Thời gian sau vì Lục Thiên Hải chặn hết những con đường cô có thể cứu Loan Loan nên Chu Mẫn đã lấy tài khoản của mình đăng đoạn video cô từng quay Cố Vân ở Bóng Đêm lên mạng. Cô nói cho mọi người biết về gương mặt thật của Cố Vân, còn có một đoạn video cô ta đánh một nữ nhân viên trong quán cà phê, nhưng không ai chịu đứng ra nói vì sợ. Cô còn nói mình có bản gốc của đoạn video Cố Vân là người đánh Loan Loan trước, nhưng ngày mai mới công bố vì chưa khôi phục xong.
Sau khi đoạn video được đăng tải rất nhiều fan của Cố Vân nhảy vào tra tên của cô trên bài viết, cuối cùng tên của cô nằm top đầu lượt tìm kiếm. Còn Cố Vân thì bị một số antifan vào chửi mắng, họ còn đăng rất nhiều chứng cứ nói Cố Vân là một kẻ chỉ thích nói không thích làm. Cô ta từng nói đi làm từ thiện, nhưng thật chất không phải, là một cô gái khác nhưng cô ta lại nhận là mình. Họ cũng đưa ra nhiều chứng cứ Cố Vân rất thích đánh quản lý và nhân viên của mình.
Tài khoản của Chu Mẫn bị rất nhiều fan của Cố Vân tấn công, họ còn tìm tới cô để gặp mặt và gây khó dễ. Có hôm họ tìm đến ném trứng và rau vào người cô. Cũng may có Giang Phong kịp thời ra cứu.
“Cô không sao chứ?” Giang Phong đưa khăn giấy cho cô hỏi.
“Vâng, tôi không sao, cảm ơn anh.” Chu Mẫn nhận khăn giấy trả lời.
“Đoạn video đó cô quay lúc nào vậy?” Giang Phong đứng đối diện hỏi.
“À, là lúc tôi và Tiểu Vũ đi chụp ảnh Cố Vân. Lúc đó là Tiểu VŨ kéo tôi đi. Tôi thật sự không nghĩ video đó lại có thể đưa Cố Vân vào con đường này. Cũng may lúc trước tôi chưa xóa, nhưng phải cảm ơn anh và Tiểu Vũ đã giúp tôi.”
“Không có gì, giờ chỉ cần Lục Thiên Hải liên hệ với cô mà thôi. Khi nào anh ta gọi thì báo cho chúng tôi nhé? Tôi sẽ cho cô ý kiến và điều kiện để bàn bạc.”
“Được, lúc đó tôi sẽ báo với anh. Chúng ta đi vào thôi.” Chu Mẫn kéo tay của Giang Phong đi vào trong.
Giang Phong hoàn toàn bất ngờ với động tác của cô. Vào trong Tiểu Vũ vẫy tay hai người về phía cô ấy: “Nhanh lên, Cố Vân đang ra ngoài này. Cô ta hình như đang khóc thì phải.”
Chu Mẫn nhìn gương mặt của Cố Vân qua kính chiếu hậu, bây giờ dù cô ta có khóc bao nhiêu lần cô cũng không quan tâm.
“Cô ta phải đứng ra xin lỗi nữ nhân viên và chị Loan Loan tớ mới tha thứ cho cô ta.” Chu Mẫn nói.
“Cậu nghĩ có khả năng đó không? Người như Cố Vân không bao giờ cúi đầu trước bất kỳ ai đâu. Mấy lần trước cô ta khiến một nữ diễn viên gặp tai nạn trong lúc đóng phim, cô ta không xin lỗi cũng không tỏ ra là có lỗi, rồi sau vụ đó cũng cho qua vì Lục Thiên Hải nhúng tay vào.”
“Vậy thì sao? Dù anh có nhúng tay vào tớ cũng không sợ. Chúng ta đã trải qua bao nhiêu khó khăn vất vả, mãi mới tìm được chứng cứ nên tớ sẽ không để yên cho họ.” Chu Mẫn nói.
“Tớ tin tưởng lần này chúng ta sẽ thành công, lần này Cố Vân phải đứng ra xin lỗi chị Loan Loan thôi. Nếu không đứng ra xin lỗi fan của cô ta sẽ mất, vị trí đứng trong giới giải trí không còn, mọi chuyện đã đi xa đến mức này dù Lục Thiên Hải có muốn cứu cũng khó.” Tiểu Vũ nói.
Chu Mẫn gật đầu. Giang Phong bên cạnh bỗng nhiên hỏi: “Nhưng sao cô kiếm được đoạn video Cố Vân đánh nhân viên của quán cà phê vậy? Còn có đoạn video gốc cô ta và Loan Loan, cô tìm bằng cách nào mà không nói cho chúng tôi biết vậy?”
