“Chiến hạm mới nhất được sử dụng là C11 số 71.”
“So sánh nói với những chiến hạm trước kia, trừ bỏ hệ thống tự kiểm đã được nâng cấp, khiên bảo vệ được trang bị bên ngoài thì còn có thể chở người với tốc độ ánh sáng.
Chương trình học về chiến hạm buồn tẻ, Kiều Chử không nhịn được ngáp một cái. Mấy ngày gần đây cậu càng ngày càng nghe không vào những bài học như vậy.
Những người xung quanh đều tập trung tinh thần lắng nghe —— Giờ học lý thuyết tuy vừa buồn tẻ lại dài dòng nhưng có tài liệu trực tiếp. Trước mặt họ là chiến hạm C11 số 71, thân là những người hiếu chiến, mang gen chinh phục của Alpha đều không thể cưỡng lại loại “Thuốc độc” này.
Kiều Chử nâng má, nhìn trái nhìn phải.
Vào những lúc như thế này, cậu cảm thấy bản thân mình không hợp với ——
Sao cậu lại cảm thấy như vậy được chứ, đây là gen ẩn trong người cậu đưa ra sự lựa chọn này, cậu muốn trở thành người như các anh.
Rốt cuộc thì cái gọi là chiến hạm mới nhất này mấy tháng trước Kiều Triệt đã điều khiển qua.
“Năng lượng khi ở mức cao, có thể phá hủy chiến hạm của quân thù khi tác chiến, đạn đạo và vệ tinh định vị.”
“Tuy không thể cất cánh nhưng bên trong chiến hạm đã được mô phỏng theo bản chính, các em có thể tiến hành thí nghiệm giữa sân.”
“Người được phép thử nghiệm phải là người hiểu được những lý thuyết mà tôi vừa giảng.”
Đám người tranh quyền thử nghiệm đến ngất trời, Kiều Chử căn bản không chú ý giáo viên giang gì càng cảm thấy không hợp với nơi này. Để làm cảm giác khó chịu này biến mất, Kiều Chử vươn tay, túm chặt người trước mặt, “Các cậu không thấy tiết học này rất nhàm chán sao?”
“Đúng là có chút nhàm chán.” Người bị Kiều Chử kéo lại không dám phản bác lại lời của Kiều Chử, người đó vội vàng thu vẻ nóng lòng muốn thử nghiệm chiến hạm trên mặt lại.
“Còn nói là chiến hạm mới nhất gì đó, tháng trước anh tôi mới điều khiển qua.” Kiều Chử cơ bản không nghe giảng, đương nhiên không có khả năng làm người thử nghiệm. Mà Tưởng Kính Tư tranh giành kịch liệt với cậu đã đứng dậy, cậu cũng không thể tiếp tục thờ ơ, để không bị người phát hiện nội tâm rụt rè của bản thân, cậu cũng chỉ có thể giả bộ.
Nếu là bình thường, đám tay sai đã sớm thuận theo cậu, nói: Nếu đã thấy nhàm chán như vậy chúng ta cùng nhau rời đi. Nhưng đối mặt với sức hấp dẫn của chiến hạm trước mặt, họ không thể nhấc chân rời đi.
“Anh cậu là thiếu tướng, đảm nhận chức vụ quan trọng pử quân đội, loại chiến hạm này đối với cậu mà nói không tính là hiếm lạ gì. Nhưng mà…….”
“Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó.”
“Tôi cũng là —— Lúc trước chỉ được xem hình chiếu thực tế ảo của chiến hạm thôi.”
Nhìn nhóm tay sai muốn ở lại, Kiều Chử cuối cùng đã nảy ra lý do có thể rời khỏi, cậu tóm lấy tay một người, nhìn vào mắt người đó: “Không phải cậu nói cơ thể không thoải mái, muốn đi phòng y tế sao?”
Ba chữ “Phòng y tế" như mang theo ma lực lớn, người lúc nãy còn bị chiến hạm chiếm hết suy nghĩ lập tức thay đổi ý định, cùng cậu ra ngoài.
Bởi vì Kiều Chử trước nay đều làm lơ nội quy trường học như trốn học, ẩu đả bạn học đều là chuyện thường, cậu rời khỏi có người thấy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Đến cả giáo viên đang giảng bài trên bực cũng chỉ nâng mắt nhìn qua bóng lưng cậu.
......
Có thể thu hút lực chú ý của Alpha khỏi vũ khí thì chỉ có thể là chuyện đó.
