Đêm tối đen, xunh quanh vắng vẻ, chỉ có ánh sáng yếu ớt của mặt trăng chiếu rọi vào một mảng sân, trong sân nhà cũ nát kia truyền đến một tiếng gió xào xạc.
Tiếp đó, vài người mặc áo đen nhanh chóng xuất hiện trong sân viện tồi tàn, sau khi đã đứng yên chờ lệnh, từ giữa đám người có một nam tử mặc áo đen đi ra, người này không phải ai khác chính là Phượng Minh Hiên.
Phượng Minh Hiên đi ở phía trước, ra hiệu với những tên thuộc hạ ở sau, rồi sau đó những tên này lao đi với tốc độ cực nhanh, phóng như bay về hướng gian phòng, có thể thấy bọn họ đều là cao thủ.
Trên mặt Phượng Minh Hiên lộ ra một nụ cười quỷ dị, đây chính là các cao thủ trong gia tộc bọn họ. Những người đó đều ở sơ cấp Sơ cấp Linh Tôn , là người do phụ thân phái đi để ám sát Phượng Khuynh Nguyệt. Hắn cũng theo sát họ tiến về gian phòng phía trước với tốc độ như bay.
Bên này, trong không gian Tử Phượng…
Phượng Khuynh Nguyệt đang chậm rải mở mắt, Hỉ Nhi liền bay nhanh gần nàng: “Chủ nhân, thế nào rồi?”
Ngữ khí nôn nóng này làm cho Phượng Khuynh Nguyệt vui vẻ, không phải nàng tự kiêu nhưng một con phượng hoàng nhỏ lại dùng giọng điệu lo lắng hỏi nàng, sao lại không vui cơ chứ!
Thu hồi suy nghĩ, nàng đáp: “Cao cấp Cao cấp Linh Tôn !”
“Cái gì?” Hỉ Nhi nghe vậy trong lòng chấn động, rống to tiếng.
Khinh La ở một bên nghe vậy cũng kinh hãi đứng lên, chạy như bay đến bên Phượng Khuynh Nguyệt.
“Tiểu… tiểu thư, người... người vừa nói cái gì?” Khinh La có chút khó tin dò hỏi.
Vừa rồi nàng ấy nghe được cái gì?
Nếu nàng ấy không nghe lầm, tiểu thư vừa nói nàng đạt Cao cấp Linh Tôn!
Phải biết rằng có rất nhiều người mất tám hay mười năm mới có thể đạt tới Cao cấp Linh Tôn, người nào có chút tư chất thì ít nhất phải mất bốn hay năm năm gì đó. Vậy mà tiểu thư lại chỉ mất chút thời gian đã đạt tới Cao cấp Linh Tôn sao?
Chuyện này thật dọa người, không thể nào tin được!
Phượng Khuynh Nguyệt nhìn dáng vẻ của Khinh La và Hỉ Nhi rồi lắc đầu, cảm giác không biết làm sao, cũng chỉ là Cao cấp Linh Tôn thôi, hai bọn họ có cần kinh ngạc đến thế không?
Nhưng nàng vẫn gật đầu với Khinh La, khẳng định tiểu nha đầu này không hề nghe lầm!
“Trời ạ! Tiểu thư, người quá lợi hại, người thật sự vô địch mà!” Khinh La hưng phấn lớn tiếng reo lên.
Phải biết rằng hiện tại lão gia cũng chỉ đạt Trung cấp Linh Tôn, tiểu thư chỉ mất thời gian chưa đến một ngày đã đột phá đến Cao cấp Linh Tôn.
“Ngu ngốc!” Một bên Hỉ Nhi trừng mắt nhìn Khinh La: “Ngươi cũng không xem thử chủ nhân của ta là ai, chủ nhân của bản tôn há là người bình thường!”
Hỉ Nhi kiêu ngạo nói, nhưng trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc!
Cao cấp Linh Tôn đó nha, tuy rằng không phải cấp bậc cao nhất nhưng ở đại lục này Cao cấp Linh Tôn cũng đã là một siêu cao thủ rồi!
Không tới một ngày, chủ nhân không tới một ngày đã đạt cấp bậc này!
Khinh La nghe vậy có chút kinh ngạc, từ khi tiến vào đây thì nàng đã bị Hỉ Nhi khinh thường rất nhiều lần.
Nhưng nàng không tức giận, bởi vì Hỉ Nhi đối với nàng vẫn rất tốt. Hơn nữa đó là linh thú của tiểu thư, lại còn là Siêu Thần Thú đấy nha!
Nó nói rất đúng, tiểu thư nhà nàng là ai cơ chứ!
Trước kia tiểu thư không tu luyện, hiện tại tu luyện liền trực tiếp đột phá Cao cấp Linh Tôn, chuyện này không phải ai cũng làm được!
Phượng Khuynh Nguyệt nhìn dáng vẻ của Khinh La và Hỉ Nhi, nàng cười khẽ, sau đó nói với Khinh La: “Khinh La, còn ngươi thế nào rồi?”
Khinh La có chút hổ thẹn cúi đầu: “Tiểu thư, Khinh La chỉ mới đạt đến Trung cấp Linh Sư!”
