Người Tình Trà Xanh Của Tôi

Chương 3

Thẩm Thành là người khiêm tốn, ngoài hôn lễ long trọng bùng nổ trên mạng vài năm trước, ngày thường dường như không thấy tên của anh được nhắc đến. Nhưng trong mắt người qua đường, anh lại là một nhân vật ít tai tiếng, không thể khinh thường. Suy cho cùng, vì lý lịch quá mức hoàn hảo, cho nên dù là một sự kiện không có tính chuyên môn, chỉ hợp tác mở thính giảng với Đại học Bắc Kinh ở gần đó thì vẫn chiếm được sự quan tâm rộng rãi, hầu hết là từ các nữ sinh.

Thu Minh Vận thấy Ôn Hỏa không chú ý, cướp lấy điện thoại của cô:

“Là thầy Thẩm đó! Hỏa Hỏa! Cậu không định đi sao?”

Ôn Hỏa không tranh vé nổi đâu, khi các cô biết tin thì chắc là hết sạch vé rồi: “Cậu có cách để đến đó à?”

Thu Minh Vận không có, nhưng cô cảm thấy Ôn Hỏa có thể có được vé:

“Thầy Thẩm cũng ở đại viện quân đội, tính ra là hàng xóm của cậu phải không?”

Ôn Hỏa giải thích cho cô ấy:

“Anh ấy ở hải quân, mình ở phía không quân. Thêm nữa, muốn nói tới quan hệ, thì thế hệ cha mình may ra có liên quan một chút, còn tầm tuổi mình thì chẳng có chút liên quan nào.”

Thu Minh Vận nghe không hiểu, nhưng cô ấy biết là không thể ép Ôn Hỏa, trả lại điện thoại:

“Được rồi.”

Ôn Hỏa nhận lại di động, tiếp tục xem giường đôi làm từ gỗ đặc. Loại 2x2m8 đã khoảng hai ngàn tệ, Ôn Tân Nguyên không có nổi hai ngàn đó sao? Tất nhiên không phải, ông ấy chính là bóc lột Ôn Hỏa thành quen mà.

Thu Minh Vận than ngắn thở dài: “Tớ thực sự muốn dự buổi tọa đàm của thầy Thẩm. Bực ghê.”

Ôn Hỏa chốt mua chiếc giường kia, chờ phản hồi của người bán nữa là xong.

Thu Minh Vận thấy cô không nghiêm túc nói chuyện, liếc nhìn màn hình của cô: “Cậu coi gì mà nghiêm túc vậy?”

“Mua giường ngủ.”

“Giường nhà cậu hỏng rồi à?”

“Ừ.”

Thu Minh Vận không hỏi tiếp, đổ người lên giường:

“Thật may mắn cho mấy đàn em khóa dưới, được thấy phong thái của thầy Thẩm!”

Cô ấy đá chân oán giận hai câu, xong đột nhiên ngồi dậy:

“Cơ mà cũng không sơ múi được gì, thầy ấy đã kết hôn, họ không có đất diễn rồi.”

Tượng tượng vậy, Thu Minh Vận thoải mái hơn nhiều, rồi thay đồ đi hẹn hò.

*

Cả buổi chiều, Ôn Hỏa chôn chân tại viện nghiên cứu, đàn anh khóa trên ghé qua hỏi cô có muốn tham gia tọa đàm học thuật buổi tối không, rất nhiều nhân vật nổi tiếng trong giới học thuật sẽ tới dự, anh ấy vừa may có 2 vé tham gia, nhưng cô lại khéo léo từ chối.

Đàn anh rời đi, Ôn Hỏa mới để ý trời sắp tối rồi, xem đồng hồ, đã 6h chiều, cô thu dọn đồ đạc và rời khỏi viện nghiên cứu.

Cô không trở về phòng, mà gọi taxi đi đến gần khu Hoa Mậu, rồi tiến vào một tiểu khu.

Khi đến gần cửa tòa nhà, cô bị một người phụ nữ xinh đẹp đυ.ng phải, cô đưa tay đỡ, phát hiện cô ấy đang khóc, không muốn xen vào chuyện của người khác, cô chỉ nhìn thoáng qua rồi đi vào tòa nhà.

Trong lúc chờ thang máy, một người đàn ông đi tới, trên người anh có mùi nước hoa mang chút cảm giác bí ẩn, cấm kỵ, là loại hay dùng trong giáo đường.

Cô không hiểu rõ, nhưng rất thích ngửi. Lát sau lại có một cô gái trẻ đang có thai đi tới.

Cửa thang máy mở ra, ba người lần lượt tiến vào, xoay người lại, mặt hướng ra cửa.

Trong thang máy, vị thai phụ kia nhắc Ôn Hỏa là dây giày của cô bị tuột, Ôn Hỏa cảm ơn, đang chuẩn bị ngồi xuống buộc lại, balo từ vai trượt xuống, treo trước ngực, ngăn trở động tác của cô.

Người đàn ông thấy vậy liền ngồi xuống, giúp cô buộc lại dây giày.

Ôn Hỏa nhìn anh buộc dây giày giúp mình, đột nhiên nín thở, dồn sự tập trung nên cô không phát hiện ra biểu cảm vi diệu của thai phụ đứng cạnh.

Người đàn ông kia buộc xong, cô nói cảm ơn.

Thang máy đến nơi, Ôn Hỏa và anh cùng rời khỏi, sau đó một trước một sau đi đến trước một cánh cửa. Người đàn ông mở cửa, Ôn Hỏa đứng phía sau lẳng lặng chờ.

Cửa mở, anh đi một bước vào trước, Ôn Hỏa theo sau.

Cửa đóng, lưng anh quay về phía Ôn Hỏa, tay trái cởi bỏ nút áo tay phải. Chỉ là bóng dáng, nhưng so với mùi hương cấm kỵ trên người anh ban nãy, càng khiến người khác phải nín chặt hơi thở.

Ôn Hỏa đặt balo xuống, dùng thanh âm rất nhẹ gọi anh:

“Thầy Thẩm.”

Anh cởi bỏ nút tay áo, nới lỏng cà vạt, tự mình rót một chén nước, lúc này mới cất tiếng nói chuyện:

“Lại đây.”

Ôn Hỏa bước về phía anh, tựa như trải qua một năm qua. Cô rất hiếm khi từ chối yêu cầu của anh, cũng như thái độ anh với cô luôn đúng mực, thái độ của một nhân sĩ thượng lưu đối với mối quan hệ được định nghĩa là - người tình.