“Không hổ là tổng tài, thật là biết chơi a!”
“ Các ngươi nói xem tiểu tình nhân này có bao nhiêu đẹp mới có thể làm Kỳ tổng của chúng ta mê muội như vậy, vì để mỗi ngày có thể nhìn người đẹp mà đem người buộc lại bên người a”
“Lớn lên đẹp hay không thì ta không biết, nhưng điều ta muốn nói, kỹ năng chắc chắn là tốt đó”
“Hoắc, thật là đáng sợ.”
Bọn họ vừa bàn luận vừa thấy Kỷ tổng cùng người thanh niên kia từ xa tiến lại đây. Kỷ tổng của bọn họ đi tuốt đằng trước, chân dài eo thon, ăn mặc tây trang phẳng phiu, biểu tình lạnh nhạt mà bễ nghễ, có vài phần giống bá tổng tới cấp cho tiểu tình nhân khí thế a.
Vị tổng tài này đến tức khắc làm cho mọi người yên tĩnh như gà,mặc dù trong lòng cất chứa tò mò mãnh liệt, nhưng không ai dám nhúc nhích, an tọa mà ngồi ở vị trí của mình, phảng phất bọn họ vẫn luôn nghiêm túc như vậy, thẳng đến khi Kỷ Miên Trúc từ trong đi ra mới làm bộ kinh ngạc mà tiếp đón.
Mà lúc này, tiểu tình nhân ở sau lưng Kỷ Miên Trúc cũng dần từ xa xa đi tới, đứng ở bên người Kỷ Miên Trúc, thân thể như ngọc, ước chừng cao hơn Kỷ Miên Trúc nửa cái đầu.
Nhân viên công tác đang nhón chân chờ mong gương mặt thật của tiểu tình nhân tức khắc sửng sốt.
Đẹp là đẹp…Nhưng như thế nào lại cao hơn Kỷ tổng vậy?
Nguyên lai Kỷ tổng lại thích như vậy sao?
Kỷ Miên Trúc không biết những suy nghĩ trong lòng của đám nhân viên, nghe thấy âm thanh tiếp đón cũng chỉ nhàn nhạt ” Ân” một tiếng, làm bộ không thấy kĩ thuật diễn vụng về của mấy người kia, chỉ là âm thầm ghi nhớ. Hắn nhìn xung quanh một vòng, chờ đến mọi người trong công ty ngồi yên mới mở miệng:
“Đây là Giang Liễm, là đồng nghiệp mới của mọi người, cũng là trợ lý khác của ta, tương lai sẽ ở đây mà làm việc, những điều này chắc hẳn Tống bí thư đã nói cho mọi người đi?”
Nghe thấy mấy lời này của tổng tài nhà mình, nhóm nhân viên vội vàng mà ứng thanh, còn linh cơ mà vuốt mông ngựa một phen.
“Biết biết, Tống bí thư vừa mới phát tin tức ở trên diễn đàn c rồi ạ”
“Nguyên là gọi là Giang Liễm, tên thật hay, về sau chúng ta sẽ là đồng nghiệppp”
“Ha, việc nhỏ này mà còn phiền Kỷ tổng ngài tự mình đi một chuyến, này nói với chúng ta một tiếng là tốt rồi.”
Nói rồi nhân cơ hội mà nhìn tiểu tình nhân sau lưng Kỷ Miên Trúc vài lần.
Theo đạo lý mà nói, tiểu tình nhân bị kim chủ tự mình sắp xếp vào trong công ty thì chỉ có hai loại mà nói. Một là co rúm thẹn thùng, ngoan ngoãn chào hỏi tiền bối, loại còn lại là kiêu căng ngạo mạn, ỷ có kim chủ chống lưng mà làm xằng làm bậy, không coi người khác ra gì. Nhưng chính là kỳ lạ, vị tiểu tình nhân này của Kỷ tổng loại nào cũng đều không dính.
Nghe thấy mọi người bàn luận, hắn một chút phản ứng đều không có, chỉ là đứng ở bên người Kỷ Miên Trúc hơi rũ mắt, không biết suy nghĩ cái gì, thỉnh thoảng lại xem Kỷ tổng của bọn họ, sau đó lại tiếp tục lâm vào trầm tư, hoàn toàn không thèm để ý đồng nghiệp xung quanh nói cái gì.
Thật sự rất kỳ quái.
Làm cho vài người nhân viên kìm nén không được tò mò, lại nhiều thêm vài cái liếc mắt xem biểu tình của tiểu tình nhân, cùng đánh giá Kỷ Miên Trúc với Giang Liễm, biểu tình càng ngày càng quái dị. Liên tưởng đến tin đồn của Kỷ Miên Trúc ở Mê Điệt, bọn họ liền bừng tỉnh.
