Dịch: Haru
"Kiều Kiều, muốn anh dạy cho cô ta một bài học không? Coi như quà gặp mặt của anh nhé?"
"Không, không, không." Bạch Kiều Kiều cúi đầu lắc đầu: "Em chỉ muốn cùng Việt Nẫm tán gẫu một chút thôi, nói thế nào em ấy cũng là em gái của em!"
Việt Nẫm: "..."
Nếu cô không biết cô ta đang cố ý dẫn dắt ý tưởng của mọi người, cô cứ tưởng rằng đây là bông hoa trắng nhỏ.
Giọng của Việt Nẫm lạnh như băng, không chút tình cảm: "Tôi cảm thấy chúng ta không có gì để nói, nếu chị muốn nói chuyện gia đình, thì quan hệ giữa tôi và chị cũng không cần thiết phải nói, chị đi tìm người khác đi."
"Chị biết chuyện này không phải lỗi của em, mấy ngày nay chị đã suy nghĩ rõ ràng, không trách em, là lỗi của bệnh viện." Bạch Kiều Kiều lau nước mắt, ngăn Việt Nẫm lại: "Cha mẹ lo lắng cho em lắm, em bỏ nhà đi cũng hơn mười ngày rồi, về nhà đi! Chị sẽ xem em như em gái ruột của mình."
"Mấy ngày nay ba mẹ đếu cho rằng em vì tiền mà làm chuyện xấu.. em bỏ học lâu như vậy, bài giảng trên lớp cũng thiếu nhiều, chị có ghi lại nè, em có gì không hiểu thì nói với chị, về nhà chị sẽ giảng lại cho em."
Nghe tất cả mọi người xung quanh đều khen Bạch Kiều Kiều đẹp người đẹp nết, Việt Nẫm nhìn cô ta đột nhiên bật cười.
Tạo cho mình hình tượng một người tốt, hóa ra đây là ý tưởng của cô ta, vậy tại sao cô ta lại muốn xây dựng cho mình hình tượng này?
Việt Nẫm rũ mắt xuống, tâm tư xoay chuyển vài vòng.
Bạch Kiều Kiều nói xong, chuẩn bị tiến lên giữ chặt Việt Nẫm, Việt Nẫm lùi về phía sau tránh đi, thần sắc phức tạp nhìn thoáng qua Bạch Kiều Kiều.
"Chị cách xa tôi ra."
* * *
"Khi cô vướng vào một tình huống khó xử nào đó, cô có thể thử thoát ra khỏi lối mòn suy nghĩ vốn có, cố gắng phá bỏ thế giới quan của bản thân, tưởng tượng mình là đối phương, có tên, tuổi, giới tính, công việc, đối tác, thậm chí là cả quá khứ."
"Cô nên xây dựng sơ đồ lập luận của riêng mình."
Trong đầu cô tựa như nhớ tới lời khuyên của Reid dành cho mình: "Cô có một người thầy có lượng kiến thức khổng lồ, đồng thời cực kỳ điềm tĩnh và tự chủ, với tính cách cô độc và kiêu ngạo, cô rất ngưỡng mộ anh ta, thậm chí xem anh ta là đáp án để tham khảo.. Ồ, ý tôi không phải nói phương pháp này không tốt, nhưng cô có thể cần phải có hình thức tư duy phù hợp hơn với mình, tôi không nhìn thấy có thứ gì thuộc về riêng cô cả, điều này khiến cô không thể hiểu được người bình thường sẽ như thế nào, và chính điều này giới hạn tài năng của cô."
Trong ba ngày ở cửa ải Live stream kinh dị, cô và Reid đã trao đổi rất nhiều tâm đắc, anh ta kể rằng mình có một đồng nghiệp có năng lực đặc biệt, khi nhìn thấy hiện trường vụ án, anh ta có thể suy luận được chuyện gì đã xảy ra vào thời điểm đó, anh ta hoàn biến mình thành "hung thủ" để mô phỏng hiện trường.
Anh ta có tư duy, cảm xúc của "hung thủ", thậm chí là cả quá khứ bi thảm! Mỗi trường hợp anh ta đều tiến hành mô phỏng như vậy, điều này không chỉ đòi hỏi khả năng suy luận và tư duy logic liên kết mạnh mẽ mà quan trọng hơn là sự tích lũy kiến thức mạnh mẽ.
Việt Nẫm tích lũy kiến thức vô cùng tốt, nhưng cô thiếu thực hành hiện trường và "lối suy nghĩ của người bình thường."
Suy nghĩ đến đây, Việt Nẫm kiểm tra vấn đề lại một lần nữa, nếu như cô là người ra đề thì cô sẽ thiết lập cửa ải này như thế nào? Tại sao không có yêu cầu qua ải?
Hoa hồng đỏ và ánh trăng sáng chắc chắn là tình yêu đích thực của Ngô Quân và Việt Thành Công, tương ứng với mình và Bạch Kiều Kiều, nhưng sau khi tiếp xúc với cô ta, cô cảm thấy Bạch Kiều Kiều không phải người chơi, nếu mình là người chơi thì không có khả năng dùng thủ đoạn thấp kém như vậy để kɧıêυ ҡɧí©ɧ đối phương, suy cho cùng hiệu quả cũng không thể phát huy tối đa.
