Xuyên Nhanh: Những Ngày Tôi Nam Giả Nữ Phẫn Nam Trang

Chương 48

Chờ một lúc, hắn cúi đầu nhìn Cố Thi. Bạn nhỏ cùng phòng của hắn đang ngước lên nháy mắt với hắn. Tỉnh Nguyên Hóa thở dài, bỗng cảm thấy hơi thất vọng.

Nhưng hắn cũng không biết ban đầu mình định làm gì, càng không hiểu cảm giác thất vọng này từ đâu ra. Hắn hỏi bạn nhỏ sao lại làm nũng, Cố Thi chỉ ậm ừ không nói gì, cứ thế chui vào lòng hắn.

Tỉnh Nguyên Hóa đành mua một cây kem vị chocolate bên đường, để cậu ngoan ngoãn liếʍ chơi.

Bên cạnh, Tiểu Ngô đang ăn hạt dưa xem náo nhiệt, đến đoạn này cậu ta chép miệng, luôn cảm thấy mấy hạt dưa caramel này như có thêm chút hương trà nhạt. Đêm nay cậu ta không nên ra ngoài, không chỉ thịt nướng BBQ ăn không ngon, mà đồ ăn vặt sau đó cũng như bị thêm bột trà xanh vậy.

Tài xế lái xe đưa bọn họ về, cả ba trèo tường vào trường rồi về phòng ngủ riêng.

Tỉnh Nguyên Hóa kéo Cố Thi chui qua cửa sổ nhỏ của nhà vệ sinh công cộng ở tầng một phía sau ký túc xá. Khi bọn họ lên được tầng trên, cách nửa hành lang, họ nhìn thấy một người đang ngồi xổm trước cửa phòng.

Thấy bọn họ về, Phương Gia Ngôn bật dậy. Anh bước lại, một tay giật Cố Thi về phía sau mình. Kéo xong anh chợt nhận ra cả hai đều là con trai, không chắc ai mới là kẻ nguy hiểm. Anh hơi do dự, lại giơ tay định kéo Tỉnh Nguyên Hóa.

Tay anh ta vừa chìa ra được nửa chừng, mặt Tỉnh Nguyên Hóa liền đen sì, tóm lấy cổ tay anh ta khóa chéo ra sau lưng, trực tiếp ấn anh ta vào tường.

Cố Thi ôm lấy cánh tay Tỉnh Nguyên Hóa định can ngăn, trong triều đình điêu tàn chỉ còn mỗi một quan văn này thôi. Tỉnh Nguyên Hóa mà đấm một cái, sau này Trạng Nguyên sẽ phải dùng hộp trang điểm mất.

Phương Gia Ngôn có vẻ không nhận ra mình chỉ cách tai họa đẫm máu có mỗi một Cố Thi. Anh áp vào tường, nói khẽ với Tỉnh Nguyên Hóa: "Tôi có chuyện muốn nói với em , vào phòng nói chuyện đi. Chuyện liên quan đến Cố Thi, tôi cần phải nói ngay bây giờ."

Nghe có liên quan đến Cố Thi, Tỉnh Nguyên Hóa nới lỏng tay ra.

Khi về đến phòng, Phương Gia Ngôn khóa cửa lại. Anh khoanh tay đứng trước mặt hai người, ánh mắt dò xét qua lại giữa Cố Thi và Tỉnh Nguyên Hóa. Anh ta hít sâu, nghiêng đầu nói: "Bây giờ 10 giờ, chúng ta nói chuyện, 11 giờ kết thúc."

Tỉnh Nguyên Hóa mặt mày u ám, "Chẳng phải chỉ là ghi tội thôi sao, lấy sổ ra đây, tôi tự viết."

Phương Gia Ngôn lắc đầu, đẩy Cố Thi vào phòng tắm, bảo cậu đi tắm trước.

