Dị Thế Võ Thần Toàn Năng

Chương 58: Chuyện gì đến cũng phải đến

Không gian xung quanh hai người càng thêm yên tĩnh đến mức đáng sợ. Ngọa Bách Sênh vừa muốn cử động đôi chút, khuỷu tay vô tình va phải thứ gì đó mềm mại, nảy nở. Lam Nha giật thót, đẩy lưng cách xa anh ra một chút, cố gắng vùi mặt vào trong chăn để che giấu đi cảm xúc ngượng ngùng lúc này.

- Cái… cái gì mềm vậy?

Ngọa Bách Sênh tò mò cất giọng hỏi. Anh còn nghĩ Lam Nha đang ôm bông mềm trong lòng đó chứ.

Không thấy Lam Nha đáp, Ngọa Bách Sênh cũng lờ đi. Anh thở phù phù, cố gắng điều chỉnh hô hấp cho đều hơn. Thế nhưng, nhiệt độ mỗi lúc một tăng, nhất là khi nằm bên người đẹp như thế này, du͙© vọиɠ trong lòng cứ thế tăng lên nhanh chóng.

Quái lạ, anh từng tiếp xúc với phụ nữ không ít thì nhiều, lại còn làm chồng hờ của Lâm Khiết hai năm trời, thế mà một chút ham muốn nhỏ nhoi cũng không hề có.

Vậy mà khi tiếp xúc với Lam Nha, Ngọa Bách Sênh lại nảy sinh thứ cảm giác khó chịu chết tiệt kia.

- Lam Nha!

Nghe tiếng anh gọi, Lam Nha bối rối đáp:

- Hửm? Gì thế?

- Đưa tay đây!

Ngọa Bách Sênh mắt vẫn nhìn lên trần nhà, dứt khoát yêu cầu. Dù Lam Nha cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn nghe theo anh, đưa tay về phía Ngọa Bách Sênh. Ngay khi bàn tay anh tóm được tay mềm của cô, Ngọa Bách Sênh liền đặt lên trên ngực trần của mình. Lam Nha giật thót, muốn thu tay lại nhưng bị Ngọa Bách Sênh giữ chặt.

- Anh làm cái gì thế?

Nghe cô hỏi, Ngọa Bách Sênh thờ ơ đáp gọn lỏn:

- Giúp cô truyền độc sang người tôi!

Dứt lời, Ngọa Bách Sênh dùng lực kéo mạnh Lam Nha lại gần với mình, sau đó bò dậy, trèo lên nằm trên người cô. Hành động bất ngờ này của anh khiến Lam Nha nhất thời chết sững. Cô há hốc miệng nhìn Ngọa Bách Sênh không chớp mắt. Mới vừa xong anh còn ngại ngùng như thế, vậy mà giờ đây lại bạo dạn hẳn lên.

Đôi mắt sắc bén của Ngọa Bách Sênh vẫn nhìn chằm chằm xuống dưới cơ thể nõn nà của Lam Nha. Cuối cùng, anh quyết định phó mặc tất cả, thuận theo nhu cầu sinh lý tự nhiên vậy.

Ngọa Bách Sênh cúi xuống, nhẹ nhàng đặt lên môi Lam Nha một nụ hôn. Khi môi ẩm chạm nhau, trái tim Ngọa Bách Sênh như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực. Đôi môi của đối phương rất mềm và non mịn, làm anh càng hôn càng thêm thích thú, bắt đầu đẩy lưỡi vào bên trong khoang miệng ẩm ướt kia.

Hai bàn tay nhỏ bé của Lam Nha yếu ớt đặt lên trên vòm ngực rắn chắc của anh. Ngọa Bách Sênh có thể dễ dàng nhận ra, cô gái nhỏ phía dưới đang run lên bần bật.

- Đã từng hôn rồi mà sao cô vẫn sợ?

Ngọa Bách Sênh thủ thỉ cười trêu chọc, đoạn lại cúi xuống tiếp tục tiến hành hôn sâu. Đầu lưỡi ướŧ áŧ bắt đầu luồn lách vào trong, nhấn nhá, đùa bỡn với Lam Nha.