Nàng ấy không dám nhìn thẳng vào mắt Phượng Khuynh Nguyệt. Tiểu thư và nàng ấy cùng nhau tu luyện, tiểu thư thì đạt tới Cao cấp Linh Tôn, mà nàng ấy lại chỉ là Trung cấp Linh Sư, so với tiểu thư quả thực rất khập khiễng!
“Được rồi!” Phượng Khuynh Nguyệt gật đầu: “Cũng không tồi!”
Nàng nói đều là thật, thật sự không tồi. Mới bắt đầu lại đạt tới cấp bậc Trung cấp Linh Sư cũng là không tồi, đây đã vượt bốn cấp!
“Khinh La còn kém tiểu thư xa lắm!” Giọng điệu có chút chán nản.
“Khinh La, ngươi không được nản lòng, cấp bậc này cũng đã rất tốt rồi!” Nàng an ủi Khinh La.
“Thật vậy sao?” Khinh La có chút hưng phấn.
“Thật!” Phượng Khuynh Nguyệt gật đầu, cười khẽ.
“Tiểu thư…”
“Suỵt!” Đang lúc Khinh La còn đang muốn nói tiếp, Phượng Khuynh Nguyệt ra hiệu với nàng ấy. Sau đó cùng Hỉ Nhi liếc một cái, trong lòng hai người liền hiểu rõ.
Gật đầu với Khinh La, nàng lắc mình rời khỏi không gian Tử Phượng.
Lúc nàng xuất hiện lại ở trong phòng, nàng chậm rãi đi đến trước giường, nằm vào trong chăn.
Sau đó, khóe miệng lộ ra một nụ cười hiểu rõ.
Lúc ở trong không gian Tử Phượng, nàng cũng đã cảm giác được bên ngoài có người tới gần. Tuy rằng đối phương đều là cao thủ nên động tĩnh rất nhỏ, nhưng kiếp trước nàng từng đứng đầu đội lính đánh thuê, bản thân đã hình thành sự phòng bị ở mức cao nhất. Hơn nữa nàng vừa đột phá Cao cấp Linh Tôn, cho nên độ cảnh giác của nàng rất cao.
Kéo chăn lên, đem bản thân cuộn ở trong chăn, chờ đợi đối phương!
Đúng lúc này, Phượng Minh Hiên cùng vài tên mặc đồ đen đến bên cửa sổ. Lấy ra một cái huân hương, bật lửa, rồi sau đó cắm vào cửa sổ.
Đợi một lát, vài người trực tiếp vọt vào trong phòng, Phượng Minh Hiên đương nhiên cũng đã ở bên trong!
Khi những người này đến trước giường, Phượng Minh Hiên nhìn Phượng Khuynh Nguyệt nằm ở trên giường không nhúc nhích, khóe miệng kéo lên một nụ cười gian tà. Sau đó, hắn ra hiệu cho những người mặc đồ đen!
Những tên mặc đồ đen hiểu rõ, một tên áo đen trong đó rút ra một con dao sáng choang, rồi trực tiếp đâm về phía Phượng Khuynh Nguyệt!
Khi con dao găm gần trúng vào người Phượng Khuynh Nguyệt, lúc này một trận gió mạnh lướt qua, mùi máu tanh nồng xộc tới.
Những tên áo đen không biết tại sao lại trợn tròn mắt rồi ngã xuống, chỉ còn Phượng Minh Hiên khϊếp sợ đứng yên tại chỗ!
Cùng lúc tên áo đen ngã xuống, chỉ thấy Phượng Khuynh Nguyệt xuất hiện phía sau Phượng Minh Hiên, trong tay cầm con dao găm mà tên áo đen vừa dùng, từng giọt máu tươi từ con dao nhỏ xuống.
Ngay khi khói tràn ngập trong phòng, nàng liền biết đó là cái gì, ngay lập tức nàng dùng linh lực phong bế hô hấp cho nên nàng mới không hôn mê.
Mà lúc này, khi Phượng Minh Hiên còn đang khϊếp sợ vẫn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì thì hắn ta lại cảm nhận được một vật lạnh lẽo đặt ở cổ mình, nghe được âm thanh lạnh lẽo đến run người.
“Ngươi nói xem ta nên cho ngươi một đao chết ngay tại chỗ? Hay là chậm rãi từ từ tra tấn ngươi?" Cái miệng nhỏ của Phượng Khuynh Nguyệt mấp máy.
Giọng nói không có độ ấm, khiến người khác không phân biệt thật giả trong lời nói nhưng lại làm Phượng Minh Hiên run sợ!
Từ khi nào nàng lại trở nên lợi hại như vậy, có thể trong chớp mắt gϊếŧ toàn bộ cao thủ mà hắn mang theo!
Điều này chứng tỏ, thực lực của nàng ở mức trên Sơ cấp Linh Tôn. Vậy có khả năng là Trung cấp Linh Tôn, thậm chí là Cao cấp Linh Tôn, hoặc có thể còn cao hơn!
Hắn từng nghe qua chuyện này, nhưng hắn không ngờ thực tế sức mạnh này lại đáng sợ đến vậy!