Mỗi Lần Luân Hồi Đều Ở Hiện Trường Vụ Án

Chương 18: Ai Ꮆiết ai (4)

Dịch: Haru

"Hứa Đội, anh nói thêm gì với cô ấy nữa vậy? Lâu như vậy" Cậu cảnh sát thực tập lẩm bẩm rồi vòng tay qua người rồi xoa xoa, "Cô gái này thật quỷ dị, cô ấy bóc trần không còn một mảnh, bị cô ấy nhìn thôi mà em đã cảm thấy nhiệt độ trong phòng thẩm vấn giảm xuống rồi."

"Cậu nghĩ cô ấy là tủ lạnh à?" Hứa Thành ngậm một điếu thuốc, không châm lên, nhẹ giọng cười cười, "Cô ấy lợi hại đấy."

"..."

Cảnh sát thực tập kêu lên, "Chẳng lẽ cô ấy là hung thủ của vụ án này sao? Hứa Đội! Anh có muốn em bắt cô ấy lại không!"

Đẩy người xuống còn cố ý báo cảnh sát, còn che giấu nhiều việc, nhìn là biết đang giở trò.

Cậu cảnh sát nhỏ càng nghĩ càng cảm thấy đúng sự thật, đang định đuổi theo thì bị Hứa Thành ngăn lại, anh ta tức giận liếc nhìn cậu cảnh sát trẻ, "Động bộ não của cậu đi, dựa vào chỉ số thông minh của cô ấy nếu làm những chuyện này sẽ không làm đến mơ hồ như vậy."

"Dù sao vụ án này không giao cho tôi, không do tôi quản, các cậu tự mình đau đầu nhức óc đi."

Cảnh sát nhỏ: "..."

Hứa đội, anh nói nghiêm túc hả? Anh không quan tâm? Lúc trước là ai bảo cậu ta lấy biên bản ghi chép! Cấp trên hỏi tới một thực tập sinh như mình sao đỡ nổi trời!

Thấy cậu cảnh sát nhỏ như thế, Hứa Thành không trêu chọc cậu ta nữa, đưa cho cậu ta một phần hồ sơ khác trên tay.

Nhìn vào dòng chữ trong hồ sơ, cảnh sát nhỏ kêu "Ơ?" lên, "Đây là hồ sơ vụ báo án giả tối hôm qua mà? Vụ trộm thẻ ngân hàng hơn một triệu đồng?"

Cậu ta biết vụ báo án giả này, tối hôm qua có hai mẹ con đến báo án, nói là tiền trong thẻ ngân hàng bị mất, hơn một triệu, bọn họ lập tức lập hồ sơ thành vụ trọng án để giải quyết, kết quả điều tra ra thì phát hiện thẻ ngân hàng của họ không có nhiều tiền như vậy, vẻ mặt của hai mẹ con họ như bị mắc câu ấy, cả hai gây rối đến tận sáng.. Sáng nay cậu ta mới ngồi trên ghế chợp mắt một lát thì xảy ra vụ án của Dư Mặc.

Tiền thì ít, việc thì nhiều, người mệt mỏi, làm cảnh sát thật vất vả.

Cảnh sát nhỏ không biết tại sao Hứa đội đưa hồ sơ cho cậu ta, vì vậy cậu ta thở dài nghi ngờ hỏi, "Hồ sơ này không phải bị hủy bỏ rồi sao? Hứa đội, tại sao anh vẫn giữ nó?"

"Cậu xem kỹ lời khai của họ, hơn một triệu là tiền bán nhà của người chồng đã mất trước đây, người chồng có một đứa con gái."

Cảnh sát nhỏ bé nhìn xuống và thấy hai chữ quen thuộc.

"Việt Nẫm?"

Không phải chứ! Chắc không phải cùng một người đâu nhỉ!

Thế giới này sao lại nhỏ như vậy?

Cảnh sát nhỏ đầu óc được khai thông, chỉ số thông minh online, "Hứa đội, anh nói vụ án giả kia là thật?"

