Ngay đúng thời điểm ngày hè nóng nực, Ngô Tiểu Trụ phải tiếp tục việc học của mình nên trở lại học đường ở trấn trên.
Chiêu Nương vẫn sống trong căn nhà phụ nhỏ đó, mặc dù Ngô Minh Sơn cố ý bảo nàng chuyển về ngôi nhà phía đông rộng rãi, nhưng nàng vẫn từ chối.
“Nhà phụ gần mọi nơi nên sinh hoạt rất tiện." Đúng vậy, căn nhà phụ đó chỉ cách phòng hướng Tây nơi Ngô Minh Sơn đang ở một bức tường, mà phía sau chính là phòng bếp.
Thấy nàng quá cứng đầu nên Ngô Minh Sơn cũng bất lực không đề cập đến vấn đề này với nàng nữa, chỉ lên núi chặt một gốc cây lớn rồi làm cho nàng một cái bàn trang điểm và một bộ bàn ghế, nhà phụ bé nhỏ cũng dần có nhiều đồ hơn, mấy ngày nay, ngày nào mặt mày của Chiêu Nương cũng hồng hào, vô cùng thoải mái.
Chạng vạng, ánh nắng lờ mờ chiếu vào, cha chồng nàng dâu dọn một cái bàn nhỏ rồi ngồi ngoài sân dùng bữa.
"Đừng chỉ ăn cơm không, ăn thêm ít thịt đi."
Thấy cả bữa cơm mà đũa của Chiêu Nương không có hề động vào đĩa thịt, Ngô Minh Sơn cau mày phá tan sự im lặng.
Vì Dương thị qua đời ngoài ý muốn là điềm xấu, theo như tục lệ thông thường thì trong nhà để tang một tháng cho bà là sẽ ra hiếu kỳ.
Chiêu Nương đỏ mặt, biết công công hiểu lầm nên nàng ngập ngừng hồi lâu mới ấp a ấp úng nói: "Con không thích ăn thịt."
Ngô Minh Sơn không tin nhưng cũng không thèm tranh cãi với nàng, hắn trực tiếp gắp miếng thịt vào bát người con gái bên cạnh.
Chiêu Nương ngắm nhìn hai gò đồi đầy đặn trước ngực, bất đắc dĩ vùi đầu vào ăn cơm, trong lòng không khỏi phát sầu.
Từ nhỏ nàng chỉ ăn có mỗi cháo loãng và cải trắng mà nó còn phát triển to đến vậy, nếu ăn thịt để bồi bổ cơ thể, vậy thì phải đến cỡ nào nữa?
Tất nhiên cái nhìn của nàng không thoát khỏi ánh mắt của Ngô Minh Sơn, tầm mắt của hắn cũng nhìn vào chỗ đó theo.
Trong khoảng thời gian ngắn hắn không chú ý, nhưng hình như cơ thể tức phụ đã phát triển hơn, nơi đó vừa to vừa căng tròn, chỗ xiêm y rộng thùng thình trước ngực kia cũng trở nên căng chặt, cổ áo vạt chéo dường như không thể khép lại được.
"Khụ khụ," Ngô Minh Sơn ho nhẹ hai tiếng: "Mấy ngày nay con vất vả rồi, hôm khác cha dẫn con lên phố mua hai tấm vải."
"Không cần..." Phản ứng đầu tiên của Chiêu Nương chính là từ chối.
_ _ _ _ _ _
Đề cử truyện Yêu Đương Với Tỷ Phu - Xuất Quỹ - Nɠɵạı ŧìиɧ - Vụиɠ ŧяộʍ - Cấm kỵ - Cao H - Đã Hoàn
Đề cử truyện Lén Lút Cùng Bác Cả - Xuất Quỹ - Nɠɵạı ŧìиɧ - Vụиɠ ŧяộʍ - Cấm kỵ - Cao H - Đang ra
Đề cử truyện Hiền Thê Không Bằng Tình Nhân - Nɠɵạı ŧìиɧ - Vụиɠ ŧяộʍ - Cấm kỵ - Lén Lút - Cao H - Đang ra
Đề cử truyện Thể Lực Hắn Quá Tốt - Ngọt sủng - Cao H - Đang ra
Đề cử truyện Sinh Hoạt Của Tiểu Quả Phụ Và Cha Chồng - Cấm Kỵ - Lσạи ɭυâи - Cao H - Đang ra