Xuyên Thành Tiểu Cung Nữ Của Thiếu Niên Tần Thủy Hoàng

Chương 12: Cô biết!

Thiếu Đế phân phó xong, phối hợp đi đến bên trong tẩm điện, tiện tay kéo kiếm đưa về trong vỏ, động tác nước chảy mây trôi.

Tiểu cung nữ bị kinh sợ, thoáng cái thận trọng hơn rất nhiều. Nàng thấp giọng đồng ý, muốn theo lệ cũ tắt hai ngọn nến gần giường nhất, lại bị âm thanh nhàn nhạt của Doanh Chính ngăn lại.

"Đêm nay không cần tắt nến."

Tay Lạc Thù nâng lên lại buông, nhìn quanh một vòng, trong điện chẳng biết lúc nào sớm cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ, những cung nữ thái giám chờ lệnh kia tựa hồ từ lúc Doanh Chính về cung lúc đã bị đại thái giám Triệu Đồng đuổi ra ngoài.

Sau lưng Thiếu Đế lại mở miệng: "Tới đây."

Tiểu cung nữ bình ổn lại cảm xúc, đến ngồi xuống bên người của Doanh Chính.

Nàng suy nghĩ một chút, mới đỏ mặt nói: "Vương thượng, lần trước nô tỳ dạy người phương thức hoan hảo, kế tiếp, nô tỳ nên dạy người nhận thức các loại tư thế nam nữ giao hoan rồi."

Thiếu Đế cúi đầu nhìn nàng, trên đầu vai của nàng chẳng biết lúc nào nổi lên một vết đỏ nhàn nhạt, trên da thịt trắng nõn lộ ra chút chướng mắt.

Doanh Chính đưa tay, ngón tay có một chút thô ráp bởi vì luyện kiếm cầm chặt đầu vai nàng, lòng bàn tay nóng rực dán vào nàng.

Lạc Thù dừng một chút, cũng không biết hắn có đang nghe hay không, vẫn nói tiếp: "Lúc nam nữ ân ái, tư thế khác nhau có thể trợ hứng đấy. . ."

Tay để trên đầu vai nàng xoa nhẹ vài cái, bắt đầu thuận theo đi đến bên trong vuốt ve xương quai xanh tinh xảo hơi hơi nhô lên của tiểu cung nữ.

Lại bị hắn cắt ngang một lần.

Tiếng hít thở của thiếu niên bên người càng nặng, tiểu cung nữ cũng bắt đầu nói năng ấp úng, nàng đã quên mình nói đến đâu, chỉ nghe được thanh âm trầm khàn của Thiếu Đế cơ hồ là dán bên tai của nàng vang lên:

"Những tư thế kia vừa rồi cô đều thấy được thê tranh vẽ của ngươi."

"Rất thú vị."

Tay Doanh Chính phủ lên chiếm hữu eo nàng, tay của hắn rất lớn, eo Lạc Thù rất nhỏ, một bàn tay gần như cầm hơn phân nửa.

Hắn tới gần, tay chỉ là hơi vừa dùng lực, đã thoải mái xách ôm cả người tiểu cung nữ đến ngồi ở trên đùi.

"Vừa rồi vội vàng quét qua, cô trông thấy có bên cạnh tư thế tập trung một nhóm chữ nhỏ?" Doanh Chính đột nhiên hỏi nàng, động tác trên tay thuận theo eo của nàng cầm chặt đôi vυ' mềm mại, xoa nắn trong lòng bàn tay.

Lạc Thù đỏ mặt, tận lực làm cho mình xem nhẹ động tác của hắn, nàng cẩn thận suy nghĩ một chút, trả lời có chút do dự.

"A..., phải. Cái tư thế kia có thể trợ chửa, có thể làm cho vương thất khai chi tán diệp tốt hơn. Ma ma dạy dỗ đã từng nói qua, đó là tư thế mà vương thượng với hậu phi mới có thể dùng, chỉ cần để cho vương thượng người biết được một cái là được rồi."

Thiếu Đế gật gật đầu, nở nụ cười. Hắn vỗ vỗ bờ mông Lạc Thù, chỉ chỉ giường, lệnh cho nàng: "Đi tìm một chỗ quỳ cho tốt."

Trí nhớ của hắn rất tốt, đã gặp qua là không quên được. Đương nhiên cũng nhớ kỹ cái tư thế dễ dàng thụ thai kia là cái gì.

Doanh Chính sai sử Lạc Thù dọn xong tư thế, bản thân cởϊ qυầи áo quay người thấy tiểu cung nữ tuy rằng nghe lời, nhưng vẻ mặt còn mờ mịt, hơi có chút không thả lỏng, trên mông trắng nõn còn có dấu tay vừa rồi hắn lưu lại, thật đúng tựa như đậu hũ đυ.ng không được.

Hắn hừ cười một tiếng, côn ŧᏂịŧ dưới thân đã sớm nhô lên cao, dùng sức chọc xuống mông nàng, hắn cứng rắn giống như sắt, lực lớn đánh thẳng tiểu cung nữ dúi mình về phía trước.

Tiểu cung nữ á một tiếng, hiểu được ý của hắn, hốt hoảng muốn khuyên hắn: "Vương thượng, đêm nay nô tỳ không phải dạy cái tư thế này, cái này là. . ."

"Cô biết rõ." Doanh Chính không vui cắt ngang nàng, hắn đều tên đã trên dây rồi, tiểu cung nữ vụng về này vẫn còn ý đồ làm theo trình tự trên tranh lụa với hắn.

Hơi thở thiếu niên ồ ồ, bàn tay to bóp thịt mông mềm mẩy của nàng, tuốt côn ŧᏂịŧ vài cái, đỡ khe đít nàng chọc thẳng về phía trước, đợi đến lúc qυყ đầυ đυ.ng phải tiểu huyệt mật dịch bốn phía, hơi thở nặng nề nhắm ngay đến bên trong đυ.ng thẳng đi vào.