Lam Nha bị anh hôn đến mềm nhũn, không phản kháng mà cứ thế thuận theo mọi chỉ dẫn của người đàn ông tuấn mỹ phía trên.

Bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng chạm lên phần ngực của Lam Nha, sau đó lần tìm cúc áo, từ từ tháo dần ra. Ngọa Bách Sênh thở mỗi lúc một gấp, phía dưới đã sớm trướng lên vô cùng khó chịu.

“Thằng nhóc hư đốn!”

Anh chửi thầm trong đầu. Lần đầu tiên biết thế nào là cảm giác gần gũi với thiếu nữ, Ngọa Bách Sênh càng thêm lo lắng xen lẫn hồi hộp.

Áo ngủ của Lam Nha nhanh chóng bị cởi ra, khuôn ngực cao vυ't lấp ló ẩn hiện trong chiếc áσ ɭóŧ màu kem quyến rũ. Nụ hôn của Ngọa Bách Sênh thật nóng bỏng, hôn tới đâu, cơ thể Lam Nha lại run lên tới đó.

Anh di chuyển môi xuống ngần cổ trắng nõn, há miệng mυ'ŧ lấy, vô thức làm đau Lam Nha.

- Á đau!

Cô nhăn mặt kêu lên.

Điều này càng khiến Ngọa Bách Sênh trở nên thích thú. Anh cứ thế ôm Lam Nha mà gặm nhấm phần cổ, dùng lưỡi quét dọc xuống rãnh ngực yêu kiều phía dưới.

- Đừng! Tôi… tôi sợ!

Lam Nha vô thức kêu lên, đẩy mạnh Ngọa Bách Sênh ra. Cô ngồi dậy, dùng tay kéo lại áo ngủ, che đi phần ngực lấp ló ẩn hiện, hai má đã đỏ như trái cà chua chín.

- Thế cô chọn chết à?

Ngọa Bách Sênh cũng không ép buộc, vuốt vuốt lại mái tóc bồng, nghiêng đầu nhìn Lam Nha bằng một nửa con mắt.

Nhìn thấy cô ngồi ủ rũ, cắn chặt môi, có lẽ đang đấu tranh tư tưởng rất nhiều, Ngọa Bách Sênh chỉ cười nhạt chờ đợi. Mất khoảng mười lăm phút sau, Lam Nha thở dài, tự động cởϊ áσ, ném sang một bên. Sau đó, cô vòng tay tháo chốt áo ngực, để lộ phần ngực đẫy đà, cao vυ't trắng như tuyết ngâm.

Hình ảnh cô gái xinh đẹp kiều diễm đang ngồi trên giường cùng anh, dùng hai tay thon nhỏ che chắn khuôn ngực cao vυ't, nhất thời trở nên vô cùng tuyệt mỹ, làm lu mờ hai mắt Ngọa Bách Sênh.

Anh vòng tay kéo Lam Nha nằm trở lại giường, tóm lấy hai bàn tay nhỏ nhắn, gom lên trên đỉnh đầu của cô. Lam Nha mím môi, để ngực trần phơi bày trước mắt một người đàn ông, vừa ngượng, vừa xấu hổ cháy mặt.

Ngọa Bách Sênh không chần chờ nữa, lập tức cúi đầu xuống, há miệng ngoạm lấy một bên bầu ngực căng tròn mà liếʍ láp, tay còn lại điên cuồng xoa bóp, miết nhẹ viên ngọc hồng sớm đã vươn thẳng.

Mùi vị da thịt của cô rất thơm. Lam Nha thở hổn hển, hai bàn tay bấu chặt lên ga giường, cảm thấy ngực mình liên tục bị anh dày vò khó chịu.

- Ưm! Aaa!

Tiếng rêи ɾỉ của Lam Nha khi bị đầu lưỡi anh trêu ghẹo trên hai viên ngọc hồng hào càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ Ngọa Bách Sênh. Anh liên tục di chuyển từ bên này sang bên kia, hôn dần xuống eo và phần rốn tròn nhỏ.

- Chuyện gì đến cũng phải đến! Cô hãy chấp nhận sự thật đi!