Dương Nguyệt Minh bị Nhậm Tiểu Đao chọc tức đến nổi tâm trạng đi chào hỏi Yến Phù Nhược cũng chẳng còn.
Kết quả sáng hôm sau, có người của Kiếm Thần thế gian vội vã đến báo, nói Yến Phù La dẫn người của tháp Giáng Ma đến công đánh Yến Tử lâu.
Nhậm Tiểu Đao thu dọn hành lý được một nửa, nghe thấy tin tức này thì kinh ngạc, nhớ ra tối qua lúc bắt Phùng Bối, đã có không ít người của tháp Giáng Ma xuất hiện, xem ra tháp Giáng Ma sắp xếp đã lâu, bản thân mình sơ ý rồi.
Trước mắt nhất thời cũng không đi được, Nhậm Tiểu Đao dứt khoát bỏ hành lý xuống cùng Lạc Trục Trần và bọn Dương Nguyệt Minh cùng đến Yến Tử lâu chi viện.
Mà Yến Tử lâu và tháp Giáng Ma lúc này đang đánh nhau hăng say.
Trấn Hàn Sa là đại bản doanh của Yến Tử lâu, Yến Tử lâu vốn nên chiếm hết ưu thế, nhưng gần đây hơn nửa đệ tử trong lâu đều được phái ra các trấn khác điều tra tung tích của Yến Phù La và Nam Cung Dịch Thủ, nhất thời không điều động về được, Yến Phù La nhân cơ hội này tiến công, hơn nữa tháp Giáng Ma hình như cũng đã hạ quyết tâm phải diệt trừ Yến Tử lâu, không biết lúc nào đã tập kết không ít cao thủ, vậy mà lại đánh đến nỗi không phân cao thấp.
Yến Phù Nhược vốn không trực tiếp tham chiến, chỉ đứng trên Yến Tử lâu, từ trên cao nhìn xuống một mảnh hỗn loạn trước lâu, Yến Phù La cũng đứng xa, sắc mặt lạnh lùng chỉ huy cuộc chiến, lần này nàng ta đưa đến không ít người, nhưng rốt cuộc vẫn không sánh được với ưu thế chủ nhà của Yến Tử lâu, mới đầu đánh không phân cao thấp với Yến Tử lâu, nhưng kéo dài thời gian đã để lộ ra sự mệt mỏi, mắt thấy liên tiếp thối lui, Yến Phù La hình như có hơi sốt ruột rồi.
Lúc này Yến Phù Nhược mới chậm rãi nói, giọng nói của nàng ta không lớn, nhưng dùng nội lực truyền ra, cho nên tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy.
“Yến Phù La, ngươi lấy thân phận nội ứng vào Yến Tử lâu ta, lấy cắp bí tịch trong lâu, hôm nay còn dám dẫn người công đánh bản môn, ta sẽ lấy thân phận lâu chủ, thanh lý môn hộ.” Nói xong nhảy lên giống như mũi tên rời cung, nhanh chóng đánh tới Yến Phù La, nàng ta đeo găng tay tơ màu lam, nơi nào đi qua đều để lại khói màu xanh.
Trong phút chốc, Yến Phù Nhược đã đến trước mặt Yến Phù La, khói xanh trên người nàng ta đột nhiên đậm hơn, bao che Yến Phù La.
Yến Phù La nhanh chóng lùi lại, nhưng tốc độ không bằng Yến Phù Nhược, mắt thấy sắp sửa bị thương dưới tay Yến Phù Nhược, lúc này đột nhiên bóng đen lướt qua, Nam Cung Dịch Thủ nhanh chóng xen vào cuộc chiến của hai người họ, hai chưởng đánh ra, chưởng thế ép Yến Phù Nhược khựng lại, còn hắn ta nhân lúc này túm lấy Yến Phù La lùi về sau.
Khinh công của hắn ta cao hơn Yến Phù Nhược, Yến Phù Nhược đuổi không kịp, bỏ lỡ mất thời cơ gϊếŧ Yến Phù La tốt nhất.
Yến Phù La không ngờ Nam Cung Dịch Thủ đột nhiên xuất hiện, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc: “Nam Cung ca ca, sao huynh lại đến đây........”
