Tân Cần đặt túi mèo trong tay xuống.
Sparta tiến đến ngửi, nhưng không có hương thơm nào đặc biệt. Cậu ngẩng đầu, hướng về phía loài người meo ô một tiếng.
Tần Cần đưa tay nhéo nhéo cổ mèo Dragon Li. Ngoại trừ lần trước đi tới phòng khám bệnh, còn đây là lần đầu tiên Sparta cùng anh đi ra ngoài, Tân Cần không có niềm tin tuyệt đối mèo con sẽ nghe lời anh.
Anh dành mười mấy phút vuốt ve Sparta, để làm dịu cảm xúc của cậu. Thành thật mà nói, Tần Cần không có kinh nghiệm gì đối với việc vuốt ve mèo, Cà Phê là một con mèo độc lập, không đòi hỏi con người làm bạn. Mèo Dragon Li thoải mái đến mức tay chân mềm nhũn,từ trong cổ họng phát ra tiếng gừ gừ.
Tân Cần cười kẽ một tiếng, vươn tay kéo Sparta ra ngoài.Mèo Dragon Li mở to mắt, khó hiểu lắc lắc chóp đuôi, liếc nhìn Tân Cần. Tân Cần đặt cậu trước chiếc túi mèo, mở miệng túi ra, vừa vặn nhắm ngay Sparta. Sparta tò mò tiến tới ngửi tới ngửi lui, do dự đi xung quanh miệng túi mèo.
Xem ra miệng túi nhỏ hẹp đối với cậu rất có sức hút. Tần Cần cũng không nóng vội, một mực chờ đến khi Sparta không nhịn được chui vào miệng túi mèo, mới đưa tay sờ cậu. Anh muốn để Sparta mang tâm trạng thoải mái vui vẻ chui vào túi mèo, để sau này có hơi hội anh mang cậu ra ngoài chơi. Mất khoảng mười phút, mèo Dragon Li cuộn thân thể nằm trong túi, thoải mái híp mắt, tựa hồ đã thích ứng với giường mới. Cậu nghiêng đầu, lười biếng liếʍ ngón tay của Tần Cần để cảm ơn.
Tân Cần cẩn thận khéo khóa túi lại. Tiếng khóa kéo vang lên, Sparta liền bất an kêu lên. Tần Cần từ tấm lưới khoét lỗ đi đến nhìn, đảm bảo cậu có thể nhìn thấy anh, nghe được mùi của anh.
"Một hồi nữa chúng ta đến nơi, cậu ngoan ngoãn ngủ một giấc."
Sparta không chớp mắt nhìn chằm chằm Tân Cần, sau khi xác nhận bản thân an toàn thì không kêu nữa. Cậu không biết con người sẽ làm gì, nhưng cậu tin tưởng rằng anh sẽ không làm tổn thương cậu. Cậu một lần nữa liếʍ móng vuốt, bắt đầu cảm thấy mơ màng buồn ngủ. Đợi đến khi Sparta một lần nữa tỉnh lại, phát hiện toàn thân đều lắc lư, cậu cảm thấy bất an kêu lên một tiếng, con người này rất nhanh đã phản ứng, đưa tay cọ vào miệng túi. Sparta xoay người, quay đầu ra ngoài, thò mũi ngửi ngửi, là Miu Miu. Cậu nhanh chóng liền im lặng. Tiệm chăm sóc thú cưng mà Tân Cần muốn đi cách nhà bọ họ không xa, đi bộ mười phút là tới. Anh đã từng mang Cà Phê đến một lần, trong ấn tượng của anh dịch vụ của bọn họ không tệ lắm. Sparta chúi mũi vào miệng túi bên cạnh, trợn tròn mắt, cảnh giác nhìn chăm chú những cách đường phố lướt qua. Rất nhanh, bọn họ đã đi đến tiệm chăm sóc thú cưng. Vừa vào cửa, Sparta liền hắt hơi một cái.
Meo, mùi nơi này lạ quá.
Tân Cần làm thủ tục tại quầy lễ tân, dù anh rất muốn đi cùng Sparta suốt quá trình nhưng các chuyên gia làm đẹp khuyên anh không nên có mặt ở đây, nếu không mèo sẽ rất không hợp tác. Tân Cần không còn cách nào khác đành phải tạm biệt Sparta, sau khi biết cần một giờ chăm sóc, anh quyết định về nhà chờ.
Meo ô -------- Sparta thấy Tân Cần ngày càng đi xa, nhịn không được kêu lên gọi anh.