“Thật ra tôi không tìm, là chứng cứ tự đến tay tôi. Thời gian trước người làm vườn nhặt được một chiếc điện thoại cũ, trong khi anh ta và một người khác nói chuyện tôi đã nghe thấy nên đã nói sẽ đưa điện thoại đi sửa hộ. Sau khi sửa xong thì tôi phát hiện ra đoạn video đó.”
“Vậy chiếc điện thoại này bị rơi ngay trong nhà của Cố Vân? Cô và cô ta có quan hệ à? Còn biết cả người làm vườn?” Giang Phong hỏi.
“Đúng vậy? Cậu và Cố Vân có quan hệ gì vậy?” Tiểu Vũ bên cạnh hỏi.
Chu Mẫn nhìn hai người lắc đầu giải thích: “Thật ra không phải là nhà của Cố Vân, là tìm được ở nhà của Lục Thiên Hải.”
“Lục Thiên Hải? Cậu và anh ta có quan hệ gì vậy? Chẳng lẽ cậu tới cầu xin anh ta giúp chuyện này? Mau nói đi, cậu và anh ta là quan hệ gì?” Tiểu Vũ hỏi dồn dập.
Chu Mẫn nắm chặt hai tay, cô hoàn toàn không biết phải nói gì. Nếu cô còn giấu mọi chuyện sẽ đi quá xa, nhưng nếu cô không nói họ sẽ không hiểu: “Tớ và anh ta có một bản hợp đồng.”
“Hợp đồng gì vậy?” Tiểu Vũ cau mày hỏi.
“Là hợp đồng hôn nhân, tớ và anh ta sẽ kết hôn 90 ngày, sau 90 ngày cả hai sẽ không liên quan tới nhau.”
“Hợp đồng hôn nhân? Vậy cái ngày anh ta tới trường gặp cậu là vì chuyện này?”
“Đúng vậy?”
“Tại sao bây giờ cậu mới nói? Cậu không xem tớ là bạn đúng không?”
“Không phải, tớ chỉ nghĩ không cần phải nói thôi. Bởi vì sao 90 ngày chúng tớ giống như hai người xa lạ, nên tớ nghĩ không cần nói.”
Suốt quá trình Giang Phong chỉ nhìn cô chứ không nói gì. Còn Tiểu Vũ lại tỏ ra không vui: “Cậu đúng là quá giỏi, dám giấu cả tớ chuyện này sao? Cậu không xem tớ là bạn có đúng không?”
“Không phải.” Chu Mẫn kéo bàn tay của Tiểu Vũ lại.
“Vậy cậu kể hết tất cả cho tớ nghe đi, nếu không thì đừng trách tớ.” Tiểu Vũ hất tay Chu Mẫn ra.
“Thời gian trước cậu của tớ vì nợ tiền của xã hội đen nên bị người ta bắt, sau đó hết đường tớ đã tìm tới Lục Thiên Hải nhờ hắn giúp. Hắn đưa ra một bản hợp đồng để tớ ký vào, bản hợp đồng chỉ có thời hạn 90 ngày, vì bà nội muốn hắn lấy vợ mới giao tài sản nên hắn đã kết hôn với tớ.”
“Vậy chỉ là một bản hợp đồng ảo hay cậu và hắn đã thật sự kết hôn?”
“Ban đầu chỉ định kết hôn giả, nhưng có lão phu nhân đi cùng nên bọn tớ đã ký vào tờ giấy kết hôn thật. Nhưng chúng tớ không có quan hệ gì hết, thật đó.”
“Cậu điên rồi Chu Mẫn, sao cậu có thể đồng ý kết hôn với người như hắn chứ? Cậu có biết nếu đã ký vào giấy kết hôn đồng nghĩa với việc cậu đã có chồng rồi không?” Tiểu Vũ tức giận hỏi.
“Tớ biết, nhưng bản hợp đồng đó chỉ có mấy người biết. Sau khi mọi chuyện kết thúc tất cả sẽ về lại chỗ cũ, tớ vẫn là người độc thân.”
“Cậu nghĩ đơn giản như vậy sao?”
“Ừm.”
“Cậu… đúng là hết nói nổi mà.” Tiểu Vũ quay người đi không quan tâm tới cô.
Chu Mẫn nhìn Giang Phong cười đến bên an ủi Tiểu Vũ: “Tớ không sao, không phải tớ vẫn bình thường sao? Sẽ không có chuyện gì đâu.”
Tiểu Vũ mặc dù tức giận nhưng khi nhìn thấy gương mặt vui vẻ của Chu Mẫn cơn tức giận cũng vơi đi nhiều. Cô ấy ôm cô nói: “Nếu có chuyện gì xảy ra phải nói với tớ đấy, không được im lặng hiểu không?”
“Ừm, tớ hứa với cậu là tớ sẽ kể tất cả cho cậu nghe.” Chu Mẫn trả lời.