3 ngày sau, Phạm Hương chân chính đi làm trở lại, vào công ti còn có thêm một cô trợ lí họ Trần xinh đẹp đi kế bên.
Bàn làm việc của trợ lí được Phạm Hương đặt trong phòng làm việc của tổng giám đốc, cũng không biết có ý gì nữa.
Tổng giám đốc làm việc hễ 10p lại ngó sang bàn của trợ lí 1 lần, rồi khi người ta dòm lại thì lại giả vờ quay mặt chỗ khác giả bộ như không có chuyện gì, bộ dạng vô cùng tức cười.
– Sao chị nhìn em hoài vậy ? – Lan Khuê cuối cùng chịu không nổi 10p bị ngó 1 lần nên lên tiếng.
– Thì…..coi…… coi em có lơ đãng công việc không !
Ơ, không biết là ai mới là người lơ đãng nha. Trong khi trợ lí xem tài liệu thì tổng giám đốc lại nhìn người ta như muốn ăn tươi nuốt sống. Lâu lâu không biết nghĩ tới chuyện gì mà mặt lại đỏ ửng lên.
Phạm Hương ngồi đó nhìn vợ mình ngây ngốc.
Em xinh quá, nét mặt chăm chú khi làm việc khác hẳn với nét mặt cún con ở nhà, cũng khác hẳn bộ dạng yêu nghiệt ở trên giường.
Bây giờ từ từ bỏ qua chuyện quá khứ, phải chấp nhận đó là tai nạn. 20 năm nay là tự bản thân mình dằn vặt mình, chứ Lan Khuê có biết gì đâu. Mình không được tính toán với một đứa trẻ năm đó chỉ mới 6 tuổi.
Ba nói đúng, tuy ông trời lấy đi cha mẹ ruột của Phạm Hương nhưng bù cho cô ông bà Phạm, họ yêu thương cô như con ruột, còn dám phàn nàn gì nữa.
Ba mẹ nơi chính suối, tha lỗi cho con. Mà chắc ba mẹ cũng muốn con trở thành một người tốt mà đúng không?
Sau này con sẽ sống bình yên với em ấy, chúng con sẽ có những đứa con thật xinh xắn. Chúng con sẽ có một cuộc sống trọn vẹn. Không thể để con của con sau này biết rằng papa nó chỉ muốn trả thù mami nó, mà không hề có chút yêu thương nào. Phạm Hương không muốn.
……..
Buổi chiều, xong giờ làm việc, Phạm Hương cầm túi xách rồi nhìn Lan Khuê thì thầm :
– Về thôi trợ lí Phạm !
– Ơ sao lại là trợ lí Phạm ?
– Em lấy chồng, không định mang họ chồng sao ? Hay muốn tôi gọi em một tiếng Phạm – Phu - Nhân…..? – Vừa nói cô vừa ghé sát mặt nàng hơn.
Lan Khuê đỏ mặt đứng dậy, vơ vội túi xách đi một mạch. Gì mà Phạm Phu Nhân chứ, nghe sến chết được, nhưng mà, cũng có chút thích thú.
Bước vào thang máy, đi xuống tầng trệt, thang máy lại dừng ở tầng 5, có một chàng trai bước vào.
– Phạm Tổng, chào. Đây là……? – Chàng trai nép vào bên trong, nhìn Phạm Hương rồi nhìn Lan Khuê.
– Chí Vỹ, ừm. Đây là trợ lí CỦA TÔI. Đây là Chí Vỹ, người mẫu mới cho công ti chúng ta……- Phạm Hương nói đến mấy chữ quan trọng còn cố tình nhấn mạnh.
Lan Khuê nhìn Chí Vỹ, cười nhẹ, gật đầu chào. Cái dạng vẻ e thẹn đó lọt vào mắt một người thì thấy vô cùng chướng mắt, cầu trời khấn phật cho thang máy xuống tầng trệt mau một chút.
Thang máy dừng hẳn, vì dừng đột ngột nên Lan Khuê có hơi giật mình, chao đảo, lập tức được Chí Vỹ đỡ lấy, tay anh ta đặt ở eo nàng.
– Em có sao không ? – Chí Vỹ bàn tay vẫn ôm eo nàng, tỏ vẻ ân cần.