Khi trong phòng chỉ còn lại anh và Tỉnh Nguyên Hóa, Phương Gia Ngôn đẩy gọng kính: "Tôi không mang sổ đến đây để ghi tội các em, với tôi cũng chẳng có lợi gì. Tôi chỉ nghe được vài tin đồn trong trường, có vài phòng có mấy bạn cùng phòng nảy sinh tình cảm, không kiềm chế được đã xảy ra vài chuyện không nên có ở tuổi này. Tôi phản đối yêu sớm không phải vì yêu sớm có gì không tốt, chỉ là chỗ chúng ta là trường nội trú, các em lại ở chung một phòng."

Anh dừng lại một chút, hạ giọng nói: "Cố Thi mới 16 tuổi, em cũng chỉ 16 thôi. Giữa các em nảy sinh tình cảm, tôi lo lắng các em ở chung lâu dài sẽ nhất thời xúc động. Tôi biết em sẽ nói em sẵn sàng chịu trách nhiệm, nhưng em vẫn là học sinh, ngay cả bản thân còn chưa nuôi nổi. Nếu gia đình em phản đối đồng tính luyến ái, em làm sao chịu trách nhiệm với Cố Thi?"

Anh chỉ vào cánh cửa phòng tắm đóng kín, "Ngủ với em ấy xong rồi lại bảo "Xin lỗi, ba tôi không đồng ý chúng ta ở bên nhau", một học trưởng trước đây vượt rào cũng nói y như vậy. Tôi hy vọng em có thể suy nghĩ kỹ, làm việc đúng lúc đúng chỗ mới là có trách nhiệm với em ấy."

Tỉnh Nguyên Hóa không còn phản bác nữa, im lặng một lúc lâu rồi nói, "Anh nói có lý, anh có kế hoạch gì?"

Phương Gia Ngôn mừng rỡ cười: "Em chịu nghe lời là tốt rồi. Phòng tôi chỉ có mình tôi, tôi thấy Cố Thi có thể chuyển đến đó. Như vậy ban ngày các em có thể gặp nhau, tối em ấy ở bên chỗ tôi."

Lời còn chưa dứt, trước mắt bỗng tối sầm. Tỉnh Nguyên Hóa túm lấy vai anh ta, quật ngã xuống đất, siết chặt cổ anh ta, hung dữ nói: "Tôi cứ thắc mắc sao anh lải nhải lắm thế, hóa ra đang chờ cơ hội này."

Bị ấn xuống đất, Phương Gia Ngôn vẫn tự hỏi làm sao để Tỉnh Nguyên Hóa tin rằng anh không hề có ý đồ gì với Cố Thi.

Khi nắm đấm sắp giáng xuống mặt, Phương Gia Ngôn vội vàng nói: "Đừng căng thẳng, tôi không phải gay đâu. Với tôi Cố Thi cũng như bất kỳ nam sinh nào khác thôi."

Nghe vậy, sát khí trên người Tỉnh Nguyên Hóa giảm đi đôi chút. Hắn nghĩ lại những lời Phương Gia Ngôn nói trước đó cũng có lý, suy cho cùng cũng vì tốt cho hắn và Cố Thi.

Sau một hồi suy nghĩ, Tỉnh Nguyên Hóa thấy mình quá xúc động. Hắn không đánh vào mặt Phương Gia Ngôn nữa, chỉ cho một đấm vào bụng. Lực không mạnh lắm, coi như một lời cảnh cáo.

Phương Gia Ngôn ôm bụng: "Em đánh chết tôi cũng phải nói, em không thể ở chung với Cố Thi được. Nếu em không yên tâm tôi thì tôi sẽ liên hệ phòng khác."

Nếu Cố Thi thật là con trai, Tỉnh Nguyên Hóa sẽ nhượng bộ. Nhưng cậu bạn nhỏ cùng phòng của hắn thực ra là "con gái", nếu xếp vào phòng khác mà lỡ bị lộ, hậu quả chỉ có đình chỉ học.

Nếu gặp kẻ xấu, có khi còn nguy hiểm hơn.