Mỗi Lần Luân Hồi Đều Ở Hiện Trường Vụ Án

Chương 15: Ai Ꮆiết ai (1)

Dịch: Haru

Cửa ải "Thoát khỏi cô nhi viện" được phá giải, những người chơi cửa ải này sẽ nhận được ký ức tử vong trong trò chơi của mình.

Trong diễn đàn trò chơi "Giải mã", một bài đăng thảo luận đã nhanh chóng được đẩy lên, theo độ hot của cuộc thảo luận tăng lên thì bài đăng đó dần trở nên nổi tiếng và đặc sắc.

[Nào 818, tôi đã chết ở cửa ải "Thoát khỏi cô nhi viện", cửa ải ma quỷ của tân thủ.]

Chủ nhà: Chuyện này, chủ nhà là một người rất vặn vẹo, cửa ải càng có tính khiêu chiến, tôi càng vặn vẹo, mỗi ngày tôi đều khiêu chiến cửa ải "Cô nhi viện", cho đến hiện nay đại boss đã qua ải thì tôi đã khiêu chiến không dưới 60 lần, nhận được ký ức tử vong mà tôi muốn trầm cảm.

Lầu 1: Wow! 60 lần, cậu đang chơi Mario à?

Lầu 2: Tội chủ nhà ghê, tôi khiêu chiến nó mười lần và tôi vừa nhận được ký ức tử vong, lần nào tôi cũng chết ở cùng một chỗ, các cậu có tin không? # Đau lòng ôm lấy bản thân mập mạp của mình jpg.

Lầu 3: Tôi đã nghe nói về cửa ải này, điểm số không đủ! Nghe nói rất khó!

Lầu 4: Khó đến vậy sao? Các cậu cứ nói điêu, ối xời, cửa ải tân thủ làm gì khó đến vậy.

Lầu 5: E hèm, chủ nhà thì sao! Bọn tôi đang chờ nè! Bỏ đi hay chạy mất dép rồi!

Chủ nhà: Tôi vừa dựng ký ức tử vong thành video, đây là link cho các cậu [link], à phải rồi, tôi thấy không phục nên đã lấy thẻ điểm mua bản ghi qua ải của đại boss: Sau khi xem xong tôi cảm thấy mình không thích hợp để chơi trò chơi này (icon hoài nghi nhân sinh jpg)

Lầu 6: Chết 60 lần và bản ghi qua ải của đại boss! Chủ nhà là đại gia nha! Nhanh cho tôi xem một xí đi!

* * *

Chủ nhà làm đoạn video hiển nhiên rất hiểu quan điểm của mọi người, lúc đầu tua nhanh đoạn cái chết của mình, cuối cùng đến đoạn qua ải của đại boss thì để tốc độ bình thường.

Họ xem cô gái trong video thu thập tất cả manh mối của trò chơi, sau đó bày mưu tính kế với NPC, và cuối cùng nói đáp án trò chơi cho những người chơi còn lại, toàn bộ quá trình gọn gàng và hiệu quả, như mây trôi nước chảy vậy.

[Lầu 366: Mẹ kiếp! Tôi cũng từng chơi nhân vật này của đại boss! Nhưng tôi không có thời gian và không dám đến phòng làm việc của Viện trưởng! Tôi cũng không dám quay lại lấy gấu bông, cuối cùng tôi thành thật được nhận nuôi, khoảng ngày thứ ba, tôi uống nước quản gia đưa cho (tôi đoán là thuốc ngủ hay gì đó), sau đó thì trò chơi kết thúc (chết rồi). ]

[Lầu 367: Nhân vật tôi chơi là một cậu bé, tôi cũng tìm được manh mối, dưới gối có thẻ nhớ, ảnh chụp và số điện thoại, kết quả là chưa tìm được điện thoại trong cô nhi viện, thì ngày hôm sau tôi đã được nhận nuôi, ngày thứ ba cũng giống như lầu trên.]

