Tôi Không Phải Là Hoàng Tử

Chương 46: Chính thức gặp mặt (2)

"Đêm nay." Tezuka nghiêm túc nói lời cầu hoan, làm Soran không chỗ nào có thể trốn.

"Em. . . hôm qua. . . có chút mệt." Soran giãy dụa, không phải bọn họ nói chờ cậu sao, tại sao lại. . . Soran cảm thấy ngón tay Tezuka trên cằm mình dùng sức.

"Itsuki, anh không đợi nổi nữa." Tezuka kéo bàn tay Soran để cậu cảm thụ sự nhẫn nại của mình. Soran tựa như đυ.ng tới bàn ủi, gần như ngay lập tức rụt tay trở về.

"Đêm mai. . ." Soran muốn kéo dài thời gian.

"Đêm nay." Tezuka không cho.

"Ai. . ." Soran thở dài, dựa vào lòng Tezuka, "Kunimitsu không sợ làm em mệt chết sao?" Soran thay đổi sách lược.

"Sẽ không để em mệt, một lần là được." (mới là lạ =]]]]]]]]]]) Tezuka hôn tai Soran, mang theo mê hoặc.

"Một lần?" Soran thấy được hi vọng, nếu như là một lần thì. . .

"Ừ, một lần." Một lời của đội trưởng, bốn ngựa cũng không đuổi kịp. Nhưng Tezuka vốn là định ra tay trước khi Soran quay về Luân Đôn, chỉ là khi anh nhìn thấy Soran vừa tỉnh ngủ, chủ ý liền thay đổi.

... .

31 tháng 12 là "Đêm trừ tịch - đêm 30" của Nhật Bản. Hôm nay đã là 29, Soran mang quà mừng năm mới chính thức đến cửa chào hỏi cha mẹ và ông nội của Tezuka. Cha mẹ Yukimura không thích Soran, mà cha mẹ Tezuka, Soran cũng không rõ ràng lắm suy nghĩ của họ về mình.

"Kunimitsu, ba mẹ anh biết em sẽ tới sao?" Trên đường, Soran vừa thưởng thức dáng vẻ Tezuka lái xe, vừa thấp thỏm hỏi. Trời đã tối rồi, họ phải về đến nơi trước 7 giờ.

"Biết." Ở chỗ đèn xanh đèn đỏ, Tezuka nhìn về phía Soran, "Không nên lo lắng, coi như một cuộc gặp bình thường là được."

"Kunimitsu, em có làm anh khó xử không?"

"Không."

Soran nhíu mi, sau đó thả lỏng, không hỏi nữa. Chuyện mà họ không muốn nói cho cậu, cậu cũng sẽ không hỏi ra được.

"Itsuki, chúng ta đã nói vấn đề này rồi. Anh không thích em lại suy nghĩ." Đèn xanh sáng, Tezuka khởi động xe, nói.

"Kunimitsu sẽ có con sao?" Soran trực tiếp hỏi, con cái là vấn đề quan trọng nhất.

"Sẽ." Tezuka trả lời không nghĩ ngợi, Soran sửng sốt.

Tezuka cầm tay Soran nói: "Chúng ta sẽ có con, cũng sẽ cho con chúng ta một gia đình bình thường. Anh tin rằng Itsuki sẽ là người cha tốt, cũng là người mẹ tốt."

"Kunimitsu, em rất không hiểu." Soran sờ sờ trán Tezuka, đâu có nóng, "Anh nghĩ em sẽ sinh con?"

Tezuka bị lời Soran nói chọc cười: "Tuy rằng anh rất muốn, nhưng mà Itsuki-chan có thể sinh hay không anh cũng rất rõ ràng." Thấy đối phương sắp phát giận, Tezuka nói, "Hàng năm có rất nhiều người phụ nữ hiến tặng trứng của mình, tập đoàn Atobe và các gia tộc đều có cơ cấu về phương diện này."

"Các anh muốn tìm người mang thai hộ?" Soran kinh ngạc không ngớt, nhưng không cảm thấy vui vẻ.

"Không." Đã tới nơi rồi, Tezuka đơn giản nói, "Đến lúc đó sẽ nói rõ với em. Hiện tại tới rồi, quàng khăn cẩn thận vào."

Soran nhìn về phía xa: "Anh chuyển nhà rồi?"

"Ừ." Xe đỗ, xuống xe, Tezuka mở cửa xe cho Soran, mang theo cả quà.

Soran ném chuyện con cái ra sau đầu, thở sâu, đi tới cửa nhà Tezuka. Tezuka ôm chặt lấy cậu, để cậu thả lỏng, sau đó bấm chuông cửa.

"Kunimitsu?!" Ra mở cửa, Tezuka Ayana thấy con trai thì hưng phấn không ngớt, khi nàng nhìn thấy một người khác bên cạnh Tezuka, ánh mắt nàng liền lóe lên.

"Con chào bác gái." Soran lễ phép chào.

Hai giây sau, Tezuka Ayana vội vàng nói: "Là Soran phải không, mau vào mau vào, bên ngoài lạnh lắm."

Thái độ của Tezuka Ayana làm Soran thở phào nhẹ nhõm, đi theo Tezuka Ayana vào phòng.

Khi đổi giày, Tezuka nhìn đôi giày nữ rõ ràng không phải của mẹ mình ở tủ giày, hỏi: "Mẹ, trong nhà có khách à?"

"Hội trưởng." Một âm thanh mềm mại truyền đến, Tezuka và Soran đồng thời ngẩng đầu. Soran hiếu kỳ, đối phương kinh ngạc ngây người.

"Oruta ?" Lông mày Tezuka không tự giác nhíu lại. Oruta thì thất thần nhìn về phía Soran, nhìn người tuyệt mỹ vô song, tóc dài phiêu tán đứng bên cạnh Tezuka kia. . . Tinh linh.