Việt Nẫm dùng phương pháp của Reid thử đưa mình vào cuộc, thời gian tiếp xúc ngắn ngủi với Việt Thành Công, ông ta có tư tưởng điển hình của đàn ông là phụ nữ phải ở nhà giúp chồng dạy con, ánh trăng sáng của ông ta chắc là kiểu phụ nữ giống như dây tơ hồng, loại phụ nữ này hiểu rõ đàn ông muốn gì và thích nhất là cái gì, kết hợp với hành vi hiện tại của Bạch Kiều Kiều, mọi thứ đều phù hợp.
Cô ta không phải người chơi, cô ta là NPC.
Vì vậy người chơi của cuộc thi vẫn chưa xuất hiện? Hay nói cách khác không có người chơi nào cả!
Suy nghĩ của Việt Nẫm trở nên thông suốt, cô biết mình đã rơi vào suy nghĩ sai lầm, ban đầu cô thấy tiêu đề cửa ải là thi đấu nên lầm tưởng mình có đối thủ, kết hợp với "thiết kế nhân vật" trong trí nhớ của cô, nên cứ nghĩ rằng Bạch Kiều Kiều là đối thủ của mình.
Sau khi phủ định tất cả những nghi ngờ trước đó và quay trở lại đề bài của cuộc thi, Việt Nẫm có lẽ đã biết người ra đề là có ý gì.
Cửa ải thường của cuộc thi: Hoa hồng đỏ và ánh trăng sáng.
Yêu cầu qua ải không phải là không có, mà là trong tiêu đề này! Người trước là đề thi, người sau là yêu cầu qua ải.
Nếu cô không nhảy ra khỏi cái hố này thì sợ là cô đã rơi vào lối tư duy sai lầm rồi.
Ý đồ tiếp theo càng dễ đoán, lấy thế giới này làm nền tảng cho trò chơi, hành vi của NPC chẳng qua là muốn cô hoàn thành trò chơi hoặc là cố ý để cô rơi vào cạm bẫy, trò chơi sẽ thất bại, kết hợp với phân tích hành vi của NPC----
Việt Thành Công muốn cô ngoan ngoãn nghe lời, trở thành một quân cờ hữu dụng.
Mối quan hệ giữa Ngô Quân và Việt Thành Công chỉ là vẻ bề ngoài, việc sinh ra Bạch Kiều Kiều chỉ để hoàn thành nhiệm vụ, cho nên cô ta có cũng được không có cũng chẳng sao.
Hiện tại phía Ánh Trăng Sáng cô vẫn chưa biết rõ, nhưng dựa theo hành động huy động đám đông để dồn ép lòng đố kỵ của cô, thì chắc có lẽ Ánh Trăng Sáng muốn nhận lại cô, dù thế nào cũng không có bất kỳ trở ngại nào đối với cô.
Chữ "và" trong tiêu đề, tập hợp lại ngụ ý rằng hai tiêu đề nên được thực hiện cùng một lúc.
Cô là con gái của Ánh Trăng Sáng, nhưng nếu cô là "Hoa hồng đỏ" thì sao? Trong tình huống nhân vật thiết lập vừa mang "tội lỗi" vừa yếu thế như thế này, "Hoa hồng đỏ" thật sự không dễ làm, hoa hồng đỏ trông như thế nào?
Xinh đẹp và kiêu hãnh.
Suy nghĩ mãi vẫn không ra, nhưng đối với hành vi gây chiến của Bạch Kiều Kiều Việt Nẫm xem thường không để vào mắt, ngay cả qua loa lấy lệ cô cũng lười!
Dựa vào cái gì? Cô ta có tư cách gì để làm việc này!
Bạch Kiều Kiều muốn từ những phương diện khác khơi dậy mặt xấu của cô, nhưng Trần Như từ khu vực giáo viên trở lại, bầu không khí xung quanh hoàn toàn khác hẵn lúc cô rời đi, cô nhìn hai người đang giằng co thì lên tiếng hỏi: "Các em đang làm gì vậy? Em là học sinh lớp nào? Đứng chặn ở đây làm gì?"
Mà khuôn mặt Việt Nẫm kiểu: "Chuyện gì vậy? Tôi không biết bạn, đừng đến gần tôi, tránh xa tôi ra!"
* * *
Tác giả có đôi lời muốn nói:
Bạch Kiều Kiều: Người này làm sao vậy! Sao không tiếp chiêu!
Việt Nẫm: Đùng chạm vào lão tử. Jpg
* * * Hôm nay nhóm nhà giàu có đợi Việt Nẫm về nhà không?
* * * Không có.
Nhóm nhà giàu: Ha ha, con bé sẽ trở về với Kiều Kiều trong chương tiếp theo.
Điều kiện qua ải then chốt của cửa ải này chắc mọi người đã biết rồi! Chưa phát hiện ra cũng không sao, chương sau sẽ tiết lộ _3∠_ và sau đó là lúc sắp xếp hậu sự cho Việt ca (không hề)