– Đi thang máy không quen thì bắt đầu từ ngày mai đi thang bộ đi. Chướng mắt. – Phạm Hương nhìn chằm chằm hai người kia rồi đùng đùng đi ra khỏi đó.
Chí Vỹ buông nàng ra, Phạm Hương đó thật kì cục, mới mấy giây trước còn vui vẻ, vậy mà bây giờ lại vậy !
Lan Khuê bước ra ngoài, đến khi bình tĩnh lại, nàng mới thản thốt. Thề có Chúa Trời chứng giám, nàng đã thấy Phạm Hương ghen.
…………..
Nàng ngồi trong phòng đến tận gần nửa đêm, vẫn không thấy Phạm Hương trở về nhà. Khi nãy ba mẹ có hỏi, nàng chỉ bảo là cô đi tiếp đối tác. Gọi mười mấy cuộc cũng không nghe máy, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ?
– Mợ hai ơi……….- Từ dưới lầu, gia nhân réo nàng.
– Mợ đây. – Lan Khuê đi ra cửa, thấy một thân ảnh say mèm, liền đón lấy đem vào phòng.
Đặt cô xuống giường, đã bảo không được uống rượu, sao lại say xỉn như vậy rồi ? Rồi đau dạ dày thì khổ.
– Khuê…..tôi ghét em…..hận em………
– Hương,….chị………..
– Em còn ngu ngốc giả vờ không biết, tôi yêu em……tôi điên rồi khi phát hiện mình yêu em, phải, tôi ghen đó, tôi tự thấy bản thân mình thật điên rồ…….- Phạm Hương bất ngờ đè nàng dưới thân, úp cả khuôn mặt vào hõm cổ nàng.
-……… – lan Khuê như không tin vào tai mình, Hương, chị nói chị yêu em…..?
– Tôi điên rồi, điên rồi……..Lan Khuê…..hức…….không trả thù nữa, không hận nữa, tôi muốn……sống bình yên bên cạnh em…..Tôi đã muốn thù chết em, tại sao em lại kiên nhẫn yêu tôi ? Em ngốc lắm……Lan Khuê, tôi yêu em…..tôi không muốn thấy ai đυ.ng chạm vào em hết, tôi, ngày mai sẽ đi nói với cái tên……hức……tên Chí Vỹ đó, là……hức……TRÁNH XA VỢ TÔI RA. Em…..em không thèm để ý đến tôi, em để hắn ta ôm…… – Lèm bèm trong men rượu, Phạm Hương cọ cọ mũi vào hõm cổ nàng, giọng nói đứt quãng. Y như một đứa bé bị ức hϊếp.
– Mỗi lần nhìn thấy em, tôi lại nhớ đến ba mẹ tôi. Tôi biết đó chỉ là tai nạn, lúc đó em chỉ là một đứa con nít, nhưng tôi không thể ngăn mình hận emmmm. Cho đến khi em làm vợ tôi, em nhẹ nhàng, ngọt ngào, em biết tôi trả thù mà vẫn bên cạnh tôi……. Tôi nhận ra mình yêu em….. Yêu emmmm…….
Dứt lời, Phạm Hương cố rướn người dậy, đứng lên sàn, định đi sang phòng bên kia, có mấy giọt nước mắt tủi hờn, ơ là đang giận sao ?
Lan Khuê chạy đến ôm lấy cô từ đằng sau, hơi ấm từ bờ lưng lạnh lẽo của cô làm nàng cảm thấy vô cùng dễ chịu.
– Hương……em yêu chị. Em xin lỗi, không để hắn ta ôm nữa, yêu chị, cả đời chỉ yêu một mình chị thôi……hức……
Phạm Hương không nói không rằng quay lại, Lan Khuê còn đang bất ngờ thì cảm nhận quần áo mình đã bị lột trần từ bao giờ. Cả cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng đối diện với Phạm Hương.
Phạm Hương đẩy nàng dựa vào cánh cửa, áp môi mình vào môi nàng, tay cố định sau ót nàng, tay kia quấn lấy tấm eo mảnh khảnh của nàng.
Chiếc lưỡi của Phạm Hương nhanh chóng tìm ra chiếc lưỡi của nàng, quấn lại, mυ'ŧ máp đến khi cảm nhận sắc mặt nàng đã tím ngắt mới buông tha. Sau đó đặt khẽ môi lên nụ hoa trước bầu ngực của nàng, ngậm lấy, mυ'ŧ mạnh. Tay kia bóp mạnh bầu ngực, xoa nắn khiến nó liên tục biến dạng.