[Lầu 368: Tôi chết ngay ngày đầu tiên.. Lúc tôi đang tìm manh mối thì bị phát hiện, sau đó Viện trưởng sờ đầu tôi và siết cổ tôi (Con mẹ nó - +% -% * # /) ]

* * *

Rất nhiều người chơi đã kết thúc ngay ngày đầu tiên sau khi được nhận nuôi, họ bị nhốt trong một căn phòng bí mật và không làm gì được cả, cuối cùng chết bởi cốc nước do người quản gia mang đến.

Bé gái trong video đã dùng dây điện phía sau bóng đèn tạo ra tia lửa đốt nhà, sau đó nhân lúc hỗn loạn gọi điện thoại cầu cứu, cuối cùng được đổi sang căn phòng có cửa sổ để thực hiện kế hoạch trốn thoát.. Loạt thao tác tao nhã này người bình thường không thể nghĩ ra được!

[Lầu 1069: Cuối cùng tôi cũng biết đại boss vì sao là đại boss rồi.]

[Lầu 1070: Chào mừng bạn đến xem người mới trong bộ dạng đại boss đáng yêu nhưng đều là hệ quái vật.]

[Lầu 1971: Chỉ có tôi là để ý đến tại sao đại boss đến bệnh viện? Rõ ràng có thể có những lựa chọn khác tốt hơn, chẳng hạn như trốn ở nơi khác để bọn họ không thể tìm thấy.]

[Lầu 1972: Tôi xem hai lần rồi mới hiểu cách làm của đại boss, trái tim là cung cấp cho con gái của vị tiên sinh kia, không cho ăn có nghĩa là họ cần rất gấp, chậm nhất là ngày hôm sau, thỏa thuận phẫu thuật khi nhận nuôi chắc là đã ký xong, chỉ cần ký tên, dù đại boss có đi đâu, cuối cùng cũng bị bắt về, rồi bị người ta dùng nhiều lý do đưa lên bàn mổ, chỉ có người thân của cô ấy cung cấp bằng chứng về mối quan hệ người thân của mình, các thỏa thuận nhận con nuôi sẽ vô hiệu, thỏa thuận hiến tạng do người nhận nuôi ký cũng vô hiệu.]

[Lầu 1973: Tôi không hiểu lắm, nhưng tôi xem đại boss công bố sự thật mà nhiệt huyết dâng trào! Cứ tưởng rằng sau lưng liên lụy quá nhiều chân tướng sẽ bị che giấu, kết quả đại boss cư nhiên dùng điện thoại di động hack luôn cả mạng! Trâu bò!]

[Lầu 1974: Mặc dù những kẻ ác đã bị bắt và cô nhi viện bị phá hủy, cậu không thấy dòng chữ ở góc dưới bên phải sau khi kết thúc sao? ]

[Lầu 1975: Mẹ kiếp! Câu chuyện dựa trên sự kiện có thật! Tổ kế hoạch, các người thật trâu bò!]

* * *

"Người bạn nhỏ, sao cháu ở trên xe của chú?" Người đàn ông tự hỏi một lúc rồi đột nhiên nhớ đến tin tức mà anh ta đã nghe được khi trò chuyện với người trong ngôi nhà đó.

"Cháu là cô gái nhỏ được gia đình đó nhận nuôi đúng không? Chú đưa cháu trở lại nhé?"

Việt Nẫm nghe giọng điệu của người đàn ông, bàn tay nắm mảnh sứ vỡ càng thêm chặt, "Tôi không đùa, tôi bảo chú đến bệnh viện."

"Cháu đến bệnh viện làm gì, úi da.."

"Đừng nhúc nhích, nếu lỡ tôi trượt tay thì làm sao?"

Người đàn ông vươn tay định lấy mảnh sứ vỡ trên tay Việt Nẫm, nhưng bị Việt Nẫm rạch vào cổ, trên cổ anh ta xuất hiện một vết máu, thấy thế người đàn ông không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

"Chú có biết không? Nếu tôi đâm sâu thêm một phân nữa, động mạch cảnh của chú sẽ hoàn toàn bị cắt đứt." Lời nói của Việt Nẫm kết hợp với vẻ mặt u ám của cô, người đàn ông không dám nói thêm gì nữa, thành thật lái xe đến bệnh viện.