Hiểu rồi, Kỷ tổng thực là có phẩm vị a!
Nhóm nhân viên tự nhận là mình phát hiện được bí mật động trời, cúi đầu che một phen kích động, nghiêm túc nghe Kỷ tổng nhà mình nói chuyện.
Kỷ Miên Trúc nghe vậy nhướng mày, đối với hành vi nịnh bợ này không tỏ ý kiến, chờ nhóm nhân viên dần an tĩnh mới tiếp tục nói chuyện:” Nếu các ngươi đã biết thì ta cũng không cần nhiều lời, Giang Liễm lần đầu tiên tiếp xúc với cương vị này, cần thiết phải làm quen một chút, các nguơi làm tiền bối, rảnh rỗi có thể dạy cho hắn.
Sau đó đều là liên tiếp” Hản là hẳn là” Kỷ tổng không nói chúng ta cũng sẽ tự giác a”
Kỷ Miên Trúc thấy bọn họ biết điều như vậy, vừa lòng mà gật đầu.
Hắn xoay người lại, giương mắt nhìn về phía Giang Liễm, lần nữa dặn dò một phen:” Vậy ngươi ở đây học tập một chút, nếu có gì không hiểu, cứ trực tiếp đến văn phòng tìm ra”
Giang Liễm cúi đầu thật sâu mà liếc hắn một cái, con ngươi như có thứ gì lưu động bên trong, làm cả người hắn như càng thâm trầm nội liễm, Nhưng ngay sau đó, Giang Liễm liền giương môi cười, nhìn chằm chàm đôi mắt của Kỷ Miên Trúc mà nói, thoạt nhìn thập phần ngoan ngoãn.
Nụ cười này tức khắc làm cho khí chất nội liễm xung quanh hắn như được xua đi, lại mang chút phấn chấn của người trẻ tuổi, giống như vạn vật hồi xuân, làm người vui vẻ thoải mái. Kỷ Miên Trúc như bị kinh diễm, lấy lại bình tĩnh, cuối cùng cũng bật cười theo.
Hắn duỗi tay vỗ vỗ bả vai của Giang Liễm.
“Ngươi cười rộ lên thật đúng là xinh đẹp, ngày thương nên vui vẻ như vậy một chút.” Kỷ Miên Trúc cong con mắt, ôn nhu mà nói:” Như vậy thì ta đi về trước.”
Giang Liễm lại ứng thanh nói tốt, nhìn theo thân ảnh của Kỷ Miên Trúc đang dần đi xa.
Nhóm nhân viên đứng gần cứ thế mà bị cho ăn một chén cẩu lượng, thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Nhìn bộ dạng Kỷ tổng bọn họ, chậc chậc chậc, người bình thường âm u vậy mà lại ôn nhu như vậy trước mặt tiểu tình nhân, đúng thật là chân ái! Tiểu tình nhân này thủ đoạn đúng là không đơn giản, làm cho Kỷ tổng mê muội như vậy.
Nhưng trong giây lát bọn họ liền thấy, tiểu tình nhân với thủ đoạn cao siêu sau khi nhìn Kỷ tổng đã đi xa khi quay đầu lại nhìn bọn họ với bộ mặt mặt vô biểu tình, âm lãnh một trận, nhự là chim diều hâu đang ngắm con mồi của mình, ở cùng với Kỷ Miên Trúc xác thực giống như hai người.
*
Kỷ Miên Trúc đem Giang Liễm an bài tốt, liền đi trở lại văn phòng của chính mình.
Cùng với lúc đi không giống nhau, trong ngắn ngủi thời gian mà bàn làm việc đã thay đổi vị trí, an ổn mà nằm ngay vị trí hắn đã chỉ định, trên mặt bàn có nửa ánh mặt trời, nửa chìm trong bóng tối, vị trí tốt cực kì. Mà vị trí của bàn làm việc ban đầu lại được thay thế bằng một bộ sopha cùng với mấy bồn cây xanh, đủ để thể hiện độ dụng tâm của người làm.
Kỷ Miên Trúc lần nữa lại cảm thấy người trợ lý dùng cực kỳ tốt, sau đó nhấc chân ngồi xuống bàn làm việc, cầm lấy tư liệu của Kỷ thị trong mấy năm gần đây, nghiêm túc mà nghiên cứu.
