Trò Chơi Sinh Tồn Tại Tận Thế Của Pháo Hôi Lãnh Chúa

Chương 32: Lời Nói Của Triệu Văn (3)

"Cậu tạm thời ở trong nhà tranh này đi." Bạch Tiểu Ngư lấy ra một cái bánh thịt cùng một ít dưa tháng tám rồi đưa cho Triệu Văn, nhiêu đây để làm bữa tối của hắn.

"Cảm ơn! Cô thật sự là mọt người tốt." Triệu Văn vội vàng nhận lấy, thập phần cảm động liên tục nói cảm ơn.

Bạch Tiểu Ngư mỉm cười nói: "Những thứ này xem như cậu mượn của tôi, sau này phải trả lại, tôi sẽ không tính lãi suất của cậu, bánh bao cùng thảo dược lúc trước cũng không cần trả lại, không cần cảm ơn tôi."

Triệu Văn nghẹn ngào, hắn vô cùng cảm động.

"Cậu hẳn có thể tự nhóm lửa đi, a, những thảo dược này, mỗi ngày cậu tự kiểm tra vết thương rồi đắp."

Bạch Tiểu Ngư lấy ra hồng mao đối cân thảo đã dùng để cầm máu cho hắn hôm nay.

"Còn nữa, đây là nước sinh hoạt hai ngày nay của cậu, dùng hết là không có nữa, đến lúc đó cậu phải tự nghĩ cách đi lấy nước."

Lấy một thùng gỗ nước trong nhà tranh của mình cho Triệu Văn để hắn có thể rửa sạch vết thương và rửa mặt hàng ngày, nhưng cũng không có quá nhiều nước.

"Được rồi, tôi đi trước, có việc thì gọi tôi."

Bạch Tiểu Ngư phất phất tay tạm biệt Triệu Văn.

"A, đúng rồi."

"Làm sao vậy?" Nhìn thấy Bạch Tiểu Ngư đột nhiên quay đầu lại, Triệu Văn đang ăn bánh thịt thiếu chút nữa bị nghẹn, dùng sức vỗ vỗ ngực mới nuốt xuống.

"Thùng nước này miễn phí, sau này sẽ không miễn phí nữa."

"Được, tôi biết rồi."

Triệu Văn rất hài lòng với hoàn cảnh sống hiện tại, ít nhất có được một căn nhà đàng hoàng để ở, không cần phải sống trong hang động ẩm ướt, mỗi đêm đều bất an lo lắng ngày hôm sau mình không thể thức dậy.

Nhớ lúc trước hắn cũng là một phú nhị đại, chưa từng ở một căn phòng nhỏ như vậy, còn nhỏ hơn phân nửa so với tủ quần áo trước kia của hắn.

Trò chơi này cứ như trở lại thời kỳ nguyên thủy ah!

Bạch Tiểu Ngư trở lại căn nhà tranh của mình, đốt lửa, sau đó thoải mái nằm trên giường.

Cả chiều hôm nay thần kinh của cô luôn khá căng thẳng, ở cùng người lạ lâu như vậy, Bạch Tiểu Ngư vẫn có chút không thoải mái, cô không quen khi ở cùng người lạ, hơn nữa đối phương còn là một người đàn trưởng thành thập phần cao lớn. Điều này khiến cô có cảm giác áp bức.

"Chậc, điều kiện để doanh trại thăng cấp còn cần nhân số." Bạch Tiểu Ngư cẩn thận nghiên cứu hệ thống doanh trại.

Trước mắt, doanh địa của cô đang là cấp 0, điều kiện thăng lên cấp 1 là dân cư trong doanh trại đạt tới 10 người, điểm tích lũy hệ thống cũng phải đạt tới 1000.

Còn chưa thăng cấp mà Bạch Tiểu Ngư đã nghĩ tới sau khi thăng cấp sẽ có phần thưởng gì, nghĩ tới liềm cảm thấy phấn khích.

"Ai, ăn xong bánh thịt rồi tranh thủ làm thêm chiếu rơm, l*иg cá, giỏ mây, kiếm thêm điểm tích lũy mới là chuyện quan trọng nhất."

Như thường lệ, xử lý ván gỗ trước, sau đó lấy Bách Khoa Toàn Thư ra, quả nhiên, phát hiện ở phía trên có phương pháp chế tạo l*иg cá.

Chạm vào l*иg cá, dưới sự điều khiển của hệ thống hai tay liền cầm lấy rựa sắt chẻ tre thành những chiếc tre rất nhỏ, sau đó chậm rãi tạo thành hình l*иg cá.

Khoảng nửa giờ mới chế tạo được một cái l*иg cá, nhìn l*иg cá tinh xảo như vậy, Bạch Tiểu Ngư quyết định ngày mai sẽ thả nó xuống suối bắt cá, hy vọng có thể có một vụ thu hoạch tốt.

Ngay sau đó cô lại chế tác một ít giỏ mây, thời điểm hai tay vừa mới đan giỏ mây, hệ thống liền nhắc nhở, kỹ năng dệt may của cô đã đạt tới sơ cấp..

Bạch Tiểu Ngư cảm thấy bất ngờ khi mình lại khéo tay như vậy? Nhớ lại, cô có thể được xem là tay phế, nhiều lúc bộ não nói: "Tôi biết, tôi biết", mà tay lại nói: Không, cô không làm được.

Những thứ mà cô tạo ra thường sẽ không có bộ dáng giống nhau, ngay cả bộ dạng ban đầu cũng không nhận ra được.

[Dệt may (sơ cấp)]: Cải thiện kỹ thuật dệt may, có thể giúp cho người chơi dệt các sản phẩm cỏ khác nhau một cách nhanh chóng và thành thạo.

Sản phẩm cỏ... Ừm... Không tệ đúng không?