– Ưmmmmm, grmmmmmm.,……– Cả cơ thể Lan Khuê run rẩy.
Bú ʍúŧ chán chê hai bầu ngực. Phạm Hương quì xuống dưới, đặt một chân nàng lên bả vai mình.
– Aaa…..ưmmmmm…….– Lưng của Lan Khuê tựa vào cánh cửa, toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, một chân chống xuống đất, chân khác mềm nhũn khoác lên bả vai Phạm Hương. Phạm Hương tỉ mỉ nếm hương vị ngọt ngào ở giữa hai chân nàng.
– Ưm… Nơi đó… A…khó chịu,…..ưm…..Hương….. – Thân thể tê dại không ngừng, Lan Khuê cơ hồ muốn nhiều hơn thế.
Môi lưỡi của Phạm Hương bừa bãi hoạt động ở nơi xinh đẹp ướŧ áŧ của nàng, đầu lưỡi đưa vào trong hoa huyệt đẹp đẽ, nếm lấy nước tình chảy từ nơi bí mật, hàm răng cắn cắn nơi nhô cao giữa hai mép thịt, ngậm nó, lôi kéo.
– Ưm……ưm……..ahhhhhh…mmmmmm……. - Trong cơ thể trào lên dục tình, ngón chân Lan KHuê co quắp lại, thân thể cong lên đưa chỗ tư mật của mình vào môi của cô sâu hơn.
Tiếng Phạm Hương bú ʍúŧ từ chỗ kín của nàng truyền tới, xen lẫn tiếng nước chảy, cái loại thanh âm da^ʍ mỹ này làm cho người ta nghe được đều sẽ đỏ mặt.
– Hương…….. ưn…. mmm…..– Loại cảm giác này thực sự quá kịch liệt, nàng thét lên rêи ɾỉ, vội vàng đẩy Phạm Hương ra, muốn kéo Phạm Hương đứng dậy.
– Gọi tôi cái gì, hửm ? – Phạm Hương ngẩng đầu lên nhìn nàng, trên đôi môi cong rõ ràng có vệt nước sáng, ngón giữa nhẹ nhàng cắm vào trong cơ thể nàng, đưa đẩy không nhanh không chậm.
– Aaaa….. Chồng… à. - Lan Khuê nũng nịu hô lên, ánh mắt ướŧ áŧ, giọng nói mềm mại ngọt ngào, nghe vào lòng người cũng sẽ mềm đi.
– Ngoan. – Phạm Hương hài lòng nhếch miệng, đưa một ngón tay vào nữa để thăm dò, hai ngón tay đồng thời càn quấy cơ thể Lan mang theo những giọt nước. – Thưởng cho em.
Động tác ngón tay trở nên nhanh gấp, kɧoáı ©ảʍ cũng kéo dài tăng thêm gấp bội, khiến nàng cất tiếng rêи ɾỉ yêu kiều. Nàng run rẩy, hô hấp nặng nề, thời gian không tới một phút cơ thể đã gần tới cực hạn, lập tức xông lên cao triều. Một cỗ chất lỏng nồng đặc cuồn cuộn ra từ trong cơ thể Lan Khuê, toàn thân cô co rút, rất nhiều mồ hôi tiết ra, toàn thân nóng lên.
– Hôm nay sao nhanh vậy. Em thật nhạy cảm. – Phạm Hương rút ngón tay ra, tơ dịch sáng như bạc dính ở ngón giữa của cô, kéo thật dài, cô đưa ngón tay bỏ vào miệng mυ'ŧ hết.
Lan Khuê thở hổn hển, nhìn Phạm Hương, chờ đợi hơi thở đều lại, tại sao hôm nay lại mau chạm đến cực khoái như vậy ? Vì cô nói yêu mình sao ? Là vì đây là sự kết hợp thể xác mà có hiện diện của tình yêu sao ?
Lan Khuê thở dốc rồi chợt khuôn mặt xinh đẹp cười một tiếng, ngón tay trượt đến ngực Phạm Hương, vuốt ve cơ thịt rắn chắc, đầu ngón tay khẽ cào lên đầu ngực Phạm Hương, làm cả người cô cứng đờ.
