Phượng Nghịch Thiên Hạ Nhị Tiểu Thư Quyến Rũ

Chương 28: Tu luyện 1

Linh lực mà vừa rồi chàng bắn ra trong phòng, chính là đem khí tức của Nguyệt nhi phong tỏa lại, như vậy thì Phong Vô Ngân sẽ không nhanh tìm ra được Nguyệt nhi!

Sau đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Phong Vô Ngân, lần này ta sẽ không để bất kì ai tổn thương Nguyệt nhi nữa!

Vân Cốc Tử nghe nói, gật gật đầu.

Như vậy, thời gian Ma Tôn và Thần Nữ ở riêng với nhau sẽ dài hơn một chút.

Sáng sớm ngày thứ hai, Phượng Khuynh Nguyệt còn trong giấc mộng liền bị Khinh La đánh thức rồi!

“Tiểu thư, mau dậy nào, hôm nay phải tập hợp!” Khinh La có nề có nếp giúp Phượng Khuynh Nguyệt mang tới nước rửa mặt!

Phượng Khuynh Nguyệt còn đang trong giấc mộng nghe nói, vội vàng bật dậy, sao nàng ngủ quá giờ rồi, hôm nay là ngày khai giảng đấy!

Ngay lúc Khinh La chuẩn bị lên trên, một luồng thanh hương lướt qua, bóng dáng trắng quen thuộc đó xuất hiện trong phòng.

Rất tự nhiên cầm khăn lên nhẹ nhàng lau chùi khuôn mặt của Phượng Khuynh Nguyệt, sau đó lại giúp chỉnh sửa lại y phục!

Phượng Khuynh Nguyệt cũng không có cản trở, hưởng thụ đãi ngộ không giống như bình thường.

Khinh La nhìn mọi thứ này, trong lòng rất là vui mừng, tiểu thư của nàng ấy giờ đây thật sự rất hạnh phúc, Vương gia là thật lòng yêu thương tiểu thư!

Đợi chỉnh sửa mọi thứ xong, mấy người dùng luôn bữa sáng, ngay lúc vừa phải đi, giọng nói đầy mê hoặc của Nam Cung Hạo Thiên cất lên: “Nguyệt nhi, Khinh La cũng có thể cùng nàng đi học!”

Phượng Khuynh Nguyệt và Khinh La nghe nói, trong lòng hai người đều kinh ngạc.

“Hạo Thiên, chàng nói Khinh La có thể cùng ta đi học sao?” Phượng Khuynh Nguyệt có chút không thể tin được.

Điều nàng tiếc nhất là Khinh La không thể giống như nàng, học tập ở trong học viện.

Khinh La cũng dựng tai lên, cẩn thận chờ câu trả lời, sợ rằng mình bỏ sót một chữ.

“Ừm, có thể!” Nam Cung Hạo Thiên đưa tay lên, vuốt tóc bên tai của Phượng Khuynh Nguyệt ra đằng sau, cưng sủng nói.

Đây là hôm qua trước khi chàng đi, nói với Vân Cốc Tử một tiếng.

“Tốt quá rồi, cảm ơn chàng Hạo Thiên!” Phượng Khuynh Nguyệt biết, mọi thứ này nhất định là Hạo Thiên giúp đỡ.

Nàng không nghĩ tới, Hạo Thiên lại biết được suy nghĩ trong lòng nàng, kiếp này có thể có người nam nhân hiểu nàng như thế đã đủ lắm rồi!

“Nguyệt nhi ngốc, với ta còn nói cảm ơn gì chứ!” Nam Cung Hạo Thiên cười nhẹ.

Chỉ cần Nguyệt nhi của chàng vui vẻ, chàng làm gì đều nguyện ý.

“Chụt!” Phượng Khuynh Nguyệt cười vẻ hạnh phúc, trực tiếp hôn một cái lên mặt của Nam Cung Hạo Thiên, sau đó đến bên cạnh Khinh La: “Khinh La, sau này ngươi có thể cùng ta đi học rồi!”

Nam Cung Hạo Thiên nhìn vẻ hưng phấn của Phượng Khuynh Nguyệt, đưa tay sờ qua khuôn mặt của mình, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc.

“Ừm!” Khinh La kích động gật đầu, nàng ấy hi vọng nhiều như thế nào rằng nàng ấy cũng có thể cùng nhau học tập, nhưng thân phận của nàng ấy không cho phép. May là Vương gia nể mặt của tiểu thư giúp nàng ấy, nàng ấy cũng có thể cùng nhau học tập rồi!

“Nô tỳ đa tạ Vương gia!” Cung kính hành một lễ đối với Nam Cung Hạo Thiên.

“Đứng dậy đi, không cần khách sáo!” Nam Cung Hạo Thiên nói xong, nhìn sang Phượng Khuynh Nguyệt: “Nguyệt nhi, đi thôi!”

“Được!” Phượng Khuynh Nguyệt gật đầu, mấy người ra khỏi phòng đi về hướng học viện.

Vân Ế Kỳ sớm đã đứng ở đó, bên cạnh còn có Nam Cung Cảnh Minh và Phượng Niệm Tuyết!

“Khuynh Nguyệt, ngươi đến rồi!” Vân Ế Kỳ nhìn thấy Phượng Khuynh Nguyệt kêu một cách thân mật, sau đó chạy lại về phía bên này.

Nhưng khi còn chưa tiến gần, thì tiếp xúc được một luồng khí lạnh mãnh liệt, ngẩng đầu lên vừa đúng đối lên đôi mắt lạnh lùng của Nam Cung Hạo Thiên, toàn thân run một cái, ánh mắt thật đáng sợ mà.