Nam Cung Dịch Thủ im lặng không nói.
Yến Phù Nhược tức giận: “Nam Cung Dịch Thủ, lại là ngươi, hôm nay ta phải khiến ngươi máu bắn Yến Tử lâu.”
Nhưng mà lời nàng ta vừa dứt, mấy người của tháp Giáng Ma ở đằng sau vốn dĩ còn đang chiến đấu kịch liệt với đệ tử Yến Tử lâu đột nhiên thu tay, lại ăn ý với người trong Yến Tử lâu từ đối chiến nhanh chóng hình thành vòng vây, bao vây Yến Phù Nhược trong đó.
“Xin lỗi, lâu chủ, người hôm nay máu bắn Yến Tử lâu sợ rằng là người.” Người nói là Yến Phù Bình.
Yến Phù Nhược quay đầu nhìn Yến Phù Bình, không thể tin nổi: “Yến Phù Bình.”
“Ngươi ra khỏi Yến Tử lâu, có muốn trở về sợ là không dễ dàng.” Yến Phù Bình sắp xếp hồi lâu, đợi khoảnh khắc Yến Phù Nhược ra tay, lúc này nhân mã của mình vây nàng ta lại, trên mặt toàn là biểu cảm đắc ý.
“Ngươi dám phản bội Yến Tử lâu.” Yến Phù Nhược hai tay nắm thành quyền, cố gắng giấu đi sự tức giận của mình.
Yến Phù Bình cười lạnh: “Thắng làm vua thua làm giặc, rốt cuộc là ai phản bội Yến Tử lâu, còn phải xem hôm nay là ai chết!”
Yến Phù Nhược lập tức hiểu ý đồ của Yến Phù Bình: “Ngươi tưởng gϊếŧ ta rồi thì ngươi có thể lên làm lâu chủ sao?”
Yến Phù Bình nói: “Phù Lam trúng độc của Nam Cung Dịch Thủ, chỉ cần ngươi chết, thử hỏi trong lâu còn có ai có thể ngồi lên vị trí lâu chủ? Trước mắt nửa số đệ tử không ở trong lâu, chỉ cần gϊếŧ ngươi lập tức thanh tẩy Yến Tử lâu, những người khác làm sao biết được chân tướng chứ?”
Yến Phù Nhược sắp nứt hốc mắt ra: “Thì ra ngươi sớm đã tính kế rồi!”
Yến Phù Bình châm biếm: “Năm đó Yến Thính Vũ gả vào thành Minh Nguyệt, không nên truyền vị cho ngươi, sáu năm nay, ngoại trừ theo đuôi thành Minh Nguyệt, theo đuổi vị thành chủ đó, có từng làm gì cho lâu không?”
Yến Phù Nhược cười khẩy: “Vậy nên ngươi cấu kết tháp Giáng Ma? Đây là vì Yến Tử lâu sao?”
Yến Phù Bình lạnh lùng nói: “Ít nhất ta sẽ không khiến Yến Tử lâu cố thủ cái xó Tây bắc này, cố thủ nơi hoang dã này, bảo vệ thành Minh Nguyệt xa không thể thấy đó.”
Yến Phù Bình cười lạnh, người của tháp Giáng Ma và Yến Tử lâu bao vây Yến Phù Nhược đồng loạt đánh về phía Yến Phù Nhược.
Yến Phù Nhược vận nội lực, xung quanh cơ thể có gió nổi lên, khói màu xanh tràn ngập, ập tới mọi người.
Nhưng mà mọi người ở Yến Tử lâu đã hiểu rõ bộ võ công này, nhanh chóng né tránh, còn người của tháp Giáng Ma thì tránh không kịp, không ít người bị khói xanh chạm phải, lập tức kêu thảm không ngừng.
Yến Phù Bình đeo găng tay gấm lên, đánh Yến Phù Nhược, nàng ta là một trong những người xuất chúng của thế hệ này, so chiêu với Yến Phù Nhược không hề rơi vào thế yếu.
