Lưỡi Dao Trong Bánh Kem Là Do Bạn Trai Ta Dấu

Chương 2

Quý Uyên cong lưng, đối diện với tôi đã bị cồn huân cho đỏ hai mắt, cười khẽ:

“Như vậy liền sẽ không lưu lại sẹo, Nghiên Nghiên, cô vẫn luôn muốn xinh xinh đẹp đẹp.”

“Bị tra tấn như vậy, mới đủ đẹp!”

Tôi nhìn chằm chằm đôi mắt hắn, khàn khàn mở miệng: “vì sao?”

Quý Uyên giống như một chút cũng không ngoài ý muốn, thậm chí trực giác còn nói cho tôi, hắn chính là đang đợi tôi hỏi như vậy.

“Nhanh như vậy đã nói cho cô, vậy trò chơi còn có ý nghĩa gì đâu, Nghiên Nghiên?”

Hắn cười, ghé sát vào tôi, “Cô thông minh như vậy, đương nhiên có thể tự mình tìm được đáp án, đúng không?”

oOo

Lấy lại tinh thần, tôi không để ý đến Quý Uyên, đẩy xe đi về nhà.

Hắn cũng không nhanh không chậm mà đi theo phía sau tôi.

Mỗi một bước, đều giống như mũi nhọn đạp lên lòng tôi.

Tôi bóp lòng bàn tay, cưỡng bách chính mình không cần quay đầu nhìn, trong lòng lại hiểu, hắn cố tình đùa bỡn như vậy để làm tôi sợ hãi, làm tim tôi treo lên cao cao, trước sau cảnh giác, lại không biết khi nào rơi xuống.

Không nên suy nghĩ, nhưng tôi còn không thể ức chế mà nhớ tới lúc trước.

Quý Uyên không biết từ nơi nào nghe được tôi sợ bóng tối, lại bởi vì đã bị tôi lễ phép cự tuyệt một lần, liền yên lặng mà đi theo phía sau tôi, chờ đến khi đưa tôi an toàn về đến nhà mới đi vòng vèo trở về.

Hắn là người thứ nhất tôi nhận thức sau khi chuyển vào trường học này.

Giáo viên an bài hắn ngồi cùng bàn với tôi, Quý Uyên từ lúc bắt đầu đã biểu hiện vừa hữu hảo lại vừa nhiệt tình.

Khi đó tôi không rõ, hắn rõ ràng là học sinh mũi nhọn được hoan nghênh nhất trong toàn khối, vì sao sẽ chủ động tới gần loại người không có tiếng tăm gì như tôi.

Thẳng đến khi cách kỳ nghỉ đông, trong phòng học chỉ còn lại hai chúng tôi.

Tôi yên lặng sửa sang lại bài thi, Quý Uyên bỗng nhiên thò bàn tay qua, quơ quơ ở trước mắt tôi, trong giọng nói mang theo chút bất đắc dĩ:

“Bạn học Tống Nghiên, bạn là thật sự không nhìn ra, tớ đang theo đuổi bạn sao?”

Sau này, khi đã ở bên nhau, hắn liền đối với tôi càng tốt hơn.

Tôi không phải học sinh thông minh có thiên phú, chỉ có thể trả giá hoàn toàn bằng nỗ lực, mà Quý Uyên thì lại rất dễ dàng là đã có thể thi được trong ba vị trí đầu của trường.

Cho nên, hắn dùng toàn bộ kỳ nghỉ, sửa sang lại toàn bộ bộ đề học tập mà hắn tâm đắc ở trên sổ ghi chú cho tôi.