Phượng Khuynh Nguyệt cách gần nhất tự nhiên cảm nhận được bầu không khí này, đưa tay đặt lên bàn tay đó: “Hạo Thiên, đây là Tiểu Kỳ, là bạn của ta!”

“Chào Vân Tê Vương, ta là Ngũ Vương gia của nước Địa Huy, Vân Ế Kỳ, ngươi cũng có thể gọi ta là Tiểu Kỳ!” Vân Ế Kỳ thân thiện chào hỏi với Nam Cung Hạo Thiên.

Nam Cung Hạo Thiên nghe nói, cũng không có nhiều lời, chỉ là ừm một tiếng.

Chàng nghe qua Vân Ế Kỳ này, mười tám tuổi thì đã đạt đến Linh Tôn cấp trung, là nhân tài đáng bồi dưỡng, là nhi tử nhỏ đắc sủng nhất của hoàng đế nước Địa Huy.

Lúc này giọng nói của sư phụ vang lên trên cao đài: “Năm vị học viên, hoan nghênh các ngươi bước vào học viện Vân Linh. Bây giờ ta giới thiệu với mọi người, hai vị bên cạnh ta là tôn giả Huyền Linh của đơn viện và tôn giả Mặc Uyên của võ viện rồi phía sau thì là sư phụ của các ngươi, bây giờ là thời gian các ngươi lựa chọn, muốn vào đơn viện thì đứng ở bên phải, ngược lại vào võ viện thì đứng ở bên trái!”

Lời của sư phụ vừa dứt, mấy người đều chia ra đứng, chỉ có một mình Phượng Khuynh Nguyệt đứng ở đơn viện bên này, còn lại mấy người Nam Cung Cảnh Minh đứng ở bên trái.

Phượng Khuynh Nguyệt nhìn thoáng Khinh La đứng ở đối diện bây giờ, đây là lúc họ đến là thương lượng rồi, tinh thần lực của Khinh La không đủ, nên không thể luyện dược.

Lúc này sư phụ trên đài tiếp tục nói: “Mọi bạn học mới, các ngươi đều biết mỗi tháng sau khi bước vào học viện Vân Linh, đều sẽ tiếp đến một lần rèn luyện, và nơi rèn luyện của mỗi lần đều là trong tháp Vân Linh của học viện Vân Linh chúng ta. Nơi đó có các loại bảo vật, chỉ cần các ngươi có năng lực liền có thể đoạt được bảo vật mà các ngươi ngắm trúng, nhưng trong đây cũng là có nguy hiểm đấy, nên các vị bạn học mới các ngươi phải hảo hảo tu luyện, nếu như không muốn rèn luyện thì cũng có thể không tham gia!”

Phượng Khuynh Nguyệt nghe nói, nhếch mày. Có ý nghĩa, lại có thể rèn luyện, còn có thể nhận bảo vật, không tồi!

Lúc này, tôn giả của võ viện nhìn thoáng qua Phượng Khuynh Nguyệt hiện đang đứng một mình bên đơn viện đó, sau đó mở miệng: “Các vị bạn học, hoan nghênh các ngươi đến với học viện Vân Linh, ở trong học viện các ngươi đều phải tuân thủ quy định của học viện, học viện cấm đấu riêng, muốn quyết đấu, nhất thiết phải qua sự đồng ý của sư phụ. Kẻ nào vi phạm, trục xuất khỏi học viện, suốt đời đều không được trở thành học tử của học viện Vân Linh nữa!”

Nói xong, ánh mắt khôn trí quét qua mấy người Phượng Khuynh Nguyệt, thấy mấy người không ý kiến, tiếp tục nói: “Bây giờ các vị bạn học theo sư phụ của từng người chuẩn bị đi học, chuẩn bị cho rèn luyện của một tháng sau.”

Dứt lời, từng người dẫn theo học sinh của từng người hướng về nơi để học tập mà đi.

“Nguyệt nhi, ta đợi nàng ở chỗ ở!” Nam Cung Hạo Thiên đến cạnh Phượng Khuynh Nguyệt, cưng sủng nói.

Nàng đi luyện dược, chàng không đi theo rồi, tránh làm phiền tới nàng.

“Được!” Phượng Khuynh Nguyệt gật đầu, ngẩng đầu lên nhìn Nam Cung Hạo Thiên: “Hạo Thiên vậy ta đi tu luyện đây!”

Dứt lời, theo Huyền Linh đi rồi.

“Ừm!” Nam Cung Hạo Thiên gật đầu, nhìn bóng dáng dần dần rời đi, quay người rời khỏi.

Huyền Linh không có dẫn Phượng Khuynh Nguyệt đi đơn viện, trực tiếp đến nơi ở của ông ta, đây là đồ đệ của Huyền Linh, không cần phải với những người đó cùng nhau học tập: “Nha đầu, sau này ngươi trực tiếp đến đây tu luyện là được!”

“Ừm!” Phượng Khuynh Nguyệt gật đầu, nhìn quanh dược liệu bốn phía trong phòng này!

“Lại, cái này cho nha đầu ngươi!” Huyền Linh lấy ra một đơn đỉnh nhỏ gọn, đơn đỉnh này là ông cố tình tìm cho nha đầu.

Đừng nhìn nó bây giờ nhỏ thế, nó có thể biến to đấy, tuy ông không biết đơn đỉnh này dùng như thế nào, nhưng đây là Phượng Hoàng Đỉnh, là ông không dễ dàng tìm được đấy. Lời đồn năm ngàn năm trước, có vị thần nữ dùng Phượng Hoàng Đỉnh này luyện ra rất nhiều kỳ dược.