Ba Cũng Sẽ Phạm Sai Lầm, Con Sẽ Tha Thứ Cho Ba Sao?

Chương 2: Phòng tắm

Cô mếu máo, ôm lấy khuỷu tay cường tráng của Tô Yến mà cọ cọ làm nũng như một chú mèo con.

"Ngoan nào." Tô Yến nở nụ cười ưu nhã, véo véo gò má phúng phính mềm mại giống như trẻ con của cô, xúc cảm tốt đến mức làm hắn không nỡ buông ra: "Giúp ba ba đẩy vali xuống dưới nhà vệ sinh."

Tô Yến và Tô Mạn đều không thích có người ngoài ở trong nhà, vì vậy trước giờ những người giúp việc chỉ đến dọn dẹp quét tước trong thời gian nhất định.

Giống như bây giờ, biệt thự to như vậy cũng chỉ có hai người bọn họ.

"A." Đột nhiên Tô Mạn nghĩ tới điều gì, nghịch ngón tay thon dài trắng nõn của người đàn ông: "Ba ba đến phòng con tắm đi, vòi sen trong phòng tắm của ba bị hỏng rồi."

Vào lúc Tô Yến đi vắng, cô và Giang Uyển đều tắm bên trong phòng tắm của hắn.

Cho đến hai ngày trước, đầu vòi sen bên trong phòng tắm đã bị cô làm hỏng mất.

"Ừm." Tô Yến vuốt vuốt tóc cô.

Phòng Tô Mạn lấy màu trắng làm chủ đạo, bên trong điểm xuyết thêm vài chi tiết nhỏ màu tím nhạt.

Cô nép mình lên trên chiếc sô pha bọc da màu trắng, trong tay cầm một cốc sữa bò ấm, miệng nhỏ hé mở nhấp một ngụm.

Bên trong phòng tắm cách cô ba mét là Tô Yến đang tắm rửa.

Dường như cô có thể nghe thấy tiếng nước mơ hồ phát ra từ bên trong.

Cô nhéo điện thoại, có chút chột dạ mà đem lịch sử duyệt web nào đó xóa đi.

Xóa được một nửa, âm thanh lạch cạch truyền tới.

Tô Yến mặc một chiếc áo tắm dài màu trắng chậm rãi bước ra, mái tóc đen ngắn đã ướt một nửa.

Tô Mạn đặt đồ vật trong tay lên bàn rồi nhảy từ trên sô pha xuống, bước một bước dài vọt đến trước mặt Tô Yến, hơi dùng sức nhảy lên, đôi chân trắng nõn mềm mại quấn lên eo Tô Yến, giống như một con lười nhỏ treo trên người hắn, đôi tay nhỏ non mềm trắng nõn như ngó sen vòng qua ôm lấy cổ người đàn ông.

"Thơm quá." Là mùi hương quen thuộc làm cho cô có cảm giác an toàn.

Cuối cùng cô cũng có thể ngửi thấy nó một lần nữa.

Tô Mạn đem cái đầu nhỏ chôn bên hõm vai rộng lớn của Tô Yến mà cọ cọ, làm cho áo tắm trước ngực buông lỏng ra.

Không có quần áo ngăn cách làm cho hơi thở hai người càng thêm quấn quýt.

Tô Mạn dùng sức ngửi ngửi, sau đó dừng lại động tác, cô áp khuôn mặt lên trên l*иg ngực Tô Yến, đôi môi mềm mại dán lên trên làn da hơi nóng của người đàn ông, cô vô thức cong hai chân lại, siết chặt lấy eo hắn.

Cuối cùng cô cũng thỏa mãn, ngay cả mười ngón chân nhỏ xinh cũng co lại biểu thị tâm trạng của chủ nhân nó đang vui vẻ thế nào.