Nuốt

Chương 10: Anh trai uống đi

Sữa của cô cuồn cuộn không ngừng, nhịn nhiều nhất được 4 tiếng, còn nhịn nữa sẽ chảy đầy ngực. Mang dụng cụ hút sữa đến trường học sử dụng lại quá đau, lúc hút sữa bị người ta nhìn thấy thì không có cách nào giải thích được, còn lãng phí, không bằng cho Từ Thiển Thăng hút ra, cũng có thể giảm bớt đau đớn của cậu.

Cuối cùng một lần sau giờ cơm trưa, trước tiên cô tắm rửa, Từ Thiển Thăng phải tự tay rửa sạch vυ' cô, quầng vυ' cùng kẽ hở đầṳ ѵú đều phải rửa sạch, hai luồng vυ' hương phun phun, làm khô tóc lại uống sữa, sau đó làm bài tập.

Cùng Từ Thiển Thăng ngủ, Bùi Thất không dám mặc quần áo.

Cậu có mấy lần phát bệnh ban đêm, cô ngủ quá say, cậu đau đến nỗi không có sức vén áo lên uống sữa, vẫn là cuối cùng giãy giụa đến quá kịch liệt, thanh âm cậu ngã xuống mặt đất mới khiến Bùi Thất giật mình tỉnh giấc, vội vàng cho cậu uống.

Chuyện này bọn họ cũng chưa dám nói với cha mẹ Từ Thiển Thăng, sợ bọn họ mắng Bùi Thất làm việc thiếu trách nhiệm.

Sau đó Bùi Thất liền không mặc quần áo nữa, tiện cho cậu hưởng dụng bất cứ lúc nào.

Khoảng thời gian ban đêm thường xuyên phát bệnh nhất kia, cậu thậm chí trực tiếp ngậm núʍ ѵú cô ngủ, có cảm giác đau liền hút mạnh. Cô ngủ rất say, rời giường phát hiện trước ngực tràn đầy nước miếng cùng vết sữa khô cạn, Từ Thiển Thăng nhíu mi nằm tại bên người, môi còn ngậm một nửa núʍ ѵú.

Ngày hôm qua tan học, bạn học hẹn Bùi Thất đi ra ngoài chơi. Trước kia vì cho cậu uống sữa, cô chưa bao giờ về muộn, tan học liền về nhà, càng sẽ không qua đêm ở bên ngoài. Từ Thiển Thăng đi đến đâu, cô phải theo tới đấy. Nhưng Bùi Thất cũng muốn có cuộc sống của riêng mình, chơi chung với bạn bè.

Cô chưa xin Từ Thiển Thăng nghỉ, nhất thời chơi đến quên hết tất cả, về nhà có chút muộn. Cha mẹ Từ Thiển Thăng tăng ca không ở nhà, bảo mẫu làm xong cơm liền rời đi, trong nhà thông thường chỉ có bọn họ.

Lúc cô chạy tới, cậu đã nhẫn nại đau đớn hồi lâu, ngã vào trên sô pha, mồ hôi đầy đầu.

"Cô còn biết trở về?" Từ Thiển Thăng đau thành như vậy, nghe thấy động tĩnh, căng ra mí mắt phát hiện là cô, yếu ớt mắng, "Tôi cho rằng cô đang chờ nhặt xác cho tôi."

Bùi Thất lại lo lắng lại áy náy, vội vàng kéo áo ra.

"Cút." Cậu lần đầu đối cô nói nặng lời, "Dù sao tôi bệnh chết cô liền tự do, muốn cùng ai đi ra ngoài thì đi, còn đỡ phải phiền."

Hai mắt Bùi Thất ngập nước mắt, "Không phải anh...... Không phải......"

Cô vội vàng nhét núʍ ѵú vào trong miệng cậu, cậu lại giận dỗi mà không hút. Bùi Thất nôn nóng vạn phần, không nghĩ sao cậu lại tự làm khổ mình như vậy, "Anh trai hút đi."

Cậu trực tiếp nhổ ra, cắn chặt răng cũng không muốn cô được như ý.

Bùi Thất không có biện pháp, mang tới dụng cụ hút sữa, nhịn đau đớn hút sữa tươi. Đau thế này cũng chỉ bằng một phần vạn nỗi đau của cậu, cô vắt được một chén nhỏ, cưỡng ép rót vào trong miệng cậu.

Cũng may cậu phát bệnh thân thể suy yếu, dù Bùi Thất sức yếu, cứ lặp lại vô số lần, cũng buộc cậu uống đủ lượng, dần dần dịu lại.

Đêm đó là lần đầu tiên Từ Thiển Thăng đưa lưng về phía Bùi Thất ngủ, cô không có biện pháp, từ sau ôm lấy cậu, ngực đè ở phía sau lưng cậu. Cậu tuy có cứng đờ, nhưng chỉ trầm mặc không nói.

Giữa trưa Từ Thiển Thăng vẫn không tìm Bùi Thất uống sữa, cô vẫn luôn lo lắng, buổi chiều liền nghe được cậu phât bệnh khi chơi bóng rổ, liền vội vàng chạy tới phòng y tế.