Tiếp quản thân thể của nguyên chủ thì cũng phải gánh vác lấy trách nhiệm. Hiện tại người cầm quyền của Kỷ thị biến thành hắn, một công ty khổng lồ như vậy hắn phải tìm hiểu kỹ một phen, bằng không nếu chỗ nào đó xảy ra vấn đề, hậu quả sẽ không nhỏ. Nói không chừng trước khi vai chính công thụ liên thủ lại, Kỷ thị cũng đã không còn, rốt cuộc càng là xí nghiệp khổng lồ thì sẽ càng sụp đổ dễ dàng, càng kinh tâm động phách.
Đôi mắt phượng nhìn chằm chằm chữ trên máy tính, con chuột không ngường lăn lộn, dần dần đắm chìm vào trong đó.
Nhưng mà thực sự rất may mắn, trước khi xuyên thư hắn cũng là tổng tài, từ nhỏ đã tiếp thu nền giáo dục tinh anh, liên tục làm tổng tài mấy năm đã rèn luyện năng lực vô cùng xuất chúng, vấn đề cơ bản này cũng không làm khó được hắn, chẳng qua là công việc lớn một chút , phức tạp một chút, cho hắn thời gian để quen thuộc là sẽ ổn ngay thôi.
Nhấp nhấp một ngụm cà phê, vị cà phê lan tràn trong khoang miệng, làm cho tinh thần rung lên.
Một lần ngồi mà đã qua mấy canh giờ, trừ việc giải quyết vấn đề sinh lý thì hắn không rời qua máy tính, gần thời gian nghỉ trưa, rốt cuộc cũng đã đem tình huống của Kỷ thị tìm hiểu rõ ràng, cả người dần dần thả lỏng xuống dưới, dự định lưu lại buổi tối lại xem qua, thời gian cũng không vội.
Kỷ Miên Trúc nhắm mắt xua đi nét mệt mỏi giữa hai mày, chậm rãi dựa vào ghế nghỉ ngơi. Trong đầu miên man suy nghĩ, lại chạm đến điểm nào đó làm cho Kỷ Miên Trúc đột nhiên ngồi dậy, mắt phượng cũng hiện lên nét hưng phấn.
Tới lâu như vậy hắn cũng chưa xem qua một chút tiểu thuyết, còn có mấy bộ phim truyền hình linh tinh, chỉ lo đi cốt truyện, Hiên tại công tác đã coi như đi vào lộ trình, phải khen thưởng cho chính mình một chút, thả lỏng một chút, này cũng không quá đáng đi?
Nói làm liền làm, hắn lấy di động cân nhắc download một bộ tiểu thuyết, tìm về chính mình hứng thú. Thao tác cực kỳ quen thuộc, trông như ngày thường làm cũng không ít, không bao lâu bookmark liền hiện lên một vài cuốn truyện nổi bật. Làm xong điều đó, hắn lại nắm lên con chuột, lưu loát mà xóa rớt những văn kiện trên máy tính, tìm mấy bộ phim truyền hình, chọn bộ phim “ Bá đạo tổng tài yêu ta”
Hắn thực mau liền tìm tới hứng thú của chính mình, nhanh chóng nhập tâm.
Kỷ Miên Trúc lại thoải mái mà dựa vào lưng ghế, đôi chân thon dài giao điệp bên nhân, hai tay với khớp xương rõ ràng giao nhau đặt trên bụng, biểu tình lười biếng chuyên chú mà nhìn vào màn hình máy tính.
Bộ dạng này làm người khác nghĩ hắn đang mở video để họp hội nghị, trong màn hình là mấy vị cổ đông, nghiêm túc mà thương thảo hạng mục trăm nghìn tỷ nào đó. Nhưng không nghĩ tới cái máy tính cao cấp đặt trên chiếc bàn làm việc kia, trong màn hình lại là em trốn anh truy, đều là cốt truyện kinh điển, thậm chí còn ngược luyến tàn tâm.
Kỷ Miên Trúc xem đến mùi ngon, nhìn đến chỗ thú vị ngón tay không nhịn được mà cong một chút..
Nhưng mà hắn vui sướиɠ không được bao lâu, bên ngoài liền truyền ra tiếng nhẹ nhàng gõ cửa, là vị chủ quản của Kỷ thị lại đây.
Kỷ Miên Trúc bất đắc dĩ mà nhấn vào nút tạm dừng, cho người đi vào.
Vị chủ quản vừa mới tiến vào nghe tiếng động trên bàn có chút vi lăng, bất quá hắn liền hoàng hồn trong chốc lát, hướng Kỷ Miên Trúc đi tới, căng da đầu mà mở miệng:
“Kỷ tổng, cái hạng mục này ta muốn cùng ngài thương lượng một chút…”
Nói rồi đưa văn kiện qua.
