Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 5

Có vài vạn người đã đi vào? ? ? Có chuyện gì vậy?

"Bẩm báo đại nhân, chúng ta đã có 5000 người vào rồi." Một tên mập nở nụ cười, vội vàng nói.

"Cái gì cơ? 5000 người rồi mà còn lại nhiều như vậy sao? Ngươi chắc chắn chứ!" Người đàn ông trung niên gầy nhìn chằm chằm vào đối phương và hỏi.

Tên mập bị nhìn chằm chằm đến mức mồ hôi nhễ nhại nhưng vẫn khẳng định gật đầu nói: "Đại nhân, thật sự là 5000 người."

Người đàn ông trung niên gầy gò không nói gì nữa.

Ông ta tiến lên phía trước rồi ấn cánh tay của tên mập xuống, sau đó lần lượt chọn ngẫu nhiên vài người để ấn.

"Kỳ lạ thật, lần này sao có thể nhiều người đạt yêu cầu như vậy?" Ông ta tự lẩm bẩm.

Tất cả mọi người khi nghe vậy đã rất kinh ngạc.

Điều này có nghĩa đang chê số người chết còn quá ít sao? ?

Lâm Tiêu đang đứng ở giữa đám đông, khẽ cau mày.

Nếu có chuyện gì bất thường xảy ra thì nhất định phải có điểm kỳ lạ, không phải là do chính mình gây ra đó chứ.

Khi Lâm Tiêu đang luyện tập Dương Khí quyết bản sửa đổi hình như đã gây ra một số ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.

Cũng may, người đàn ông trung niên gầy gò không tiến hành kiểm tra từng người một. Sau khi kiểm tra vài người, ông ta phát lệnh bài thân phận cho người gác mộ và nói cho họ nghe công việc của người canh giữ mộ.

Lúc này Lâm Tiêu mới hiểu ra.

Công việc của người gác mộ rất đơn giản. Chính là trông nom mộ kiếm, lau chùi trường kiếm, dọn cỏ, v.v..

Nơi này được coi là cấm địa của Kiếm Ma tông, Phạm Thiên mộ kiếm.

Nơi bọn họ đang ở là ngoài phạm vi của Phạm Thiên mộ kiếm, chủ nhân của những mộ kiếm này đều là đệ tử đã chết của các thế hệ Kiếm Ma tông.

Còn bên trong Phạm Thiên mộ kiếm chôn ai thì những người này không nói.

Đó là không phải những thứ bọn họ có thể tiếp xúc.

Đương nhiên, Kiếm Ma tông không để họ làm việc không công.

Mỗi tháng sẽ được hai viên linh thạch hạ phẩm và được ra ngoài một lần.

Cái gì?

Khi ra ngoài mà nhân cơ hội chạy trốn sẽ là vi phạm quy tắc và sẽ bị Kiếm Ma tông truy sát.

Không ai lại lấy mạng sống của mình ra đùa cả.

Ngoài ra, Lâm Tiêu còn nhận được một tin. Nửa năm sau, sẽ có một cuộc kiểm tra ngoại môn.

Ngụy chủ quản cũng chính là người đàn ông trung niên gầy gò kia nở nụ cười kỳ quái với bọn họ: "Nếu như các ngươi có thể sống sót đến kiểm tra ngoại môn của nửa năm sau, các ngươi sẽ có cơ hội trở thành đệ tử ngoại môn chính thức của Kiếm Ma tông."

Điều này khiến mọi người vô cùng kích động.

Nếu có thể làm đệ tử ngoại môn, có quỷ mới muốn đây gác mộ.

Chỉ có Lâm Tiêu mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.

Tại sao lại nói sống đến nửa năm sau?

Lẽ nào việc trông nom mộ kiếm có gì đó nguy hiểm?

Hơn nữa lệnh bài của người gác mộ bòn họ còn có chức năng ghi lại số lần trông nom.

Mỗi lần trông nom, dọn dẹp một mộ kiếm thì trên lệnh bài sẽ hiển thị một con số.

Trong vòng một tháng, số lượng phải đạt đến mười lần mới được coi là đạt yêu cầu vậy là trung bình ba ngày một lần.

Ban đầu khi nghe quy tắc này mọi người đều vui mừng khôn xiết.

Ba ngày trông nom, dọn dẹp một mộ kiếm, công việc này thực sự đơn giản và dễ dàng như vậy sao?

Những nghi ngờ này, chỉ một giờ sau đã có câu trả lời.

Mọi người nhìn chằm chằm một người vô cùng phấn khởi đi dọn dẹp mộ kiếm.

Nhưng khi người này vừa chạm vào trường kiếm trên mộ kiếm thì ngay lập tức cơ thể hắn nổ tung. Cả người hóa thành tro tàn.

Mọi người đều vô cùng bàng hoàng.