Phòng y tế chứa ma lực có một bảo bối —— bác sĩ Nguyễn Tinh, là một Omega. Chỉ cần nghĩ cũng biết, trúng tuyển trường quân đội Alpha để một Omega làm bác sĩ khác thường đến mức nào, nhưng Nguyễn Tinh lại có thể trà trộn vào.
Những Alpha vừa mới phân hóa không thể nào chống lại tin tức tố quyến rũ ngọt ngào của anh ta. Phòng y tế ít người ngó ngàng tới nhờ Nguyễn Tinh mà trở thành nơi để thỏa mãn du͙© vọиɠ của họ.
Vừa thoát khỏi lớp học để không khiến người khác phát hiện Kiều Chử lúc này đang ôm tay ngồi trong phòng y tế.
Bác sĩ tóc vàng không tính là xinh đẹp bị kéo hai tay ra, cả người trần trụi nằm trước mặt cậu.
Sau lưng anh ta là hai Alpha còn chưa phát dục hoàn toàn. Nhưng so với vóc dáng nhỏ bé yếu đuối của anh ta thì cũng đã cao lớn hơn nhiều. Kiều Chử vắt chân ngồi trên sô pha, nhìn cảnh tượng bụng anh ta bị côn th!t ra ra vào vào phồng lên một túi lớn.
Anh ta dường như rất hưởng thụ cảm giác bị khống chế, chi phối hoàn toàn, cho dù cơ thể trông thống khổ khó nhìn, vẫn luôn run rẩy, biểu tình trên mặt là hưởng thụ và chìm đắm.
Kiều Chử còn chưa phân hoá, không thể hiểu được thú được gọi là tin tức tố. Không hiểu được một bác sĩ đoan trang ôn nhu lai vì nó mà biến thành một người dăm đãng, hạ tiện như thế này. Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến hứng thú quan sát của cậu.
Cậu không có hứng thú với đám Alpha đang điên cuồng kia, cứ như vậy tiến đến nhìn chiếc bụng bị cắm rút không ngùng của bác sĩ tóc vàng.
Khác với Omega không còn lý trí, Alpha đang làʍ t̠ìиɦ vẫn còn tỉnh táo, bọn họ thậm chí còn lên tiếng mời cậu gia nhập
Kiều Chử lập tức từ chối, “Tôi không muốn cắm vào cái động bị mấy người rót đầy tinh d!ch đâu.”
Thật sự quá bẩn.
“Nguyễn Tinh, Kiều Chử chê anh bẩn.” Biết rõ Omega này đã không còn thần trí nhưng bọn họ dùng lời nói vũ nhục anh ta.
“Bẩn? Không bẩn.” Bác sĩ tóc vàng khắp người đổ đầy mồ hôi, trong mắt mơ màng không còn tiêu cự. Kiều Chử ôm tay, ngồi trên sô pha trước mặt anh ta. Trong mắt anh ta là ảnh ngược của cậu. Anh ta mở miệng cho Alpha nhìn khoang miệng sạch sẽ của mình: “Cậu xem, ở đây không bẩn chút nào.”
Kiều Chử duỗi tay tách miệng anh ta ra, đầu lưỡi của đối phương gấp không chờ nổi liiếm ngón tay cậu. Cậu ghét bỏ rút tay ra, lau lên người anh ta.
Cậu vẫn thích ch!ch anh trai Tưởng Kính Tư hơn, phản kháng, trấn áp, chinh phục mới thú vị hơn, không phải sao.
Trong lúc cậu đang thất thần, bác sĩ tóc vàng trước mặt bỗng cất cao giọng hét lên, Kiều Chử thu hồi ánh mắt. Khi nhìn qua mặt anh ta lại phát hiện bụng anh ta phồng lớn hơn cả lúc nãy.
Mùi nướ© ŧıểυ tanh tưởi lan tràn khắp phòng y tế khiến cậu khó chịu “Chậc” một tiếng.
Alpha chơi đùa với Omega không có thứ được gọi đạo đức và giới hạn.
Alpha cũng sẽ không bị chi phối bởi kỳ phát tình của Omega.
Sói sẽ cảm thấy con thỏ đáng thương sao?
Hổ sẽ cảm thấy linh dương bi thảm sao?
Kiều Chử nhìn bác sĩ đáng thương tự làm tự chịu trước mặt, nhìn anh ta hèn mọn quay đầu xin tha với Alpha đang ra sức lấp đầy anh ta, Cậu bỗng cảm thấy vô cùng hứng thú, hào hứng chống cằm tiếp tục thưởng thức —— Thật đáng thương. Nếu Tưởng Kính Tư cũng phân hoá thành Omega, cậu sẽ khiến hắn đáng thương hơn cả Nguyễn Tinh trước mặt.