Trên đường đến bệnh viện, Việt Nẫm giật lấy điện thoại di động của người đàn ông và gọi cho "Cửu Cửu" kể rõ hơn sự việc.

"Ý cháu là.." người đàn ông ngạc nhiên thốt lên, "Họ muốn trái tim của cháu ư? Làm sao có thể! Họ muốn trái tim của cháu để làm gì?" Nội tạng của đứa trẻ chưa phát triển đầy đủ, lấy nó bán cũng vô ích!

"Chú cung cấp rau củ cho bọn họ lâu như vậy chẳng lẽ không biết tiểu thư nhà hắn bị bệnh tim sao?" Sau khi suy nghĩ, Việt Nẫm nói thêm, "Cùng tuổi với tôi, cùng nhóm máu, tỷ lệ phù hợp 80%."

"..."

Việt Nẫm đã lấy mảnh sứ vỡ xuống từ lâu, cô dùng điện thoại di động của người đàn ông thử kết nối vào mạng nội bộ của cảnh sát như ở thế giới trước, kết quả là cô phát hiện hai thế giới thông suốt, có thể sử dụng mạng nội bộ của cảnh sát!

Sau khi cắm thẻ nhớ vào điện thoại di động và hack mạng nội bộ của cảnh sát, Việt Nẫm tải lên tất cả bằng chứng.

Người đàn ông nhìn lướt qua, tình cờ nhìn thấy những bức ảnh và một đống chữ chi chít trong thẻ nhớ.

"Đây là cái gì?"

"Những đứa trẻ đã chết và nội tạng được hiến tặng của chúng."

Người đàn ông im lặng, một lúc sau, anh ta tăng tốc độ xe.

"Chú giúp các cháu."

Địa ngục vắng vẻ, ma quỷ ở trần gian.

Việt Nẫm sau khi tìm được "Cửu Cửu" của mình thì bất tỉnh, không biết qua bao lâu, khi cô tỉnh lại cô biết rằng mình đã luân hồi, lần này cô luân hồi sang một thế giới mới.

* * *

Việt Nẫm vừa mở mắt chưa kịp quan sát hoàn cảnh xung quanh, thì cổ bị ai đó bóp chặt, sau đó trời đất quay cuồng, ánh mắt mờ đi.

"Khụ khụ.. ùng ục ùng ục!"

Dòng nước lạnh như băng tràn qua đỉnh đầu, Việt Nẫm há miệng theo bản năng muốn kêu cứu, nhưng vừa há miệng thì nước tràn vào, mấy lần đều bị sặc.

!

Lần này là tình huống gì? Ai đó đang cố dìm chết cô ư?

Mưu sát?

"Thế nào? Dám cắn tao! Giả vờ trinh tiết liệt nữ gì hả?"

"Nhà chúng tao nuôi mày lâu như vậy, tao chỉ thu chút lợi thôi, mày dám cắn tao hả? Con khốn!"

"Cắn tao! Xem mày còn dám cắn tao nữa không!"

"Trì Tử, cẩn thận đừng gϊếŧ nó, lát nữa nó còn phải nấu bữa tối cho chúng ta nữa!"

Lượng tin tức quá lớn nhưng Việt Nẫm không có thời gian để sắp xếp lại suy nghĩ, việc thiếu oxy khiến Việt Nẫm cảm thấy phổi như sắp nổ tung, cảm giác bỏng rát do ngạt thở khiến cô bùng lên bản năng muốn sống.

Cô không biết mình bị sặc bao nhiêu nước, cũng không biết đã qua bao lâu, động tác giãy dụa của Việt Nẫm càng ngày càng nhỏ, người bóp cổ cô mới buông lỏng tay.

"Hừ! Khụ khụ khụ khụ.." Việt Nẫm chớp lấy cơ hội, lập tức bò ra khỏi hồ, sau khi phun ra hết nước trong cổ họng, đầu óc cũng bắt đầu hoạt động, ký ức bắt đầu ghi lại.