"Ngân hàng không có hồ sơ, và công ty bất động sản cũng không có hồ sơ, yêu cầu họ lấy chứng cứ, nhưng ngay cả giấy chứng nhận họ cũng không có." Hứa Thành bỏ điếu thuốc trong miệng xuống, "Ngôi nhà kia là tài sản trước hôn nhân, người cha tái hôn, hơn nữa còn là thân nhân trực hệ, không nói rõ được."

"Vũng nước này rất đυ.c, cậu trong tay không có chứng cớ không lập án được, họ chỉ có thể ầm ĩ ở đây, nhưng vấn đề này không thuộc phạm vi chúng ta quản, cậu hiểu ý tôi chứ."

Cảnh sát nhỏ: "..."

Không, cậu ta không hiểu, cậu ta xem như nghe thấy, nhưng chuyện này chắc chắn có liên quan với Việt Nẫm!

Biết cậu cảnh sát nhỏ muốn hỏi điều gì, Hứa Thành cầm lại tập hồ sơ và tiếp tục nhắc nhở cậu ta, "Khi cậu hỏi tin tức vụ án, cậu có nhìn thấy vết thương trên cổ cô ấy không? Cô ấy cài nút cổ áo trên cùng là muốn che nó đi, nhưng nó quá rõ ràng không che được, trên cánh tay và đầu gối của cô ấy cũng có vết bầm tím."

"Người đàn ông báo án tối qua quấn gạc quanh cổ, tôi hỏi anh ta làm sao bị thương, anh ta nói "bị chó cắn". Nếu Việt Nẫm này thực sự là Việt Nẫm của ngày hôm nay tới đây, thì cô ấy chính là người thành phố, nhưng cô ấy lại nói tối qua ngủ ở khách sạn trong hẻm tối, gộp hai manh mối này lại, cậu phát hiện ra được gì?"

"Bạo hành gia đình."

"Cậu thấy cô bé trông thế nào?"

Cảnh sát nhỏ im lặng một lát, "Cưỡиɠ ɧϊếp?"

Hứa Thành không trả lời, quá rõ ràng như vậy, hai người đều hiểu rõ chuyện này.

"Thật là một lũ cầm thú!" Cậu cảnh sát thở dài, "Cô bé thông minh một chút cũng tốt."

Cho dù là vi phạm đạo đức, cậu ta vẫn cho rằng có một số vụ án không lập được cũng tốt.

Trở lại phòng làm việc, Hứa Thành đặt lại hồ sơ đã hủy án về vị trí cũ, tiếp tục tìm hiểu vụ án hôm nay, anh nhìn thấy báo cáo khám nghiệm tử thi đã được đưa tới để trên bàn.

* * *

Việt Nẫm biết Hứa Thành đang nói đến cái gì, anh ta cảm thấy tình trạng hiện tại của mình rất nguy hiểm, cô có thể vượt qua ranh giới đó bất cứ lúc nào.. Không đúng, anh ta bảo mình thu dọn sạch sẽ cái đuôi, Việt Nẫm nhớ lại cái đuôi của cô, hình như chỉ có vụ cô hack thẻ ngân hàng thôi.

Cái đuôi cô để lại đêm qua đã được dọn dẹp sau đó.

Tuy nhiên, Hứa Thành không có ý định truy cứu, thậm chí còn cố ý nhắc nhở cô, điều đó có nghĩa là vụ này sẽ không bị lật lại, bên này không vội.

Việt Nẫm trầm tư suy nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại ra.

Làm cũng đã làm rồi, cô dứt khoát làm tới cùng luôn.

Vốn dĩ là muốn âm thầm lặng lẽ gϊếŧ chết hai người bọn họ, nhưng khi kiểm tra tài khoản của họ, cô vô tình phát hiện ra một thứ khác, nên lập một kế hoạch mới.

