“Nhưng cậu đã dùng hết mọi thủ đoạn rồi mà người ta vẫn chẳng có phản ứng gì cả.”
“…”
“Mà cậu đã dùng tới cái bí quyết mà khiến cho không người đàn ông nào không cuống cuồng đó chưa?”
Du Tâm Kiều hiện tại đang cực kỳ sốt ruột: “Bí quyết gì? Nói cho tôi biết đi!”
“Lấy lùi làm tiến, như gần như xa. Từ góc độ của cậu ta, nếu cậu ta thấy người đang bám lấy mình đột nhiên không còn dính lấy mình nữa thì cậu nghĩ cậu ta có cuống cuồng lên không?”
Mặc dù bản thân là chuyên gia tư vấn tình yêu nhưng Tiếu Khai Nhan cũng nói cô ấy chưa từng sử dụng thủ đoạn này bao giờ, nguyên văn là: “Tỉ lệ rủi ro tương đối cao, rất có khả năng cậu sẽ trực tiếp bị đá văng ra khỏi cuộc đời của đối phương luôn.”
Nhưng Du Tâm Kiều vẫn quyết định thử một lần, dù sao thì cũng không còn cách nào khác nữa.
Cậu nghĩ rất nhẹ nhàng: "Chỉ là lấy lùi làm tiến thôi mà. Chính là chỉ cần giả vờ lạnh lùng, nếu cậu ấy không để ý tới mình thì mình cũng không thèm để ý tới cậu ấy. Như gần như xa sao? Chính là lựa thời điểm thích hợp rồi xuất hiện trước mặt cậu ấy một chút, tạo chút cảm giác bản thân còn tồn tại để khuấy động tâm tư thiếu niên của cậu ấy."
Tiếu Khai Nhan lợi hại như vậy. Danh sư xuất cao đồ, bản thân cậu cũng không thể nào quá kém cỏi được. Du Tâm Kiều bắt đầu yên tâm “nghỉ hưu”, không viết thư tình cũng không ngồi chồm hổm trên sân thể dục nữa, tần suất chạy xuống cuối lớp cũng giảm bớt.
Danh sư xuất cao đồ (thành ngữ): thầy giỏi chắc chắn có học trò hay.
Ngồi trong lớp cũng phải kiềm chế bản thân không được quay đầu nhìn ra phía sau, trong lòng thì âm thầm suy đoán rằng: "có phải lúc này Hoàn Hoàn đang nhìn chằm chằm vào gáy mình và nghĩ rằng “Cậu bạn này, cậu đã thành công thu hút sự chú ý của tôi rồi đấy.” không nhỉ?"
Du Tâm Kiều quả thực đã thu hút được sự chú ý của Từ Ngạn Hoàn, bởi vì cậu đã đăng ký tham gia thi đấu bóng rổ.
Hình như là do bị ép. Ngày hôm đó, Từ Ngạn Hoàn thấy cậu luyện tập với mấy cậu bạn cao lớn ở trong sân thể dục, cậu bị đồng đội xúm lại cà khịa tập thể vì thể lực của cậu kém và kỹ năng thi đấu cũng rất tệ. Du Tâm Kiều mặt như đưa đám, khó chịu nói: “Tôi chỉ bị Nguyệt Nguyệt kéo đến góp cho đủ số thôi nha, các cậu đừng kỳ vọng gì nhiều ở tôi đấy…Sau này tôi mời các cậu một chầu được không?”