"Mày biết sai chưa?" Người đàn ông vừa mới bóp cổ Việt Nẫm dùng chân đá vào người cô, sắc bén nói: "Cmm chứ trinh tiết liệt nữ!"

Hắn sờ lên cổ, thấy máu trên tay càng thêm phẫn hận, như muốn trút giận hắn đạp thêm một cước vào Việt Nẫm đang co ro trong góc.

Gạch tráng men, đường ống nước, bồn rửa rò rỉ, đồ dùng vệ sinh cá nhân, bồn cầu.

Đây là nhà vệ sinh ư?

Nơi cô vừa bị dìm nước là bồn rửa mặt trong nhà vệ sinh, Việt Nẫm nhìn lên người đàn ông muốn dìm cô chết đuối, trên cổ hắn có một dấu răng đang chảy máu, váy trắng mặc trên người có vài vết rách..

Cưỡиɠ ɧϊếp bất thành?

"Đừng hòng chơi trò giả chết với tao! Dọn dẹp sạch sẽ chỗ này rồi đi làm bữa tối đi!"

Nhìn thấy Việt Nẫm cúi đầu im lặng, người đàn ông hừ lạnh một tiếng, hét lên với người ở bên ngoài: "Mẹ, tìm cho con thứ gì để băng bó, con khốn này cắn thật tàn nhẫn."

"Bảo mày tìm người sạch sẽ hơn, mày không thấy nó bẩn à!"

"Tắt đèn rồi thì không phải ai cũng như nhau hay sao? Nó ăn ở nhà của chúng ta, con không thu chút lợi thì thiệt thòi lắm."

* * *

Việt Nẫm chưa từng bình tĩnh như vậy, cô nhìn hai người ngồi ở sô pha ngoài cửa, ánh mắt càng ngày càng lạnh lẽo.

Nấu cơm?

Được thôi, ăn thuốc chuột không?

Không giống như hai thế giới trước, lần này có một cái gì đó tương tự như giao diện trò chơi xuất hiện trong tầm nhìn của Việt Nẫm, ở góc trên bên trái có bốn chữ được viết bằng màu đỏ in đậm "Ai gϊếŧ ai", giống như tiêu đề, các phím ở những nơi khác đều là màu xám, bao gồm cả phím thoát ở góc dưới bên phải.

Kỳ lạ thật.. đây là cái gì?

Bỗng nhiên Việt Nẫm nhớ tới người chơi, chẳng lẽ đây chính là thế giới trò chơi trong mắt người chơi?

Hiện tại cô có được những thứ này, chẳng lẽ cô là người chơi ư?

Nhưng cô không phải người chơi! Cô không có ký ức gì về đời thực, ngoài kiếp luân hồi vô tận, ký ức ban đầu của cô chỉ là "Tường Vi Trắng".

Cô ngập ngừng nhấp vào chữ màu đỏ, phía dưới tiêu đề "Ai gϊếŧ ai" xuất hiện một đoạn chữ.

[Cửa ải cá nhân của tân thủ - Ai gϊếŧ ai]

[Yêu cầu qua ải 1 - thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn.]

[Yêu cầu qua ải 2 – tìm ra quỷ.]

Thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn?

Hiện tại cô cảm thấy tình thế khó khăn nhất mà cô phải đối mặt là làm sao xử lý hai kẻ bên ngoài mà không để lại dấu vết gì, thông qua những gì bọn họ nói với nhau và quyển nhật ký trong phòng Việt Nẫm, đại khái cô đã hiểu rõ hoàn cảnh của mình.

Cha của "mình" sau khi tái hôn không lâu thì qua đời, mẹ kế và anh kế nhận nuôi mình, sau nhiều năm người anh kế lại đối với "mình" như hổ rình mồi, cuối cùng hôm nay không nhịn được nữa liền ra tay..

Việt Nẫm nhíu chặt mày, lúc này cô đang nghiêm túc suy nghĩ về một vấn đề.

Trước tiên bỏ yêu cầu qua ải thứ 2 sang một bên, yêu cầu qua ải số một là thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn có cho phép cô gϊếŧ người hay không?

--- Follow và donate cho Haru để truyện được ra nhanh hơn nha-----