Đầu tiên cô viết lại một chương trình nhỏ cài đặt nó vào mạng nội bộ, sử dụng wifi của nhà bọn họ làm điểm phát sóng, sau này chỉ cần họ nạp tiền vào thẻ ngân hàng hoặc tài khoản ngân hàng đứng tên hai người họ, thì số tiền cất giữ trong đó sẽ không cánh mà bay.

Tài khoản của người phụ nữ chỉ như vậy, không thú vị bằng con trai bà ta, Việt Nẫm lúc đó thuận tay kiểm tra tài khoản của con trai bà, phát hiện ghi chép chi tiêu trong thẻ ngân hàng có vài chỗ kỳ lạ, cứ cách vài ngày hắn ta sẽ chuyển tiền vào một tài khoản.

Số tiền không lớn, số lần chuyển rất nhiều, cô tò mò kiểm tra thì phát hiện thực ra chủ hộ có bán bóng bay và súng tạo bọt tuyết

Nếu bạn là một người đơn thuần, bạn có thể sẽ không biết nó là gì, Việt Nẫm từng nghĩ đó là loại bóng bay dùng để thả lên trời chơi đùa, mãi về sau cô mới biết đây là một loại "đồ chơi" phổ biến trong các quán bar và hộp đêm.

Nitơ oxit N2O hay còn gọi là "khí cười" thường được dùng làm thuốc gây mê trong y tế, hít vào một lượng nhỏ sẽ tạo ra "kɧoáı ©ảʍ" nhất định, là loại sản phẩm màu xám chưa được xếp vào danh mục ma túy.

Tính thời gian theo ghi chép thì Lưu Trì hút thứ này đã lâu, sợ là sinh ra sức đề kháng nhất định, kinh tế gia đình sa sút cũng sẽ ảnh hưởng đến hắn, khi liều lượng bình thường không còn thỏa mãn hắn nữa, hắn sẽ vì theo đuổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà đi tìm thứ gì đó mới hơn.

Hiện giờ là sản phẩm màu xám, tương lai sau này rất khó nói nha.

Kế hoạch lập được cũng kha khá thì sắc trời cũng đã muộn, Việt Nẫm trở lại khách sạn.

Giao diện trò chơi vẫn là màu xám, đảo qua đảo lại hai nhiệm vụ cũng không thấy gì, thêm vào đó chuyện xảy ra ngày hôm nay càng khiến cho Việt Nẫm cảm thấy mọi thứ càng ngày càng khó khăn.

Bây giờ có thời gian, Việt Nẫm mở album ảnh ra, cẩn thận kiểm tra tất cả mọi thứ liên quan đến hiện trường, kết luận vẫn giống như lúc sáng.

Quả nhiên cô thiếu thực hành, cô vẫn chưa thành thạo lắm phương pháp suy luận căn bản của Sherlock.

Khoan đã! Nói đến phương pháp suy luận căn bản, cô làm sao có thể quên Sherlock! Cô cũng không biết Sherlock có thể nhận được tin nhắn của cô ở thế giới này hay không.

Việt Nẫm thử gửi một dấu chấm hỏi cho người bên kia, nhưng trong giây lát cô nhận được một dấu chấm tròn.

!

Được rồi! Thế giới này được kết nối với nhau!

Việt Nẫm gom tất cả manh mối gửi cho Sherlock, năm phút sau, cô nhận được một chuỗi manh mối và câu trả lời.

[Hiện trường vụ án ngụy trang như tự sát? Cô gửi cho tôi xem làm gì! Nó thô bạo như thể đang cưỡng bức bộ não của tôi! -SH.]

[Học sinh 16 tuổi, nạn nhân của trường học, chưa lập gia đình đã mang thai ba tháng, gần đây hình như vừa mới phá thai? Cùng một nam một nữ cãi vã nhau, à.. điều thú vị là nhà trai chính là cha ruột của phôi thai, cô ta bị bạn gái chính hiệu của hắn đẩy xuống, vụn thức ăn cón sót lại dính trên tay áo, trước khi ngã xuống như đống tương cà nát bét còn tặng cho nhà trai một phần ấm áp.

