Trò Chơi Sinh Tồn Tại Tận Thế Của Pháo Hôi Lãnh Chúa

Chương 38: Nâng Cấp Doanh Trại (3)

Dưới ánh mắt nóng bỏng này, Bạch Tiểu Ngư cảm thấy có chút chột dạ, nhưng cô cũng không phải cố ý giấu diếm, mỗi ngày bận đông bận tây, hơn nữa lúc trước mấy người cũng chưa thân quen, mình thì lại quên nói, thật sự không phải lỗi của cô.

Suy nghĩ một chút, Bạch Tiểu Ngư cảm thấy tự tin hơn một chút, đơn giản kể một lần về tình huống lúc đó.

"Đây là trang bị sao?" Triệu Văn dùng tay gảy sợi dây chuyền đá, có chút thất vọng.

"Vậy cậu còn muốn thế nào nữa?"

"Ít nhất phải là Đồ Long Bảo Đao sao?" Trần Thần ở một bên nhìn đột nhiên xen vào.

Mấy người này cũng chỉ biết mơ mộng hảo huyền! Bạch Tiểu Ngư tức giận trợn trắng mắt, cầm sợi dây chuyền mang lại trên cổ mình.

"Thứ này có tác dụng tăng cường thế lực sao?" Tuy rằng không phải là Thần khí Đồ Long Đao gì đo, nhưng mà hệ thống rõ ràng đã nói là trang bị, vẫn có chút hâm mộ a! Triệu Văn chép miệng.

"Tôi chạy nhanh hơn cậu có tính không?"

Triệu Văn: . . .

Trần Thần: . . .

"Nói thật, là loại cảm giác trước kia chạy 800 mét sẽ mệt muốn chết, thở hổn hển như bò. Hiện tại lại có thể dễ dàng chạy 100 mét mà không chút mệt mỏi."

Bạch Tiểu Ngư cẩn thận miêu tả cảm giác của mình với bọn họ, xét tới lần trước cùng Triệu Văn chạy trốn, tốc độ chạy trốn của mình đúng là rất lớn, tốt hơn so với trước kia không ít.

"Cho dù đánh dã quái rớt trang bị, chúng ta cũng đánh không lại đại quái trong sơn cốc a!"

"Tôi biết, điều tôi lo lắng chính là, sau này có thể sẽ xuất hiện quái vật này càng nhiều hay không?" Bạch Tiểu Ngư thở dài, hy vọng đó chỉ là lo lắng.

"Có khả năng, nếu không chúng ta tìm dã quái khác trước để tăng xường thực lực?" Trần Thần cực kỳ chân thành đề nghị, có cơ hội gia tăng thực lực cực kỳ không tồi.

"Được rồi! 2 thắng 1" Triệu Văn cũng chỉ có thể đồng ý.

"Có phải đã đến lúc ăn tối rồi không? Trần Thần, tối nay ăn thịt thỏ thế nào? Súp cay hay súp thường? Tôi thích đầu thỏ cay hơn." Triệu Văn đơn giản cũng không nghĩ nhiều nữa, xe đến trước núi tất có đường, giờ có nghĩ nhiều hơn nữa cũng vôi dụng.

"Được, vậy tôi đi nấu cơm trước." Trần Thần đứng dậy đi ra ngoài chuẩn bị nấu bữa tối.

Đừng thấy Trần Thần là một người cao lớn, trù nghệ của hắn cũng là đỉnh cao, không chỉ thích ăn biết ăn, còn là một động vật ăn thịt thuần túy, bằng không sẽ không dễ dàng bị Bạch Tiểu Ngư dùng một bữa cơm thịt dê dụ dỗ.

"Có lộc ăn a, để tôi giúp anh." Triệu Văn vội vàng đuổi theo đối phương, ôm bả vai cùng nhau rời đi, quay đầu nháy mắt với Bạch Tiểu Ngư.

"Phụt." Bạch Tiểu Ngư cười khẽ, cô biết Triệu Văn vì để cho thân phận chủ nhân doanh trại của mình không sớm bại lộ ra, mới có thể ra ngoài cùng đối phương.

Bạch Tiểu Ngư lựa chọn đổi các vật phẩm không thể dùng trong ba lô thành điểm tích lũy.

865. . . . . . 980. . . . . . 993. . . . . . 1020

"A!"

"Làm sao vậy, có chuyện gì?" Nghe được tiếng thét chói tai của Bạch Tiểu Ngư, Triệu Văn vội vàng vọt vào nhà tranh, nhìn thấy Bạch Tiểu Ngư đang yên đang lành đứng ở đó, trợn trắng mắt.

"Không có việc gì, không có việc gì, ta chỉ kêu bậy thôi."

Bạch Tiểu Ngư bình ổn tâm tình kích động, mặt mày sáng lạn.

"Không có việc gì thì tùy tiện đừng thét chói tai." Triệu Văn nhướng mày, nhìn khuôn mặt tươi cười vui vẻ ha hả của cô cũng đủ biết đã đạt tới yêu cầu thăng cấp, tâm tình của hắn cũng theo đó mà tăng nhiều.

"Tiểu Ngư Nhi, làm sao vậy?"

"Không có việc gì, tôi lỡ miệng."

"Không có việc gì là tốt rồi, cô cũng đừng căng thẳng."

"Ai căng thẳng. . ."

Nghe tiếng nói chuyện mơ hồ từ bên ngoài phòng truyền đến, Bạch Tiểu Ngư cũng thở phào nhẹ nhõm, a a! Lý nhí nói.

[Yêu cầu nâng cấp doanh trại Phong Bạo: 1000 điểm tích lũy (đã hoàn thành), nhân số doanh trại 10 (đã hoàn thành). Bạn có muốn xác nhận nâng cấp hay không?]

"Xác nhận xác nhận." Bạch Tiểu Ngư kích động xoa tay, thiên tân vạn khổ thật vất vả mới gom đủ điểm tích lũy a! Vẫn là nhờ Triệu Văn hỗ trợ mới gom đủ.

Chắc chắn việc thăng cấp doanh trại này se không lỗ!

[Xác nhận nâng cấp doanh trại, thời gian nâng cấp còn lại 23:59:59]

Vừa nhìn thời gian thăng cấp, Bạch Tiểu Ngư giống như bị một thùng nước lạnh dội xuống, trong nháy mắt tỉnh táo.

Được rồi, cô biết chuyện này không thể dễ dàng như vậy.