Sparta có một đặc điểm là cứng đầu. Một khi cậu quyết định làm một chuyện nào đó, mặc kệ khó khăn như thế nào, cậu cũng nhất định sẽ hoàn thành mục tiêu. Trước đây khi mẹ cậu qua đời, Sparta đã học được cách bắt chuột và chim sẻ nhờ vào cái tính cứng đầu này. Cậu muốn vào học trường dạy mèo chỉ vì để hiểu rõ hơn về loài người và tiếp quản di sản của dì. Vì Meo Meo, cậu sẽ không bao giờ bỏ cuộc!
Nói là làm. Sparta tạm biệt quạ tiên sinh lẻn vào căn cứ bí mật của ông và lấy cuốn sổ tay học tập mà Đới Mochi cho. Cũng không biết bọn mèo biết chữ này làm như thế nào, mà cuốn sổ tay của mèo trông rất giống sách của con người, Sparta đã nhìn thấy nó trong phòng của Miu Miu. Chỉ là sách của mèo rất mỏng, cũng rất nhỏ, dễ dàng cho mèo cắn mang theo, cách đóng sách khá tùy ý , rất dễ bị rơi ra. Tuy nhiên, những con mèo không có ý định làm một cuốn sách lâu dài, dù sao tất cả mèo sinh ra đều có sở thích xé sách. Sparta ngay ngắn nằm sấp, móng trái bị thương cẩn thận ôm vào trong ngực, dùng đầu móng phải móc vào trang sách, chậm rãi lật từng trang sách. Vì sách biên soạn đặc biệt dành cho mèo con chưa biết chữ nên không có nội dung nào khó hiểu, phía trên có hình vẽ đơn giản để mèo con hiểu. Sparta cẩn thận nghiên cứu từng trang đến hết cuốn sách. Cậu đại khái hiểu được cuốn sách muốn cậu đi làm một số chuyện nhưng hình vẽ minh họa quá ngắn gọn, Sparta đung đưa ria mép suy nghĩ nửa ngày, cũng không hiểu được, đành phải đi ra ngoài, dự định uống một ít nước để lấy lại bình tĩnh. Liếʍ mấy hớp nước, Sparta lần nữa ngồi lại, nghiêm túc rửa mặt.
Lúc này, sau khi dốc sức chơi game, Tân Cần xuống lầu tìm nước uống, nhìn thấy Sparta thì chào hỏi cậu:
" Lại đây, để anh xem chân của em."
Sparta vừa mới rửa mặt xong thực sự không muốn đi qua đó, nhưng Miu Miu rất kiên trì gọi cậu đến. Haizzzz, cậu ngáp một cái, chậm rãi di chuyển thân thể đi tới trước mặt anh. Meo~ Cậu kêu lên một tiếng, âm thanh trầm hơn so với bình thường.
Tần Cần bị cậu chọc cười. Nhóc con này còn có vẻ mặt không tình nguyện. Anh xoa đầu cậu, nhẹ giọng nói chuyện với cậu:
" Đưa móng vuốt anh xem xem vết thương của em như thế nào rồi".
Lần này, Tần Cần không có ý định chờ Sparta đồng ý, thẳng tay túm lấy cậu nhấc cái chân bị nhiễm trùng lên. Sparta bất lực nằm xuống mặc kệ cho loài người chơi đùa cậu.
Tần Cần nghiêm túc kiểm tra một phen, thậm chí còn đưa ra nhéo nhéo đệm thịt của Sparta, Mèo Dragon Li cũng không hề tỏ ra khó chịu hay bất mãn, có vẻ như vết thương không quá lớn. Nhờ có thuốc kháng sinh, vết viêm của Sparta tiêu xuống, nhanh chóng lành lại. Cậu trở nên tràn đầy sức sống hơn rất nhiều. Năng lực phục hồi của mèo quả nhiên rất mạnh. Rốt cuộc thời gian hiệu quả của thuốc tẩy giun cũng gần hết. Nhìn Mèo Dragon li với vẻ mặt bất lực, Tần Cần cười trừ, đã đến lúc cho cậu tắm rửa.
Nghe nói Tổ Tiên nhà mèo sống ở ở vùng sa mạc, lông của chúng không phát triển chức năng chống nước, cho nên hầu hết mèo đều không thích nước, không thích lông của chúng bị ướt. Trừ khi chúng đã quen với việc tắm rửa từ khi còn bé, hầu hết mèo đều không chịu tắm rửa. Việc tắm cho mèo là một việc rất tốn thời gian và công sức của chủ nhân. Tần Cần cũng không dự định tự mình tắm rửa cho Sparta. Thứ nhất là anh cũng không có kinh nghiệm, sợ mèo bị tắm hỏng, thứ hai, trong nhà cũng không có đồ dùng chuyên dụng để tắm mèo, rất bất tiện. Ngay lúc này tiệm chăm sóc cho thú cưng chính là lựa chọn tốt nhất, còn có thể cho mèo Dragon li cắt móng tay và chăm sóc sắc đẹp. Chiếc túi đựng mèo mua cho Sparta là hàng chuyển phát nhanh trong thành phố, sáng sớm nay đã được đưa đến, vừa vặn có thể sử dụng nó.
Sáng ngày hôm sau, Tần Cần chuẩn bị mang theo Sparta đi tắm. Trước khi lên đường, anh vẫn còn có chút lo lắng, chụp hình móng vuốt của sparta gửi cho bác sĩ Đới " Ăn nhiều" để xác nhận lại có thể tắm được hay không. Sau khi được bác sĩ xác nhận, Tần Cần mới yên tâm bắt đầu chuyến đi lần đầu tiên đến nhà tắm của Sparta.
Mà lúc này Sparta căn bản không biết số mệnh của mình sắp đến, còn đang vò đầu bức tai, đối với nhiệm vụ trong sách học tập vẫn không có cách giải. Chờ quạ tiên sinh đến kiểm tra tiến độ, thì cẩn thận hỏi lại ông ấy.
Tần Cần thay quần áo bình thường, xuống lầu tìm Sparta. Sparta đang nép mình trong chiếc ổ mèo bằng thùng giấy do anh đã làm, thùng giấy không lớn, vừa đủ kích thước cậu cuộn tròn. Cậu híp mắt buồn ngủ, nghe thấy tiếng của Tần Cần, nhanh chóng run lỗ tai một cái, chậm rãi mở to mắt. Meo ô, cậu khẽ chào.
"Chúng ta ra ngoài thôi".