chụt chụt.”

Nguy!

Nguy hiểm!

Quản gia nhìn ván gỗ đầy dưới đất, chẳng lẽ ý cô bé kia là...mấy tấm ván gỗ đó là thiếu gia nhà ông?

Một phát bổ này, là cho thiếu gia của bọn họ…

Quản gia mạnh mẽ nuốt một ngụm nước bọt.

Trái ngược với sự khϊếp sợ của quản gia, Yến Hoài bình tĩnh hơn rất nhiều.

Anh lẳng lặng nhìn màn hình, Khanh Hoan cười tươi như nhặt được 500 vạn tệ đi về chỗ ngồi.

Anh nhớ rõ phu nhân Thịnh gọi anh qua, nói phải sắp xếp cho anh một người vợ có thể chăm sóc anh. Trong đó, người được chọn đầu tiên chính là vị thiên kim thật của nhà họ Chu giàu có nhất, Khanh Hoan.

Đại khái là anh hiểu vì sao phu nhân Thịnh cứ muốn đưa cô con gái nuôi này cho anh.

Đôi môi hơi tái nhợt cong lên.

Nếu bọn họ muốn hại anh thì anh sẽ thành toàn cho họ là được rồi.

Cùng ngày đó, phu nhân Thịnh nhận được tin Yến Hoài rất vừa ý Khanh Hoan, vậy nên bà lập tức liên lạc với mẹ đẻ của Chu Noãn Noãn, Trần Lệ.

Trần Lệ nghe thấy bên Yến Hoài thể hiện ý kiến thì trong lòng vui vẻ.

Bà ta bỏ ra vô số tâm huyết mới nắm chặt Chu thị trong lòng bàn tay.

Dù gì Noãn Noãn của bà ta không phải là thiên kim giả mà là con gái của bà ta - chủ tịch tập đoàn Chu thị, là thiên kim chân chính của gia đình giàu có nhất.

Đáng ra Khanh Hoan nên đưa hôn ước vốn thuộc và Noãn Noãn cho Noãn Noãn.

Nhưng như thế thì đúng thật là không công bằng với Khanh Hoan.

Bởi vậy bà ta thương lượng với phu nhân Thịnh, quyết định gả Khanh Hoan cho người khác, như thế thì vị trí thiếu phu nhân của nhà họ Thịnh sẽ trống. Đến lúc đó, Noãn Noãn nhà bà ta có thể gả vào nhà họ Thịnh một cách hợp tình hợp lý.

Còn việc Khanh Hoan gả cho ai thì Trần Lệ đã nghĩ kỹ hết rồi. Ngoài gương mặt ra thì Khanh Hoan chẳng có gì, nếu một đứa con cưng của trời như Thịnh Minh Huyên cưới cô về thì cũng sẽ không xem trọng cô. Chỉ bằng gả Khanh Hoan cho một người giống cô, đều là người khiếm khuyết, như vậy sẽ không ghét bỏ nhau.

Nhị thiếu gia tàn phế, còn bị hủy dung của nhà họ Yến rất hợp.

Nhưng có một vấn đề, rất lâu rồi Yến Hoài không xuất hiện trước mặt họ, anh có đồng ý hay không lại là một vấn đề khác.

Bây giờ vấn đề này đã được giải quyết, sao Trần Lệ có thể không vui mừng được?!

Đúng lúc sau vòng công diễn đầu tiên của “Thiếu Nữ Vinh Diệu”, Khanh Hoan và Noãn Noãn nhà bà ta đều được nghỉ một ngày. Trần Lệ lập tức liên lạc với Khanh Hoan, chuẩn bị cho cô đến nhà họ Yến vào ngày đó rồi nhanh chóng xác định quan hệ của họ.

Khanh Hoan được tổ chương trình gọi đi nhận điện thoại của Trần Lệ, nghe thấy Trần Lệ nói muốn gả cô cho nhị thiếu gia nhà họ Yến gì đấy.

Đó là ai? Khanh Hoan chớp mắt nghi ngờ, sau đó dứt khoát từ chối: “Tôi không đồng ý, tôi có người trong lòng rồi.”

Tuy ở thế giới tu tiên tôn trọng kẻ mạnh, chỉ cần có đủ thực lực thì bao nhiêu bạn đời cũng có thể có, nhưng cô chỉ muốn mỗi một người đẹp kia thôi.

Trần Lệ nghe nói Khanh Hoan bảo Yến Hoài ưu tú hơn Thịnh Minh Huyên vô số lần trong bữa tiệc. Song lại nghe Noãn Noãn kể, đây đều do Khanh Hoan giận dỗi con bé và Thịnh Minh Huyên nên cố ý diễn vậy.

Bà ta còn ôm một phần vạn hy vọng rằng đầu óc của Khanh Hoan thật sự bị hỏng, cảm thấy Yến Hoài tàn phế, bị hủy dung kia rất tốt.

Nghe thấy Khanh Hoan quyết đoán từ chối như vậy, trong lòng Trần Lệ hừ lạnh.

Xem ra Khanh Hoan thật sự giả vờ, người nó thích hẳn là Thịnh Minh Huyên nhỉ?

Sao đứa nhỏ này không chịu hiểu rằng nó vốn không xứng với Thịnh Minh Huyên, cho dù gả cho thằng bé thì cũng sẽ không hạnh phúc!

Trần Lệ cúp điện thoại, Khanh Hoan là một đứa trẻ, không hiểu chuyện cũng bình thường thôi. Bà ta sẽ giúp Khanh Hoan tìm đúng vị trí, gả cho người thích hợp với con bé nhất.

Trần Lệ suy nghĩ một hồi rồi gọi cho trợ lý thân tín, nhẹ giọng dặn dò một số chuyện.