Hệ thống hít một hơi lạnh, [Cách lớp áo ngực cotton dày, chỉ sờ bộ ngực giả silicon một cái mà đã khiến cậu xấu hổ đến vậy sao?]
Nó vừa dứt lời, Cố Đại Hoàng trong không gian liền kéo kéo nó.
Hệ thống nhìn theo hướng ngón tay của Cố Đại Hoàng chỉ về phía Cố Thi, rồi lúng túng nói: [Hắn coi cậu là con gái nên nghĩ mình chạm vào chỗ không nên chạm, thẹn thùng ngượng ngùng thì cũng dễ hiểu thôi. Cậu chỉ bị người ta chạm vào miếng độn silicon thôi mà, đỏ mặt cái gì chứ?]
"Đây là lần đầu tiên ta có tiếp xúc thân mật như vậy với người khác."
[Tiếp xúc gì cơ? Lần đầu có người chạm vào miếng độn silicon của cậu á? Nếu cậu không quen thì lát nữa về tháo ra đưa tôi bóp nát đi, bóp nát rồi là cậu sẽ quen thôi.]
Cố Thi không để ý đến lời hệ thống nói, chỉ nghiêm túc suy ngẫm nhân sinh.
"Này Tiểu Thống Tử, ngươi nói xem nếu ta phong đại tướng quân làm hậu, có tính là họa loạn triều cương không?"
Hệ thống chưa kịp nói gì, Cố Đại Hoàng trong không gian đã quỳ xuống, vừa dập đầu vừa phun bong bóng, [Quân thần gây rối, quốc gia sẽ diệt vong! Xin phụ hoàng minh xét!]
Thấy bé chibi nhập vai như vậy, hệ thống rất vui mừng. Nó nhìn thân hình 1m65 gầy gò của Cố Thi, rồi lại nhìn sang Tỉnh Nguyên Hóa cao lớn vạm vỡ hơn 1m9, cười khẩy hai tiếng, [Cậu á? Phong hậu cho hắn? Đúng là thân hình nhỏ bé có mộng tưởng to lớn mà.]
Trời mưa đường trơn, thiếu gia thúc giục gấp gáp, tài xế lái xe rất nhanh, thường xuyên đánh lái. Cố Thi bị xóc nảy lên xuống, Tỉnh Nguyên Hóa vì quá bối rối nên rơi vào trạng thái chờ đợi, cũng ngượng ngùng không dám ôm ấp Cố Thi như trước nữa.
Khi xe qua một khúc cua gấp, tài xế đánh lái sang trái, Cố Thi đang giả vờ ngất liền ngã thẳng vào lòng Tỉnh Nguyên Hóa. Tỉnh Nguyên Hóa lập tức thoát khỏi trạng thái chờ, nhớ ra nhóc tùy tùng của mình thực ra là con gái, hắn nắm vai Cố Thi đẩy ra xa.
Đẩy được một nửa chợt nhận ra Cố Thi bị mưa ướt, quần áo bị xé rách, trên người lạnh run. Tỉnh Nguyên Hóa cắn môi, rồi lại ôm Cố Thi vào lòng. Hắn như đang nâng niu một món đồ dễ vỡ, cử động nhẹ nhàng cẩn thận. Tay cũng không dám chạm lung tung, chỉ hờ hững đặt sau lưng Cố Thi.
Cố Thi có chút không vui. Trước khi phát hiện cậu là "con gái", Tỉnh Nguyên Hóa thường xách cổ áo cậu như xách đồ chơi. Lúc đùa giỡn cũng hay ấn khắp người cậu, nào là véo má nào là nắm tay doạ dẫm. Giờ thấy cậu có "ngực giả", lập tức từ vũ phu thô lỗ biến thành thân sĩ văn nhã.