Tân Cần quay đầu, vẫy vẫy tay với Sparta, biết rõ cậu không hiểu nhưng anh vẫn kiên nhẫn chào tạm biệt cậu, cũng hứa rằng anh sẽ đến đón cậu sau một giờ.
Sparta bối rối nhìn Tân Cần hoàn toàn rời đi trong tầm mắt của bản thân, cậu còn chưa kịp quyết định có đi theo hay không, đã nhanh chóng bị một đôi tay xa lạ bế lên. Tư thế đối phương có chút cứng ngắt, điều này khiến Sparta vô cùng khó chịu, bắt đầu dùng sức giãy giụa, muốn chạy trốn. Rất nhanh có người tới đón. Người mới đến mạnh mẽ hơn, tóm lấy phần gáy thịt của cậu, rất nhanh chóng chế phục được cậu. Tân Cần chưa bao giờ ôm cậu thô lỗ như thế, Sparta bắt đầu tức giận, thấp giọng phát ra tiếng gầm gừ nhẹ, giơ chân làm lộ móng vuốt của bản thân. Nhưng đối phương hiển nhiên là có chuẩn bị mà tới, hai người một nhóm, đem Sparta quấn chặt lại trong khăn tắm, mang vào phòng.
Meo ô------- Sparta kêu cứu trong vô vọng, hy vọng rằng anh có thể nghe thấy cậu kêu cứu, trở lại cứu cậu.
Đáng tiếc Tân Cần đã sớm đi mất, không nghe được tiếng mèo của anh đau thương kêu gọi. Anh cũng có chút lo lắng, nhưng ngẫm lại, mèo chắc chắn không thích tắm lắm, có anh ở đó chắc còn bất tiện hơn. Anh dự định sau khi về nhà, mua một ít thức ăn đóng hộp cho mèo thưởng cho Dragon li.
Sparta gần như bị nắm phần gáy thịt ngã xuống bàn điều khiển, eo cùng chi sau đều bị người nắm lấy, hoàn toàn không làm gì được. Trong miệng cậu phát ra âm thanh trầm đầy đe dọa, liên tục thở ra. Cậu nghe thấy những người kia đang trao đổi với nhau, nhưng mà cậu nghe không hiểu, điều đó càng khiến cậu tức giận hơn.
Cậu nhận thấy được, dựa vào sức của bản thân mình, rất khó trốn thoát, nên đã ý thức buông lỏng bản thân, không còn chống cự quyết liệt nữa, tê liệt địch nhân, chờ thời cơ. Những con người kia rất nhanh liền bị lừa, bọn họ bắt đầu mất cảnh giác, mang Sparta vào bể nước bóng loáng. Một người rời đi, nhanh chóng kéo một đầu ống nước quay lại. Ngay tại thời điểm nước tuôn ra, Sparta nhân cơ hội tung cước, dùng lực hai chân sau, giúp thân thể nhảy vọt lên, vẽ ra trên không trung một đường vòng cung khó tin. Mặc dù động tác nhanh như chớp, nhưng phía sau lưng vẫn bị nước bắn lên làm ướt, khiến Sparta kém chút không thể điều khiển thân thể trên không trung. May mắn thay, Cậu đã quen với việc nhảy vọt, nhanh chóng điều chỉnh, dự định trả thù cho cơn tức giận của bản thân. Trong bể rất trơn, Sparta không thể nào mượn lực ma sát để nhảy thật cao, nhưng khoảng cách trước mắt cũng đủ để cậu cào cấu, nhanh chóng cào vào người vừa rồi nắm gáy cậu.
Với cái cào này, Sparta không chút lưu tình, vừa cào một cái liền nghe được một tiếng hét thảm. Con người kia đau đớn cúi người, bưng kín mặt, máu đỏ tươi từ đầu ngón tay nhỏ ròng ròng. Sparta nhân cơ hội từ khe hở bên trong cơ thể anh ta thoát ra ngoài. Một người khác chạy đến hỗ trợ, nhưng động tác của anh ta quá chậm. Sparta xùy một tiếng, giẫm lên vai đối phương, mượn lực nhảy lên lần nữa, sau mấy lần nhảy vọt, rốt cục cũng thoát khỏi vòng vây. Có người vội vàng chạy tới, nhất thời toàn bộ tiệm chăm sóc thú cưng vô cùng ồn ào.
Sparta quát to một tiếng, dáng người nhẹ nhàng nhảy tới nhảy lui, mấy lần né tránh mọi người đuổi theo, nhắm đúng thời điểm, trong nháy mắt biến mất trong đám người.