Phạm Hương nhanh chóng bế nàng, đặt nàng xuống giường rồi đè nàng dưới thân, nhìn ngắm mỹ nhân, vuốt khẽ lên khuôn mặt đỏ hồng đó, cô mỉm cười. Vợ mình đẹp thật. Hôm nay say rượu cũng không bằng say tình.
Phạm Hương đưa tay dò phía dưới nàng, tách cánh hoa đang đóng chặt, hai ngón tay đùa giỡn giữa hai chân nàng, liền tìm đến nơi cửa động yếu ớt, dùng sức thẳng tắp đâm vào.
– A… – Thật sâu. Nàng nâng cơ thể lên, ngửa đầu lên, mái tóc đen nhánh xõa xuống vai, ngón tay dùng sức bấu chặt grap giường.
– Thả lỏng một chút, được không ? - Phạm Hương nhẹ nhàng lẩm bẩm ở bên tai nàng , một bàn tay đưa về phía trên , ôm trọn ngực nàng, mạnh mẽ xoa lấy bầu ngực nặng trĩu, trắng nõn vô cùng, cầm thật thích. Tay kia không ngừng ra vào nơi tư mật.
Kɧoáı ©ảʍ tê dại từ bộ ngực truyền tới, nơi non mềm của nàng chảy xuống đầy nước tình tràn qua ngón tay của Phạm Hương nhỏ xuống dưới.
Phạm Hương bất ngờ rút ra, hai cánh hoa còn chưa kịp đóng lại thì đã bị cô hung hăng đi vào, cắm thật sâu.
– Nhẹ… Nhẹ một chút…Hương……- Động tác của Phạm Hương quá mau, khiến nàng vừa đau vừa sung sướиɠ.
Thời điểm này, gặp giọng nói như vậy, làm sao có thể nhẹ được? Phạm Hương đâm vào rút ra, mỗi một cái đều cọ xát vào chỗ sâu nhất của nàng , nhắm vào mảnh thịt non nơi mềm mại nhất, đổi lấy hàng loạt tiếng rêи ɾỉ của Lan Khuê. Ngón tay của cô kẹp đầu ngực nàng , sau đó mạnh mẽ xoa nắn, vân vê, đến khi nàng kêu đau thì buông tay.
Không hề bận tâm đến lời nàng nữa, Phạm Hương hung hăng động, nước dịch của nàng theo động tác kịch liệt của cô , không ngừng chảy ra ngoài, rơi xuống grap giường, sau một hồi chảy xuống một bãi mật dịch lênh láng.
Nơi tư mật của nàng đỏ ao xinh đẹp, cánh hoa thịt non mềm mại c màu hồng phấn theo sự rút ra của Phạm Hương, mà khi cô đi vào lại bị che đi, cứ ra vào như vậy, cánh hoa đáng thương cứ theo đó mà đóng mở, từng tia dịch theo ngón tay của cô không ngừng trào ra làm nơi đó của Lan Khuê vô cùng trơn trượt, nhịp nhàng chìu theo hai ngón tay thon dài đang nằm trong cơ thể mình.
Loại cảnh tượng tràn đầy hơi thở dâʍ ɖu͙© này mỗi lần thấy sẽ khiến Phạm Hương kích động không thôi.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, kɧoáı ©ảʍ như vậy sẽ nhanh chóng khiến cho Lan Khuê lêи đỉиɦ. Co rút, mềm nhũn, nàng nằm úp sấp trên giường, thân thể mềm yếu vô lực.
Phạm Hương rút ngón tay ra từ cơ thể đang co rút của nàng , trên ngón tay dính đầy dịch sáng trong không ngừng rỏ xuống, sau đó đều bị cô nếm hết.
Nhẹ nhàng mặc lại quần áo, đi vào nhà tắm, vắt một cái khăn khô lau nơi tư mật cho nàng, đến khi nó đã sạch sẽ mới quay trở ra, chui lên giường.
PHạm Hương nhẹ nhàng ấn xuống một cái hôn ở môi Lan Khuê, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, đây là vợ của cô, duy nhất chỉ thuộc về một người là Phạm Hương mà thôi.
#Moon
Lạy chúa, xin hãy tha tội cho con…..
Ư ư, nóng quá, đi tắm đây……Ớ…….