Dấu vết nhỏ trên cổ tay là tín vật định tình của nhà trai, trước khi rơi khỏi tòa nhà đã bị bạn gái hắn lột xuống, à.. rõ ràng là EQ của người đàn ông này giống y như Lestrade, hắn bị lật thuyền tôi cũng chẳng ngạc nhiên, ngay cả Watson cũng biết rằng không thể tặng hai người phụ nữ chiếc vòng tay giống hệt nhau.]

[ (.. Tôi phải nói rằng, tôi chưa bao giờ tặng hai người phụ nữ món quà giống nhau, tôi là Watson, Sherlock nói anh ấy đang suy nghĩ, không tiện gõ) ]

Quả nhiên người gửi cho cô một chuỗi manh mối dài như vậy không phải là chính chủ, mà là người trợ lý lịch sự, không kêu ca phàn nàn.

Việt Nẫm tiếp tục kéo màn hình xuống------

[.. Dựa theo dấu chân là người đàn ông cao 1, 73 mét, người nữ cao 1, 6 mét, bạn học cùng lớp, nếu không phải cô ở hiện trường suy nghĩ về nhân sinh, thì cô có thể bắt được bọn họ lúc bọn họ giả mạo di thư, tôi nghĩ nếu bây giờ cô có hứng thú cô có thể xem diễn đàn chỗ các cô, bbbbbb! Nói cho tôi biết, tại sao vụ án đơn giản như vậy phải tìm tôi? Thời gian cô suy nghĩ bị thoái hóa rồi hả? Đầu bị gỉ sét? Xóa nhau đi, liên lạc bằng tin nhắn trong chai thôi. (Sherlock phát hiện ra rằng tôi đã gõ những từ này quá nhiều, rất vui được gặp cô, cô Y. Tôi là John H. Watson) ---- SH.]

Việt Nẫm biết rằng Sherlock sẽ không nói những điều kiểu như xóa kết nối, liên lạc bằng tin nhắn trong chai, anh ta chỉ châm biếm mình thoái hóa giống như Lestrade, hơn nữa mình còn kéo thấp chỉ số IQ của họ theo cả con phố.. Câu cuối cùng có lẽ là Watson sợ cô buồn nên nói tốt như vậy, cũng làm khó cho anh ta rồi.

Xem ngược lại các manh mối Việt Nẫm phát hiện rất nhiều manh mối bị cô bỏ qua, ví dụ như dấu vết trên cổ tay, và việc cô ta đưa thức ăn cho người nam và người nữ trước khi chết.. Quả nhiên là gen thiên phú.

Việt Nẫm nhìn tin nhắn của Sherlock cố ý bảo cô lên diễn đàn xem, cô gần như đoán được cách nhìn của anh ta.

Hôm nay, hiện trường gần như bị phơi bày, trên diễn đàn của trường lúc này chắc là đang thảo luận vấn đề này, ý của anh ta là bảo mình thu thập tin tức trên đó, có nhiều lúc thông tin trên đây còn phong phú hơn so với trong hồ sơ vụ án.

Việt Nẫm tìm thấy diễn đàn của trường và nhấp vào đó, không có gì bất ngờ, tất cả các tiêu đề đều là --

[Hôm nay xảy ra chuyện gì! Ai ở hiện trường! Xin hình ảnh!]

[Mẹ kiếp! Đây là người thứ năm nhảy lầu ở tòa nhà ma! Lập đội đến tòa nhà ma!]

[Ảnh HD, cho ai cần!]

[Cho bài lên top, tòa nhà ma lần này sắp xong rồi, có đội thám hiểm không? ]

* * *

Tất cả các bài thảo luận đều yêu cầu hình ảnh và chia sẻ hình ảnh, Việt Nẫm lật đến bảy tám trang mới tìm thấy thứ mình muốn.

--- Follow và donate cho Haru để truyện được ra nhanh hơn nha-----

https://s1apihd.com/author/1676807562/