Còn Yến Phù La lúc này đã không quan tâm tình hình hiện tại, chỉ nhìn Nam Cung Dịch Thủ: “Nam Cung ca ca, hôm nay huynh đến cứu ta có phải đã đồng ý tha thứ cho ta rồi không?”
Nam Cung Dịch Thủ hờ hững nhìn nàng ta: “Ta không trách ngươi.”
Yến Phù La vui mừng, Nam Cung Dịch Thủ lại nói: “Đến cùng ngươi cũng không phải muội muội ta.”
“Vậy huynh.......” Yến Phù La vốn không muốn làm muội muội của Nam Cung Dịch Thủ, nhưng nghe thấy lời này lại không vui, có lẽ là biểu cảm của Nam Cung Dịch Thủ quá xa lạ, cũng quá xa cách: “Vậy huynh hà tất gì cứu ta.....”
“Nam Cung ca ca, lần này tôn giả lệnh ta và Phù Bình nội ứng ngoài hợp, công đánh Yến Tử lâu, không phải ý của ta........ Tôn giả đồng ý với ta, làm xong chuyện này ta có thể rời khỏi tháp Giáng Ma, nếu như huynh đồng ý, ta nguyện, ta nguyện.........” Một đời bầu bạn.
“Ta không đồng ý.” Nam Cung Dịch Thủ lạnh lùng cắt ngang nàng ta: “Ngươi tự lo cho mình đi.”
Yến Phù La sững sờ nhìn Nam Cung Dịch Thủ, muốn tìm ra một chút buông lỏng từ trên mặt hắn ta, nhưng trong mắt hắn ta, ngoại trừ đoạn tuyệt thì chẳng còn gì khác.
“Ta phải làm gì thì huynh mới tha thứ cho ta?” Trong mắt Yến Phù La ngấn nước, tôn thêm sự xinh đẹp, khiến người ta động lòng.
Nam Cung Dịch Thủ không nhìn nàng, đột nhiên nhảy lên, xen vào giữa Yến Phù Nhược và Yến Phù Bình.
Yến Phù Bình vui mừng, tưởng rằng Nam Cung Dịch Thủ đến gϊếŧ Yến Phù Nhược, nhưng hai tay hắn ta vừa cử động thì lại đánh về hướng mình.
Yến Phù Bình không ngờ Nam Cung Dịch Thủ sẽ quay lại đối phó mình, trong hoàng loạn xuất mấy chiêu liên tục, hóa giải thế công của hắn ta, mặc dù chật vật khôi thôi, nhưng may mà tinh thông võ học, rất nhanh đã ổn lại.
“Nam Cung Dịch Thủ, thức thời một chút, ta khuyên ngươi đừng đối đầu với ta.” Yến Phù Bình uy hϊếp.
Nam Cung Dịch Thủ mắt điếc tai ngơ, chỉ muốn xuất chiêu, bắn ra mấy cái ám khí.
Hắn ta ở trong giang hồ nổi danh với bản lĩnh tinh thông ám khí, Sơn Vũ Dục Lai Phong Mãn Lâu của Yến Tử lâu cũng dùng độc, nhưng không tàn nhẫn bằng ám khi của Nam Cung Dịch Thủ, Yến Phù Bình dĩ nhiên kiêng kỵ không thôi, ra tay cũng e dè, nhất thời không rảnh quan tâm Yến Phù Nhược nữa.
Yến Phù Nhược cũng không ngờ Nam Cung Dịch Thủ sẽ giúp mình, lúc thấy hắn ta xuất hiện còn căng thẳng, nhưng hắn ta xoay người đã đánh Yến Phù Bình, khiến mình lập tức bớt áp lực.
Mắt thấy Nam Cung Dịch Thủ giao chiến với Yến Phù Bình, nhất thời khó phân cao thấp, Nam Cung Dịch Thủ đã từng ám sát nàng ta, bây giờ mặc dù đang giúp mình, nhưng là địch hay là bạn vẫn không phân biệt được, Yến Phù Nhược cũng không vội ra tay nữa, chuyển hướng qua Yến Phù La.
“Phản đồ, hôm nay ta phải dạy cho ngươi biết kết cục của việc phản bội Yến Tử lâu.”