"Cái lệnh bài này cũng là Triệu tổng quản bảo ta đưa cho ngươi đấy."
Thu Nguyệt nói xong, còn lắc lắc cái lệnh bài nhỏ làm bằng đồng kia.
Tiểu cung nữ thuận theo nhìn sang, bị thần sắc có chút đắc ý của nàng làm cho vui vẻ. Lạc Thù nghiêm túc gật đầu, ngang nhiên xông qua ôm Thu Nguyệt, cười cười, phụ họa nàng nói: "Triệu tổng quản thật là người tốt."
Đợi ăn mặc thỏa đáng, Lạc Thù liền đi theo Thu Nguyệt cùng tới Thái Y Thự.
Nàng là lần đầu tiên, khó tránh khỏi hết nhìn đông tới nhìn tây đánh giá. Lọt vào trong tầm mắt là một đình viện rất lớn, còn trồng mấy ruộng thảo dược, có một nam tử thân hình thon dài đưa lưng về phía các nàng đang dốc lòng tưới nước.
Nghe thấy động tĩnh, người nọ xoay người lại, mặc trang phục thái y màu trắng hoa văn lưỡi liềm, vẫy tay với hai người.
"Hai vị, đến mời bắt mạch cho chủ tử sao?" Thái y trẻ tuổi thoáng nhìn lệnh bài trong tay Thu Nguyệt.
Thu Nguyệt lắc đầu, đơn giản nói tình huống một lần, lại đẩy Lạc Thù ra: "Ta là Đại cung nữ Hàm Dương Cung, được Triệu tổng quản đưa lệnh bài, thỉnh cầu thái y xem bệnh cho nàng."
Thái y trẻ tuổi gật gật đầu, không nói nhiều hơn nữa, làm dấu tay mời vào bên trong, sau khi bắt mạch cho Lạc Thù, chỉ nói là không có gì đáng ngại, gặp lạnh, nhưng hôm qua đổ một thân mồ hôi đã tốt hơn nhiều, kê hai đơn thuốc bồi bổ uống hai ngày thì tốt rồi.
Đợi hai người cầm theo thuốc trên đường hồi cung, Thu Nguyệt còn có chút tiếc nuối, nói với Lạc Thù: "Người nọ tháng trước mới từ tiểu y đồ thăng lên thành thái y đấy, không nghĩ tới cơ hội tốt khó có được một lần, đυ.ng phải hắn phụ trách."
"Không có chuyện gì đâu Thu Nguyệt tỷ tỷ, ta cảm thấy được y thuật hắn không tồi đâu." Tiểu cung nữ cười tủm tỉm nói.
"Chỉ là ta nhìn ngươi hôm nay tinh thần xác thực đã tốt hơn nhiều." Thu Nguyệt gật gật đầu, sờ soạng cái trán Lạc Thù, lại dặn dò nàng, "Chỉ là cung nữ một tháng có hai lần nghỉ, ta giúp ngươi chuyển thành hai ngày này, đợi ngươi khỏe rồi, sẽ phải tới Kỳ Lân Điện làm việc, cũng đừng quên, cẩn thận Thiếu Đế trách tội." -
Hai ngày này là nhẹ nhõm nhất.
Ngày nghỉ của tiểu cung nữ, ban ngày ngủ một giấc, tỉnh lại nói chuyện phiếm cùng Thu Nguyệt, thời gian dài, cũng bắt đầu quen biết với các cung nữ khác trong Hàm Dương Cung.
Hai ngày đã trôi qua rất nhanh, Lạc Thù lại đi làm, sớm đã có người lẩm bẩm hôm nay là ngày Nội Vụ Phủ phát lương tháng, làm cho Lạc Thù từ buổi sáng đã trông mong chờ đợi.
Nàng tính toán trong lòng, làm cung nữ trong Kỳ Lân Điện là chuyện tốt, tiền lương hàng tháng đương nhiên không thấp.
Cũng không biết cung nữ thông phòng có tiền lương hàng tháng hay không, trong trí nhớ nguyên thân Thái hậu cũng không cho ba người các nàng cái gì, nhưng mỗi lần tiếp ba người các nàng đều thưởng chút các loại châu báu.
Trong cái hòm nhỏ của Lạc Thù đã cất giấu mấy cây trâm vàng, lấy ra mang quá mức chói mắt, đành phải cất ở đáy hòm.
Mãi cho đến buổi chiều, nội vụ phủ mới đưa bạc tới. Đợi cung nữ thái giám Hàm Dương Cung lên một lượt xếp thành hàng, đại thái giám Triệu Đồng ở phía trước đọc tên từng người, tiểu đồ đệ một bên tìm túi tiền nhỏ tương ứng giao cho bọn họ, có cái túi trống trống, có đã biết không có nhiều bạc.
Đến phiên Lạc Thù, được một túi tiền nặng trịch, tiểu cung nữ kinh ngạc một cái, lại nhét nhanh vào trong tay áo, không còn tâm tư trò chuyện linh tinh với người ngoài, bị kích động chạy về địa bàn của mình, giật túi tiền ra, dốc toàn bộ tiền bên lên trên giường.
Một ít đĩnh kim, một ít đao tệ.
Nàng cũng không biết cụ thể có bao nhiêu, cổ đại tính như thế nào Lạc Thù vẫn không biết, chỉ là so sánh với túi tiền của người khác, nàng cũng biết đây coi như là nhiều rồi.
Tiểu cung nữ coi như bảo bối đếm một lần lại một lần, lại sờ sờ vàng, nhớ tới cảnh cắn thử một cái trong phim truyền hình mà vui cười hớn hở.
"Mấy lượng tiền lương, vui vẻ như vậy." Thiếu niên thân hình cao lớn ôm cánh tay tựa ở bên cạnh cửa điện nhìn trong chốc lát, đột nhiên mở miệng.