Kỷ Miên Trúc tiếp nhận rồi xem qua một chút, trong đầu tức khắc hồi tưởng đối sách. Nhưng hắn nhìn nhìn, liền nhịn không được mà nhíu mày lại.
Này số tiền dự định chi ra cũng không phải con số nhỏ, người này nếu dùng chữ “Lại”, chứng tỏ nguyên chủ cũng đã giải quyết qua chuyện này, nhưng vấn đề này lại lần nữa đến tay hắn, bám riết không tha, thật làm người ta tán thưởng. Lại nói, hạng mục này hắn cũng đã xem qua, căn bản không cần dùng nhiều tiền như vậy cũng đã thu lại một kết quả không tồi.
Kỷ Miên Trúc cũng không phải nguyên chủ, không nói một lời, chỉ dùng khí chất tối tăm dọa người chạy đi, hắn đem vấn đề này lưu loát mà nói lại nửa ngày. Đại khái là bệnh chung của tổng tài, hắn càng nói càng phát giận, cầm văn kiện trong tay nói đến ào ào:” ….Một chút việc nhỏ như vậy mà ngươi cũng làm không được? Một hai phải đổ thêm đống tiền? Làm người thông minh phải biết dùng nhỏ đổi lớn, ngươi như thế nào mà có thể trở thành chủ quản vậy?”
Người chủ quản đứng đối diện không dám hé miệng nói nửa lời, Kỷ Miên Trúc nhấp môi đem tập văn kiện kia ném trên mặt bàn, trầm mặt mà nhìn người đối diện.
Nhựng phần văn kiện phảng phất như có ý thức của chính mình, không nghiêng không lệch mà đυ.ng vào con chuột. Theo sau đó là một tiếng vang thanh thiếu, máy tính lại bắt đầu chạy, tiếp tục truyền đến âm thanh của bộ phim vừa nãy.
Vì thế tại cảnh tượng thập phần nghiêm túc lại vang lên một đạo thập phần trầm thấp, hàm chứa ba phần lửa giận, ba phần khinh thường cùng bốn phầm nghiền ngẫm:”...Ngươi cũng biết, ngươi đây là chơi với lửa!”
Kỷ Miên Trúc cùng chủ quản đều sửng sốt, trong máy tính lại phát ra một thanh âm quật cường đến đáng thương:
“Không cần nói nữa, ta không nghe ta không nghe! Ta sẽ không khuất phục!”
Lời kịch xen kẽ tốt đến vừa vặn, giống như là chiếu rọi cái gì.
Trên mặt của chủ quản lập tức trống rỗng.
Kỷ Miên Trúc cũng cứng đờ người, trong lòng âm thầm phỉ nhổ, nhanh tay mà nhấn nút tạm dừng. Sau đó trầm khuôn mặt như cũ, phảng phất như đây là một chuyện cực kỳ bình thường.
Hai người không ai nói chuyện, giống như hết thảy đều không có gì.
Chủ quản xách văn kiện lên, phảng phất giống như du hồn lang thang rời khỏi văn phòng, tinh thần hoảng hốt cực độ, bước chân phù phiếm. Trợ lý của hắn đứng chờ ở cửa, thấy trạng thái của chủ quản không thích hợp liền cẩn thận hỏi một câu:”....Ngài có khỏe không, Kỷ tổng nói như thế nào?”
Trong công ty không ai mà không biết tích cách của vị Kỷ tổng này? Văn phòng của Kỷ tổng là địa phương không dám bước vào, từ trong phòng này bước ra như mất nửa cái mạng. Chủ quản sắc mặt kém như vậy, không phải là gặp phải cái gì kinh khủng đi?
Hai chữ Kỷ tổng trong nháy mắt đánh thức ý thức của chủ quản, sắc mặc của hắn tức khắc trở nên hoảng sợ, phảng phất là nhớ lại sự tình gì đó, vội vàng xua xua tay, vội vàng rời đi.
Trợ lý thấy vậy cũng không dám hỏi lại.
Nhưng chuyện kinh tủng này qua đi, sau sự kiện ở Mê Điệt cùng với tiểu tình nhân thì lại bắt đầu một đợt đồn đãi mới—-
Nghe nói mức độ cố chấp của Kỷ tổng lại gia tăng! Ngay cả kinh nghiệm phong phú của chủ quản cũng không chống đỡ được, ngậm miệng không dám nói chuyện đã phát sinh ở trong văn phòng của tổng tài.
Sự kiện phát sinh kia cũng đã trở thành một trong mười bí mật chưa chưa có lời giải ở Kỷ thị.