Tuy thực tế Tỉnh Nguyên Hóa vẫn trông có vẻ thô lỗ, nhưng các động tác đều rất nhẹ nhàng, sợ làm cậu đau, Cố Thi cảm thấy được sự đối xử khác biệt rõ rệt.
Hệ thống tán đồng: [Thái độ thay đổi ghê, đâu còn như lúc trước đá mông cậu nữa.]
Cố Thi giả vờ mơ màng, ôm lấy eo Tỉnh Nguyên Hóa rúc sâu vào lòng hắn. Tỉnh Nguyên Hóa cứng đờ người, tay đặt trên vai cậu bạn nhỏ cùng phòng, đầu óc ong ong.
Thực ra ban đầu hắn chỉ hơi ngượng, dù sao cũng chạm phải chỗ không nên chạm. Nhưng sau khi mắng Phương Gia Ngôn xong, hắn chợt nhận ra một điều quan trọng. Cậu bạn nhỏ kiêu kỳ của hắn, thực ra là con gái. Bảo sao làm nũng lên lại khiến hắn luống cuống chân tay.
Hắn đáng ra phải nhận ra sớm, một bạn cùng phòng đáng yêu như vậy, chắc chắn phải là con gái rồi.
Nhớ lại những ngày cãi vã ầm ĩ với Cố Thi trước đây, tim Tỉnh Nguyên Hóa bắt đầu đập nhanh. Cố Thi thích dính lấy hắn như vậy, có phải cũng có chút tình ý với hắn không? Đây có lẽ chính là tình yêu hai chiều mà trên mạng hay nói.
Khi tài xế lái xe đến biệt thự nhà họ Tỉnh, Tỉnh Nguyên Hóa theo bản năng định đỡ Cố Thi vào. Tay vừa mới duỗi ra được một nửa, hắn khựng lại, rất tự nhiên đổi thành bế kiểu công chúa. Vệ sĩ lót chân che ô cho hắn, Tỉnh Nguyên Hóa cúi đầu nhìn Cố Thi trong lòng, ánh mắt dịu dàng như sắp tràn ra ngoài.
Mấy ngày gần đây hắn đã nhận ra tình cảm của mình với Cố Thi vượt quá tình bạn, tuy chỉ vượt qua một chút, nhưng hắn vẫn luôn nghĩ mình có phải là có khuynh hướng cong không. Ngay cả nằm mơ cũng thấy toàn nhang muỗi.
*nhang muỗiThì ra cậu bạn nhỏ là nữ giả nam trang, thì ra hắn vô tình nhìn thấu bản chất qua vẻ bề ngoài.
Bố Tỉnh thường trú ở một biệt thự khác ngoại ô, còn biệt thự này chỉ có Tỉnh Nguyên Hóa và quản gia già.
Tỉnh Nguyên Hóa đặt Cố Thi lên giường trong phòng ngủ, định tìm hầu gái đến thay quần áo cho cậu. Hắn vừa mới sai người xuống, Cố Thi liền mở mắt, vùng vẫy ngồi dậy, kiên quyết đòi tự mình tắm rửa.
Tỉnh Nguyên Hóa không thuyết phục được cậu, xoa xoa mái đầu ướt mưa của cậu, dịu dàng nói: "Được rồi, nghe lời em hết."
Cậu bạn nhỏ nhìn hắn vẻ hoảng sợ, Tỉnh Nguyên Hóa tưởng cậu còn lo lắng chuyện bại lộ thân phận nữ nhi. Hắn cong môi, nở nụ cười trưởng thành ổn trọng, "Không sao đâu, chúng ta là bạn mà, bí mật của em tôi sẽ không nói cho ai đâu. Em đi tắm trước đi, tôi đợi em ở ngoài. Nếu cần gì cứ gọi tôi nhé."
Sau khi hắn nói xong liền đứng dậy rời đi, để lại không gian riêng tư cho Cố Thi. Vừa lúc bác sĩ gia đình đến, hắn muốn qua hỏi bác sĩ về tình hình.